41 Đường Bội không biết có phải Khương Dĩ Đồng đã nghe được đối thoại của bọn họ hay không, nhưng ít ra không tìm thấy bất kì manh mối nào trên mặt cô. “Các người cũng đến sớm.
42 Edit: AnTrong lúc nhất thời, ánh mắt nóng hừng hực của mọi người đều tập trung ở trên người của Đường Bội. Có nghi hoặc, có ghen tị, có hận…Đường Bội giống như hoàn toàn không phát giác ra điều đó, cô thoải mái tiếp nhận dây cương trong tay của kỵ thủ kia, khách sáo cười hỏi: “Tôi có thể thử không?”“Dĩ nhiên có thể, đây là quyền lợi của cô.
43 Mã trường ngoại trừ là nơi dành ọi người đua ngựa, còn là làng du lịch hạng nhất. Nơi này cách thành phố S không xa, nhưng hiếm khi rời xa sự huyên náo của thành phố, phần lớn người tới nơi này, đều kỳ vọng ở non xanh nước biếc, chim hót hoa thơm để vượt qua một ngày hoàn chỉnh.
44 Edit: Tịnh AnĐường Bội chống lại tầm mắt của Sở Quân Hàn, trong lòng không khỏi chấn động. Ánh mắt ấy quá mức thâm thúy, khiến cho cô vốn nên lộ ra nụ cười bình tĩnh, nhưng dường như cũng bị đông cứng ở trên mặt.
45 Trong phòng nghỉ trở nên cực kì yên tĩnh. Đây vốn là lầu ba của tòa biệt thự, nắng xuyên thấu qua cửa kính trong suốt chiếu vào, dừng ở trên người Sở Quân Hàn, giống như lấp đầy cho anh thêm một tầng mềm mại.
46 Usb trong tay Đường Bội, là do ban nãy, khi cô rời khỏi phòng nghỉ, cấp dưới của Sở Quân Hàn đã đưa cho cô. Ở mã trường Vân Tiêu, xảy ra chuyện như vậy, con ngựa mà Sở thiếu yêu thích bị người khác bỏ thuốc, suýt nữa hại Sở thiếu bị thương.
47 Bởi vì một ngày trước đã xảy ra chuyện như vậy cho nên đến ngày thứ ba, khi bảy nữ minh tinh cùng nhau tập trung ở chỗ huấn luyện, thì bầu không khí lộ ra chút nặng nề và áp lực.
48 Hà An An nằm ở dưới chân của Sở Quân Hàn, tư thế đó nào còn dáng vẻ oai hùng, mạnh mẽ của huấn luyện viên cưỡi ngựa. Cô ta dè dặt liếc mắt nhìn Sở Quân Hàn một cái, tay càng ngày càng chạm đến vạt áo của anh, nước mắt giống như những hạt châu trong suốt lăn dài trên má.
49 Đường Bội hé miệng cười: “Ồ?”“Chú Thường…. ” Trên mặt Sở Quân Hàn không có chút hờn giận, chỉ chậm rãi đi tới bên cạnh bọn họ, nhàn nhạt liếc mắt lườm quản lý Thường một cái.
50 Khi Đường Bội nói chuyện, ngửa đầu nhìn Sở Quân Hàn, ánh mắt từ cái cổ khêu gợi của anh hướng lên trên, là chiếc cằm cương nghị, môi mỏng, mũi cao thẳng…Cuối cùng chống lại đôi mắt thâm thúy giống như bầu trời đêm sâu thẳm.
51 Thời điểm Đường Phỉ Phỉ được đỡ xuống ngựa, tóc tai đã rối bù. Khuôn mặt cô ta tái nhợt, đáng thương dựa vào người của Hứa Tử Ninh, trong hai mắt rưng rưng, tràn đầy ủy khuất và lên án một cách lặng lẽ.
52 “Đường Bội, mày dám hại tao như vậy!” Đường Phỉ Phỉ rốt cuộc cũng phát hiện mình bị mắc lừa. Cô ta bò từ trên giường dậy, sau đó đột nhiên xông đến chỗ Đường Bội.
53 Mãi đến khi rời khỏi biệt thự số bảy của Minh Hiên, Đường Bội mới buông tay Sở Quân Hàn ra. “Lợi dụng xong rồi…” trên mặt Sở Quân Hàn không có biểu cảm mất hứng, chỉ nhàn nhạt nói: “thì ném sang một bên sao?”“Nhìn anh nói kìa.
54 “Con đang nói cái gì?” Đường Phong Ngôn im lặng vài giây sau, khi mở miệng giọng nói đã lạnh xuống. “Đường tiên sinh, ngài còn chưa hiểu sao?” Đường Bội cười lạnh lung, tiếp tục nói hết sức rõ rang: “Hay là ngài cảm thấy tôi cũng ngu xuẩn giống như đứa con gái được ngài nuông chiều từ bé? Nếu đã bắt tay vào việc đưa cô ta vào địa ngục, có thể không đề phòng Đường gia và Tôn gia ở sau lưng cô ta sao?”Những lời này vừa nói xong, cô không đợi Đường Phong Ngôn trả lời, đã bình tĩnh cúp điện thoại.
55 Trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu. Nhưng Minh Hiên đã ra hiệu, ngoại trừ Đường Phỉ Phỉ ở lại bên ngoài thì 6 vị diễn viên khác phải cưỡi lên ngựa của mình.
56 Sáu diễn viên nữ bắt đầu chuẩn bị, còn những thợ chụp ảnh thì đang săn lùng hình ảnh của ba vị khách quý. Bạch Chỉ San nhân cơ hội khống chế ngựa, chậm rãi đi đến bên cạnh Đường Bội, thấp giọng nói bằng giọng điệu chua ngoa: “Đến lúc đó, cô sẽ chọn ai?”“Hửm?” Đường Bội ở trong đầu đang tính toán mình nên làm chuyện gì kế tiếp cho nên không để ý đến lời của Bạch Chỉ San chỉ lên tiếng đáp lại.
57 Nhóm khách quý xa xa, bao gồm cả người dẫn chương trình, trước mặt Đường Bội chỉ là những đốm đen mờ nhạt. Xa hơn là chỗ ngồi dành cho khán giả lại càng trở nên mông lung.
58 Phong Triệt vượt qua điểm cuối như một cơn gió. Đường Bội dùng bàn tay trắng nõn nắm dây cương, để Phong Triệt giảm bước chân lại. Cô lại không biết, lúc này mình với Sở Quân Hàn cùng ngồi trên một con ngựa giống như thần tiên quyến lữ, Sở Quân Hàn tuấn tú khôi ngô, còn Đường Bội thì xinh đẹp động lòng người, lại thêm Phong Triệt, thấp thoáng như một bức họa.
59 Đường Bội nghe vậy cười mà không nói. Tào Mạn Mạn hỏi cô thế nhằm mục đích gì cô cũng lười đi suy nghĩ, dù sao rốt cuộc cũng không tạo thành ảnh hưởng gì lớn.
60 Dựa theo thang điểm tiêu chuẩn mà Minh Hiên quy định ở đầu trận đấu, sau khi trận đấu kết thúc, tổ nhân viên công tác của chương trình đã bắt đầu tiến hành tính điểm một cách công khai.