81
Lại một năm mới đến!
Hàn Vũ đứng ngòa ban công, bưng tách trà thong thả nhìn mặt trời lặn, nhìn đám người và xe cộ tới tới lui lui bên dưới, trong lòng tự dưng cảm thán một tiếng.
82
Mấy ngày tết âm lười biếng tiêu dao vừa chấm dứt, Tả Duy Đường lại khôi phục quy luật sống chạy tới công ty chạy về nhà.
Hàn Vũ tĩnh dưỡng sắp hơn hai tháng, tình trạng sức khỏe rốt cuộc được Mạc Phàm khẳng định — đã hoàn toàn hồi phục rồi, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Tả Duy Đường khôi phục lịch làm việc và nghỉ ngơi bình thường, không tiêu hao phần lớn thời gian trên người Hàn Vũ nữa.
83
Nghe Quý Ly đứt quãng thuật lại, Hàn Vũ nửa dựa vào người Tả Duy Đường, xoa cằm trầm mặc thật lâu.
Chiếu theo lời của Quý Ly, hôm nay cô và An Húc Dương đang hẹn hò, vừa vặn đụng mặt Hàn Dĩnh, Hàn Dĩnh thấy hai người thân mật với nhau, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, lập tức chặn đường của bọn họ, e dè mà phẫn nộ chỉ trích Quý Ly chen chân vào tình cảm của người ta, làm kẻ thứ ba.
84 “Tình trạng của em, anh đã nghe bác sĩ nói rồi đúng không?” Trong phòng bệnh, Hàn Dĩnh ngồi dựa vào đầu giường, cúi đầu, cũng không thèm nhìn An Húc Dương bị kêu vào lấy một cái, cha mẹ Hàn Dĩnh ngồi hai bên giường, anh cô ta từ hôm thứ hai sau khi cô ta tỉnh lại nhả mấy lời hầm hố rồi ai về nhà nấy.
85 “Anh tới trước cổng chưa?” Hàn Vũ vừa dùng vai kẹp điện thoại nói chuyện, vừa ôm sách trước mặt bỏ vào trong hộp, “Vậy được, anh đợi một lát, em bảo bọn họ giúp em dọn đồ xuống.
86 Hàn Vũ và Kinh Vĩ Quốc phải hợp lực mới kéo Tả Duy Đường lại được, ba người ngồi trên sofa, nhìn chằm chằm một chồng giấy tuyên truyền ngẩng người, thật lâu sau, Kinh Vĩ Quốc mới mở miệng.
87 Hôm sau Hàn Vũ vừa bước vào cửa lớn bệnh viện đã nhận được ánh mắt đánh giá khác thường của hai vị y tá bên bàn cố vấn, Hàn Vũ cười khổ xoa xoa hai má, cúi đầu xuyên qua cửa thủy tinh của đại sảnh nhìn nhìn chiếc xe đậu xa xa chưa đi, cuối cùng vẫn treo lên nụ cười ấm áp, làm như không thấy đủ loại từ nhân viên trong đại sảnh, một đường đi tới khoa mình đang làm mấy ngày nay — khoa nhi trung y.
88 “Sao cậu còn xem bài post này, đây đã là chuyện một tháng trước rồi, con nhỏ này hiện tại không biết đã ‘nhập học’ vào đảo Java* nào rồi, cậu còn quan tâm cái gì chứ?” Một nữ sinh trẻ tuổi ngó qua nội dung trong di động của nữ sinh bên cạnh, bĩu môi nói.
89
Ba năm sau.
“Nhị Nữu, em nên về nhà nằm đi, còn hai tháng nữa là sinh rồi, xảy ra chuyện gì, lão đại còn không tới tìm anh khóc tới chết!” Hàn Vũ xách theo một đống đồ, bất đắc dĩ đi theo sau Quý Ly ưỡn bụng còn chạy loạn.
90
Thời gian trước lễ tình nhân: 2 ngày.
“Ông chủ, ngày mốt là lễ tình nhân rồi, tổ kế hoạch đưa ra mấy kế hoạch kinh doanh, cậu xem thử xem. ” Quản lý một tiệm năm đó, hiện tại đã là quản lý trưởng các tiệm — Hà Minh, đưa tài liệu trong tay cho Hàn Vũ.
91 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa xuống máy bay, một luồng hơi thở ẩm ướt khác hoàn toàn khí hậu khô ráo của thủ đô đã kéo tới nghênh đón.
92 “Đúng rồi, em…. . ấy, Hàn Văn nói ngày mai mời chúng ta tới nhà cha mẹ anh ấy ăn cơm. ” Trở lại khách sạn, Hàn Vũ mới sực nhớ tới lời hẹn với Hàn Văn lúc trước.
93
“Em nhìn cái gì đó? Sao còn chưa mở cửa?” Tả Duy Đường ôm túi đồ ăn đi tới, thấy Hàn Vũ nhìn chằm chằm một góc thất thần, tiến tới nhẹ đụng đụng cậu.
Hàn Vũ quay đầu, chỉ vào hai bé trai cỡ bảy tuổi trước cửa nhà bọn họ, “Anh xem hai bé con này.
94 Khai thông nửa ngày, Hàn Vũ và Tả Duy Đường mới hiểu được sơ sơ, Cù Bạch này quả nhiên là người cùng đường với bọn họ, từ cách nói nửa là giải thích không rõ, nửa là cố ý lược bớt vài chuyện của hai đứa nhỏ, Hàn Vũ và Tả Duy Đường tự động bổ sung đầy đủ một tiết mục ngược luyến tình thâm trong não.
95 Sau khi về nhà, Hàn Vũ nhẹ tay nhẹ chân thả Cù Ngôn lên giường lớn trong phòng ngủ, bởi vì đột nhiên phát sinh sự kiện bị phỏng, khiến đám Hàn Vũ trở lại thương xá lấy xe, xách đống đồ mình mua về đến nhà cũng sắp tám giờ, bé Cù Ngôn vì một loạt chuyện này sớm chống đỡ không nổi, lúc ở trên xe đã vùi trong lòng Hàn Vũ ngủ.
96
“Hôm nay em có tới cửa hàng không?” Tả Duy Đường dựa vào cửa phòng tắm, nhìn Hàn Vũ đang đánh răng hỏi.
Hàn Vũ ngậm bàn chải ngẩng đầu nhìn y qua gương, gật gật đầu, ngọng nghịu nói, “Phải đi, kết sổ.
97
(tựa đề bựa ghê =)))
Trong một góc phòng bao, Hàn Vũ đang cầm ly rượu nói đùa với Tề Lâm, nói nói, đề tài chạy tới ‘khốc ca’ đang cùng người đàn ông của cậu giao lưu bàn nhậu.
98 “Lão tam, làm sao đó? Từ lúc Hắc Diêm La kia nói chuyện cậu cứ ngây ngốc mãi, cậu nhìn trúng ổng? Không phải lúc nãy cậu nói cậu không thích đàn ông à?” Bàn tay to của Đinh Toàn vỗ lên vai Tề Lâm, trêu chọc cậu.
99 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lão tam, theo mau!” Đinh Toàn xách súng tự động Tề Lâm ôm trong ngực, để cậu gắng sức dễ chịu hơn một chút.