61 Vào phòng, Hàn Vũ đã biết mục đích Tả Duy Đường đặt gian phòng này, phòng bọn họ ở lầu bảy, tương đối cao, đối diện chính là vùng biển xanh thẳm không nói, ngoài ban công còn có một bồn tắm lớn lộ thiên, hình tròn bất quy tắc, gần như chiếm cứ hai phần ba ban công.
62 Cuối tuần Hàn Vũ kéo Tả Duy Đường tới nhà Ngụy Quốc Thủ, vừa vào cửa đã thấy hai gương mặt quen thuộc, đồng tử vô thức rụt lại mới bình ổn tâm tình đi vào trong, sau khi cung kính chào một tiếng với sư phụ trên ghế sofa, mới được cho phép ngồi xuống.
63 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời gian luôn trôi rất nhanh khi cuộc sống bình thản, một chuyến du lịch ngắn, hai tuần bận bịu pha chế sản phẩm dưỡng da, thêm vào giữa vài lần gặp mặt bạn bè, kì nghỉ một tháng ngay lúc Hàn Vũ chưa hề có cảm giác đã tiêu phí gần như không còn.
64
Nửa ngày nghỉ ngắn ngủi đến mức mọi người gần như còn không cảm nhận được tinh thần nghỉ ngơi qua đi, đám Hàn Vũ rõ ràng nhận thấy lượng huấn luyện của bọn họ lại tăng thêm vài phần, còn chưa đợi bọn họ kêu khổ, một tiểu đội lão binh triển khai thế trận bên cạnh bọn họ, cùng huấn luyện với bọn họ, mà lượng huấn luyện, chính là lượng tăng thêm của bọn họ!
Tới khi thấy ánh mắt trào phúng như cười như không của tiểu đội trưởng liên đội trưởng huấn luyện mình, đám Hàn Vũ lúc này mới hiểu được, hóa ra lượng huấn luyện tăng thêm của bọn họ, trong mắt những lão binh này, mới chân chính gọi là cơm bữa.
65 Thời gian hơn bốn ngày đối với hai người tiểu biệt trùng phùng* mà nói, thật sự là chẳng mấy thì qua, vốn hơn nửa thời gian đã nằm trên giường, thời gian còn thừa lại, hai người cũng không thể dính lấy nhau bất kể mọi thời tiết, cho nên chút thời gian có thể dính lấy nhau ấy càng thêm trân quý.
66
“Lạnh quá…. . ” Hàn Vũ dùng tay vốc nước, vỗ nhẹ lên mặt.
Tới tháng mười một rồi, thời tiết chuyển lạnh rất nhanh, mới sáng sớm vốc nước lạnh vỗ lên mặt, người lập tức thanh tỉnh vài phần, cậu ngẩng đầu xuyên qua gương nhìn Tả Duy Đường đang đứng bên người mình đánh răng.
67
“Ba biết anh ta làm gì không?” Tả Duy Đường nhìn thẳng mắt Tả Khoán mà hỏi.
Tả Khoán theo bản năng ngó qua Hàn Vũ, trước khi Tả Duy Đường lấy ra giấy chứng nhận quyền sở hữu viết tên hai người, ông thật sự không cảm thấy Tả Duy Lẫm làm chuyện gì quá đáng, nhưng khi nhìn thấy tờ giấy chứng nhận kia, lại thấy loại tình trạng chuyện gì Tả Duy Đường cũng không kiêng dè Hàn Vũ, ông thật sự không thể nói ra câu “Có gì to tát đâu.
68 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hàn Vũ nhìn người đàn ông đứng đối diện mình, áy náy vốn giăng đầy trên mặt bị mình đánh một quyền mà hơi tiêu tan, Hàn Vũ trầm ngâm một chút, đột nhiên lại ra tay, một quyền đánh móc lên, đánh cho đối phương lệch cả mặt.
69 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hàn Vũ xoa xoa trán bị búng, tiếp tục hỏi y, “Hắn hẹn anh khi nào gặp?”
“Hai giờ chiều nay.
70 Chống lại uy hiếp rõ ràng như vậy của Tả Duy Lẫm, Tả Duy Đường vẫn nghiêm mặt như trước, cái gì cũng không nói, cũng không động, ngay cả ánh mắt cũng không cho Hàn Vũ.
71 Hôm Giáng Sinh là thứ tư, tuy cả sân trường cả ngã tư, thậm chí cả thành phố đều đắm chìm trong không khí ngày lễ rực sắc đỏ, nhưng trên thực tế, bất luận là chế độ nghỉ lễ quốc gia ban hành, hay là chế độ nhân đạo của bất kì công ty trường học nào, hiển nhiên đều không có ý cho người ta nghỉ đi chơi.
72
Nick thấy phản ứng của đám người này, không khỏi mừng rỡ cười ha ha, “Quán này chính là của tôi, mấy người các vị rất quen mắt đấy……”
Nick lướt qua đám Kỳ Lân một cái, chậm rãi phun một ngụm khói, “Thường tới chơi cũng không biết chủ quán là ai, không nên nha!”
Đám người Kỳ Lân thật đúng là bị một màn này làm cho ngây ngốc, tuy bọn họ thường tới chơi, nhưng cũng là chuyện hai bên ra bạc ra hàng, lại không mua chịu cũng không kiếm chuyện, hơn nữa từ lúc Tiểu Ngũ mân mê các tiệm dược thiện kia, số lần mấy người bọn họ tới liền giảm rất nhiều, không có việc gì đều chạy qua bên Tiểu Ngũ.
73 Thanh niên xinh đẹp tên Mạc Mạc rốt cuộc bị Nick khuyên đi mất, mà Nick, ngay lúc nửa ôm nửa kéo Mạc Mạc ra ngoài, còn tặng cho Tả Duy Đường và Hàn Vũ một cái liếc mắt hàm xúc sâu xa, Hàn Vũ nhìn vào mắt, khó hiểu gãi gãi cằm, đối với Nick, cậu vẫn không hiểu thái độ của người này.
74 Người lên tiếng gọi Tả Duy Đường, không ai khác chính là người tên Mạc Mạc đêm qua uống say xông vào phòng, cũng là bóng người lúc nãy Hàn Vũ thấy quen mắt, lúc này người này đang dùng một loại ánh mắt kinh hỉ khó hiểu, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Tả Duy Đường dừng bước quay đầu lại.
75 Hàn Vũ chìa tay quay đầu, thấy Tả Duy Đường đang đút tay vào túi nhàn hạ đi tới, chờ tới khi Tả Duy Đường đến gần, Mạc Thiếu Phong bên này đã tự đỡ vai đứng lên, Hàn Vũ thấy, chỉ có thể xin lỗi đối phương một tiếng, dù sao động tác theo bản năng của cậu làm bị thương người ta.
76 Hàn Vũ từ Cục kiểm dịch vệ sinh đi ra, theo Tả Duy Đường tìm quán ăn giải quyết cơm tối, lại gọi điện cho Quý Ly và mấy tên cùng phòng, mới cùng Tả Duy Đường về nhà.
77 Lần đầu tiên Tả Khoán nghiêm túc mà không mang theo thành kiến nhìn kỹ Hàn Vũ một phen, công tâm mà nói, thanh niên trước mắt ông đây tuy chỉ là một đứa nhỏ còn rất trẻ, trong mắt lại không có thuần khiết trong suốt thuộc về thiếu niên, cũng không có dã tâm và lợi ích, ôn hòa mềm mại, cũng không chút châm chọc người khác, giống như một người nhìn thấu tháng năm.
78 “Chú Tả, có việc thì gọi cháu, cháu ra ngoài trước!” Mạc Phàm nhìn vẻ mặt Tả Khoán, tự thấy sức nóng đủ rồi, liền cúi đầu lui ra. Ra khỏi phòng bệnh, nói sơ qua về tình trạng của Tả Khoán với mọi người chờ bên ngoài, trong tiếng cảm ơn khách sáo của mọi người thì xoay người lên lầu hai tới phòng bệnh của Hàn Vũ.
79 Một vụ tai nạn trong mấy ngày cuối cùng của năm, khiến Hàn Vũ không thể không xin nghỉ ở nhà hơn nửa tháng, để không phải thi lại hoặc là huấn luyện lại vào sang năm, Hàn Vũ lại một lần mặt dày tìm Kinh Vĩ Quốc giúp mình, kết quả Kinh Vĩ Quốc vừa nghe ý đồ của Hàn Vũ là giúp cậu lấy phạm vi thi của mấy môn chuyên ngành, liền la mắng cậu một trận.
80
Trên đường về nhà, Hàn Vũ mới biết được đầu đuôi chuyện lần này từ miệng Tả Duy Đường.
Giống như bọn họ đã biết, tuy chuyện lần này do Tả lão gia đứng giữa điều hành mà ra, nhưng người ban đầu tìm tới ông cụ lại là chủ một quán ăn khó có thể sống tiếp trên cùng một con đường đó.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Nữ Cường, Dị Năng
Số chương: 107