61 “Không ai buộc tôi đi con đường này cả, Tô Bạch dù sao cũng là linh hồn của Tô gia, nếu tôi chỉ bàng quan đứng ngoài cuộc, cậu nghĩ người khác sẽ nhìn tôi thế nào?” Lần đầu tiên cảm thấy nói dối thì ra lại mệt mỏi như vậy, Diệp Tử Ngọ không hiểu cho y, còn ai có thể hiểu?
Đường Kiêu ư?
——
Dựa vào sô pha, Đường Tạp trọng thương vừa khỏi lại bị bắt uống sữa, nếu là bình thường hắn khẳng định sẽ đánh một trận với Simon, mãi đến bị quật ngã mới chịu uống sữa, bất quá hôm nay hắn đặc biệt ngoan, Simon vừa đưa ly sữa qua hắn liền nhận lấy, đối phương cũng không nói chuyện, chỉ cầm di động không rõ đang làm gì trên đó.
62 I’m a slave for you
I cannot hold it I cannot control it
I’m a slave for you
I won’t deny it, I’m not tryin to hide it…
Trong đại sảnh tráng lệ đường hoàng quanh quẩn tiếng hát ngọt ngào mà không mất chất khàn gợi cảm của Britney Spears, nơi này tuy không có công chúa nhạc Pop chân chính nhưng có hàng loạt gái nước ngoài phong tình xinh đẹp vặn eo lắc mông trên vũ đài ngay trung tâm đại sảnh, lớp voan mỏng màu đỏ trên người không che được thân hình bốc lửa, động tác hết sức khiêu khích thu hút sự chú ý của đám đàn ông.
63 Nhàn nhã cầm lấy ly rượu trên bàn, đột nhiên ném về phía Diệp Tử Ngọ.
Nơi này chỉ nói không được ẩu đả, chứ không nói không được đập đồ, chiếu giá bồi thường là xong, Đường tổng không thiếu tiền, chỉ thiếu nơi trút giận.
64 “Đường tổng có gì chỉ giáo?” Ra khỏi nhà ăn, Tô Bạch liền giảm tốc độ.
Đường Kiêu bước nhanh đuổi theo: “Không nói một tiếng cám ơn sao?”
“Đường tổng quả là thanh niên gương mẫu thích giúp người.
65 Đường Kiêu khóe miệng lại hung hăng giật một phát.
Tô Gia sắc mặt cũng không tốt đến đâu.
Diệp Tử Ngọ nhăn nhó như ăn phải khổ qua.
——
Người mua có thể lựa chọn nhận hàng thanh toán tại chỗ, hoặc là tiến hành trao đổi với bên bán sau khi buổi đấu giá kết thúc, nếu sợ hàng mới mua còn nóng hổi vừa ra khỏi cửa đã bị cướp đoạt cũng có thể nhờ bên bán vận chuyển đến nơi mình muốn, bất quá phí giao hàng là một khoản không nhỏ.
66 “Tô Bạch, ngươi thích ta rồi. ”……
“Tự kỷ đến trình độ của ngươi quả thật đã hết thuốc chữa. ”
——
Có thể hôn ý nhị, có thể hôn triền miên, cũng có thể hôn kịch liệt mà điên cuồng.
67 Có một loại ảo giác toàn thân đều được nâng niu, không phải bởi vì y là “Tô Gia” “lão sư” “ân nhân” hay “thân nhân” gì đó, mà chỉ đơn thuần là một người cần được che chở.
68 Zayed lập tức giơ hai tay: “Lạy thánh Allah, đến gà con tôi còn chưa giết qua, tôi sợ máu. ”
Đường Kiêu ngay cả khí lực trợn trắng mắt cũng không muốn lãng phí trên người Zayed.
69 Họng súng băng lãnh “ngắm nghía” nơi yếu ớt nhất của đàn ông, điều này không hay chút nào, Zayed giơ hai tay đứng lên, chớp chớp mắt với Diệp tử: “Bảo bối, anh còn tưởng vừa rồi em vong tình vuốt ve anh, hóa ra là đang mò súng trên người anh, em xấu lắm nha, ‘cây súng’ thứ thiệt của anh ở đây cơ.
70 “Ta vẫn luôn đinh ninh…… rằng ngài sẽ không yêu ai cả. ” Đáy mắt tích tụ âm lãnh, Trần Uyên khom lưng, môi dán sát vành tai Tô Bạch, thanh âm do kiềm nén cơn giận mà phát run, “Ta theo ngài mười mấy năm, thế nhưng còn không bằng một tên tạp chủng ngài mới quen biết chưa đến một năm, tại sao lại đối xử ta như vậy!”
——
Ngón trỏ và ngón cái nắm găng tay trắng trên tay kia giật ra, Trần Uyên tùy ý ném đôi găng tay mang tính biểu tượng này cho đàn em bên cạnh, hắn thoạt nhìn tâm trạng phi thường tốt, dù ngoài mặt vẫn không chút biểu tình, nhưng có thể cảm giác được vị đạo trong sáng hiếm hoi tản mác quanh người hắn.
71 Hai tay khoanh trước ngực, Đường Kiêu điềm nhiên cười nói: “Muốn tôi lên giường với anh?”
Zayed khóe miệng co quắp, ghét bỏ trừng nam nhân anh tuấn cao ngất trước mặt: “Không, cám ơn, khẩu vị tôi không có nặng đến vậy.
72 “Hoàn mỹ như ngươi chỉ cần ta là đủ rồi, tên tạp chủng Đường Kiêu đó làm sao xứng với ngươi, hắn không có tư cách nắm tay ngươi đi đến cuối đời. ” Ngồi bên giường, nhẹ nhàng mơn trớn thân thể nam nhân, Trần Uyên thở dài, “Hắn nghĩ hắn gửi cho ta vài tấm ảnh các ngươi chụp chung là có thể dụ ta bỏ cuộc, đúng là quá ngông cuồng vọng tưởng.
73 Diệp Tử Ngọ một bên kiểm tra vũ khí, một bên xác nhận phương án hành động, đột nhiên phát hiện Đường Kiêu vẫn im lặng ngồi một bên nhìn chằm chằm di động trong tay.
74 Trần Uyên chuyên chú nhìn người hắn ôm trong lòng, cười nói: “Có giống một đóa hoa không? Gia, đây là đóa hoa cuối cùng ta tặng ngài. ”
“Giống. ” Tô Bạch vòng tay ôm lại Trần Uyên, chậm rãi đặt đối phương nằm xuống giường, họng súng băng lãnh đen ngòm trong tay đã nhuốm máu tươi.
75 “Đừng khóc, tuy em khóc trông rất đẹp, nhưng anh không muốn em khóc. ” Tống Sở Vân ngồi xuống, dùng tay áo lau đi nước mắt và bơ kem trên mặt tiểu bạch thỏ.
76 Tống Sở Vân cởi quần áo trên người Trần Dư, nằm đè lên nam tử, dùng miệng đem mọi dấu vết bao phủ một lần nữa, Tiểu Ngư hơi đau khẽ nhíu mày, sâu trong yết hầu không ngừng phát ra tiếng nức nở, nhưng bởi vì bị tiêm dược vật nên không hề giãy dụa, bộ dáng yếu đuối không còn gì để tự vệ.
77 Ở Tô gia đã vài năm, đây là lần đầu tiên Trần Uyên nhìn thấy thân thể của Tô Bạch, cũng như thần tượng mình một mực sùng bái đột nhiên tới trước mặt mình, trút bỏ từng lớp từng lớp quần áo, có lẽ lòng sùng bái không thay đổi, nhưng đến độ tuổi mà cá tính ý thức dần thức tỉnh này, có vài thứ bất tri bất giác đã biến tướng.
78 … Bộ phận trắng trắng mềm mềm ấy như ẩn như hiện theo từng bước chân của nam nhân, khiến người không thể không dán mắt.
Gia này đúng là xấu xa, thừa biết dạng phong cảnh gì có lực sát thương mạnh nhất với đàn ông, còn bày ra để khêu gợi.
79 “Tô Gia dạy, ngoài dùng thân thể và hành động để thể hiện tình yêu, còn phải biểu đạt bằng lời. ”
“Vậy mấy chiêu mới đêm qua của anh là ai dạy?!” Thắt lưng hắn vẫn còn mỏi nhừ, thiếu chút nữa tinh tẫn nhân vong.
80 Warning: H, pink, bựa 囧, chống chỉ định những ai anti thể loại này, tuy nhiên khuyến khích vượt rào chống chỉ định!
—–
Còn một nấc thang nữa là lên tới đỉnh cao, Tô Bạch đột nhiên gắng gượng thân thể đã mềm nhũn thành đầm nước xuân, vòng tay ôm cổ Đường Kiêu, ghé bên tai hắn, thanh âm khàn khàn gợi cảm như một sợi mạch nha khéo léo cuốn chặt trái tim hắn: “Đại Điểu… sinh nhật vui vẻ.