21 Cách một ngày đó là ngày ba đầu tháng tám, chính là sinh nhật Ninh Vân Đình, dù sao hắn là Đại thiếu gia Ninh phủ, sinh nhật tự nhiên khá được coi trọng.
22 Văn Chân hôm nay đầu đội quan bạch ngọc, trên tay cầm quạt khung ngọc, mặc một thân bào tử trắng tuyết, trên mặt bào dùng hoa văn ngân tuyến thêu phức tạp, hắn một thân bên ngoài đã không tầm thường, đóng vai này tự nhiên làm cho hắn phá lệ anh tuấn xuất chúng, nhìn có khí phách xa hoa ngầm.
23 Văn Chân tâm tình thư sướng mà rời đi, Ninh Vân Tấn trong lòng cũng đắc ý. Hắn biết Văn Chân ghét nhất chính là cái loại người cao to trên dưới cả người là lễ giáo tông pháp, dùng thần tử thích nhất chính là người có nhược điểm, mình từ nhỏ để lại cho hắn hình tượng tham tài lại từ chối lấy vì việc đạo, đối với ngày sau làm quan chỉ biết có lợi!
Hắn đối với mình hôm nay diện thánh biểu diễn hết sức hài lòng – trừ bỏ tóc bị làm loạn chút tỳ vết ấy ra, không chút khách khí mà cho mình một phần thỏa mãn.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vãn yến (tiệc tối) lần này của Ninh Vân Đình có thể nói là xem như ở nhà, trên tất cả bàn đều đủ đầy, bận đến bọn tiểu nhị hầu hạ mang thức ăn lên trong nhã gian bọn hắn cả người là mồ hôi.
25 Ninh Vân Đình gần đây rất buồn bực, phải nói là từ sau khi sinh nhật hắn cũng không vui vẻ qua.
Trầm mặc mà thu thập xong túi sách của mình, hắn đối với Sở Linh cùng Mục Thư Đan đang thân thiết nhìn mình lộ ra một nụ cười miễn cưỡng, liền rời khỏi lớp học.
26 Ninh Vân Tấn trở lại trong viện nghĩ nghĩ đến biểu tình của tỷ tỷ, thì để cho Thúy Hương lại đi đem chuyện này hỏi thăm rõ ràng một chút, chính hắn thì lại đùa nghịch thành phẩm mình gần đây khắc ra.
27 Lễ Trung thu Thiên Thụ năm thứ mười một.
Tuy rằng không có biện pháp đến thôn trang lên núi ngắm trăng, nhưng trong phủ nên có tế nguyệt lại là cũng không thể thiếu.
28 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trở lại trong phủ Ninh Kính Hiền sắc mặt âm trầm giống như nước đọng, hắn để cho Phúc Mãn đi tìm Ninh Vân Tấn, lại làm cho Phúc An đi đến viện Ninh Xảo Hân đem ‘Tiểu ngoạn ý’ gì kia mang tới, mình thì lại ngồi ở trong thư phòng chờ.
29 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn Chân trên thực tế cũng không dự định đem Ninh Vân Tấn làm gì, lại bị hắn một trận giả ngu bán manh như thế, chỉ cảm thấy biểu tình kinh ngạc trên mặt tiểu tử kia đã đáng giá chuộc về, trước vài lần bởi vì tiểu tử này chịu đựng đến móp mép thoáng cái đều bằng phẳng lại.
30 Sáng sớm hôm sau, trên quan đạo đã bắt đầu náo nhiệt.
Ninh Kính Hiền để cho Phúc Mãn dẫn theo hai người đi phía trước một dặm nữa để canh giữ, phụ tử ba người thì ở trong trạm dịch dùng tảo thiện.
31 Ninh Đào Húc âm thanh trong rõ lại mang theo một tia từ tính, nói xong một hơi tiếng quan thoại tiêu chuẩn, nhưng trong ngữ điệu lại ẩn chứa một loại vần luật kỳ lạ, nếu như nói nhắm mắt lại, căn bản tưởng tượng không được người nói chuyện chính là một vị lão nhân đã sắp qua năm mươi tuổi.
32 Ninh Vân Tấn nhìn không chuyển mắt nhìn tay Ninh Kính Hiền…Trên lồng chim vàng kim kia.
Chiếc lồng kia là một chiếc lồng hình tròn, thật sự là đến vô cùng tinh xảo, giữa mỗi thanh ngăn đều chỉ một lóng tay mà thôi, mỗi thanh ngăn vàng kim đều được mài đến lòe lòe tỏa sáng, trên đỉnh lồng được khảm một vòng hồng ngọc bích cỡ hạt gạo làm trang sắc, móc lồng phía dưới được ép thành dạng hình thoi, hai bên phân biệt khảm hồng ngọc cùng ngọc bích cỡ một một đoạn lóng tay cái
Ở trong lồng một con Yểng màu đen đang ở trong lồng vàng kim nhảy lên nhảy xuống trên giá gỗ, đôi mắt nhỏ cỡ hạt đậu xanh lớn nhìn Ninh Vân Tấn.
33 Khép lại cửa thư phòng, Ninh Vân Tấn mới đi ra vài bước, thì nghe được bên trong truyền đến âm thanh nhỏ giọng nói chuyện, trong lòng hắn vừa động, vẫn duy trì nhẹ nhàng nện bước, lại nhịn không được vận công bắt đầu nghe lén.
34 Cách ngày Ninh Vân Tấn lại được Phúc Mãn mời đến thư phòng Ninh Kính Hiền, thấy Ninh Vân Đình đồng dạng vẻ mặt mờ mịt, hắn nhỏ tiếng hỏi, “Đại ca, ngươi có biết phụ thân tìm chúng ta làm gì không?”
Ninh Vân Đình lắc lắc đầu, “Chỉ nói là có chuyện quan trọng, ta mới hồi phủ đã được Phúc Yên gọi tới.
35 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cách ngày Ninh Vân Tấn đã bị xách đến trong cung đi diện thánh, trong tộc xuất hiện tế thiên giả chính là chuyện thật lâu không xuất hiện, đây là không thể giấu.
36 Nhìn thấy một quyển sách dày như thế, Ninh Vân Tấn vẫn là rất sầu lo, lão gia tử kia chính là nói phải năm ngày học thuộc, đây không phải là khó xử người sao?! Bất quá hắn cũng là người muốn thể diện, nếu là học thuộc không được thật sự là dọa người.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn Chân trong lòng kỳ thật rất buồn bực, nhưng mà cho dù hắn nổi giận đi nữa thì sức nhẫn nhịn so với việc Thái tử điện hạ bình an lớn lên vẫn tốt hơn nhiều lắm, cho nên bị ép đến tình cảnh không thể không đi tế thiên, bài trí cung Càn Thanh cũng không bị hắn phá hư, không giống như bày biện thiên điện Càn Thanh cung sau một lần Thái tử gặp qua Ninh Vân Tấn gần như thay đổi mới một lần nữa.
38 Văn Chân bãi triều gợi lên một phen dậy sóng hết sức, trong triều nhao nhao nghị luận. Tuy rằng quan viên có thể vào triều đều đã là người làm phụ mẫu, cũng có thể lý giải Hoàng thượng một mảnh tấm lòng khẩn thiết yêu con, nhưng mà vẫn còn lê dân thiên hạ đợi Hoàng thượng quyết đoán đó!
Phải biết rằng trận bệnh đậu mùa thổi quét kinh thành này rõ ràng không bình thường, vương triều này vốn luôn luôn quản lý đến vô cùng nghiêm khắc với bệnh dịch đậu mùa, hiểu rõ tình hình không báo đều là tội trọng tội liên đới.
39 Sau khi Văn Chân hào hùng biểu đạt xong, thì thả hai bé đều tự mình trở về phòng nghỉ ngơi.
Hồng Minh trở lại khoang thuyền của mình sau đó thì ngồi yên lặng ở trên ghế sinh hờn dỗi, đối đáp vừa rồi ở bong thuyền thật sự làm cho trong lòng hắn có chút âu lo.
40 Văn Chân khảo xét duyệt binh là không có nói thông tri trước, làm cho nhóm quan viên địa phương Hàng Châu ngay cả thời gian chuẩn bị cũng không có. Kéo binh ra, hay nha, già yếu bệnh tàn đủ cả.