1 “Mau lên Lục Tu, ở phía đông có một nhà mới tới, tụi mình qua đó xem thử có gì hay. ” Cậu nhóc mập mạp ới giọng kêu cậu nhóc ốm đen đang cởi trần đứng gần đó.
2 “Mau lên Lục Tu, ở phía đông có một nhà mới tới, tụi mình qua đó xem thử có gì hay. ” Cậu nhóc mập mạp ới giọng kêu cậu nhóc ốm đen đang cởi trần đứng gần đó.
3 “Ê ê, tụi nó tới kìa!” Thấy 3 đứa tụi nó chạy lại, một cậu nhóc đứng chờ ở đầu ngõ liền nhảy dựng lên – “Tụi mày làm gì mà giờ này mới đến, làm bọn tao chờ cả buổi.
4 Sau khi tốt nghiệp đại học, dưới sự trợ giúp của ba mẹ vốn là rường cột của công ty – Lục Tu bước vào xí nghiệp làm việc. Lúc đầu hắn nghĩ, dựa vào sức lực cùng sự lanh lợi của mình thì làm việc này cũng không tệ là bao, ai ngờ chưa gì hết hắn đã chịu hết nổi, nhân lúc ba mẹ còn chưa biết gì hắn đã nộp đơn từ chức.
5 Việc Văn Thiên chạy tới đây kiếm chỗ trọ, thật sự khiến Lục Tu cảm thấy rất là quái lạ, bởi nơi này cách cơ quan của anh ta một quãng khá xa, lúc đi làm chẳng hề thuận tiện tí nào.
6 Bởi vì lời hứa mai mối mà áy náy với Lục Tu, nên bà xã Quân Sư liền đồng ý. Lục Tu bên thì nấu cơm, bên thì dọn dẹp, bận bịu ghê nơi. Tiểu Mao thì chắc chắn sẽ ở lại, nhưng cậu nhỏ lại chẳng biết làm gì, thành ra nhiệm vụ nấu cơm dĩ nhiên là rơi vào người hai chủ nhân của cái nhà này rồi.
7 Lục Tu rất thích Văn Anh, từ những hành động trên của cô thì cũng có thể đoán rằng Văn Anh cũng thích Lục Tu. Trong lúc cả hai đang ‘tình chàng ý thiếp’ thì tự dưng bị tên Văn Thiên xúi quẩy kia nhảy ra phá rối.
8 Cuộc sống của Lục Tu thoạt nhìn tựa như thần tiên vậy, công việc nhàn rỗi lại có một cô bạn gái dù đốt đèn đi tìm cũng khó. Nhưng sao hắn lại cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó, nửa đêm hắn thường giật mình tỉnh giấc, để rồi ngẩn người ra ngó trâng trâng cái tủ quần áotreo lộn xộn.
9 Tiểu Mao đáng thương, đã làm xong việc phần mình rồi, bây giờ lại còn phải kiêm luôn cả chức vụ ôsin, hầu hạ hai người đang nằmtrên giường dưỡng thương.
10 Đèn đường lờ mờ chiếu xuống, in lên mặt đất hai chiếc bóng của một nam một nữ đang sóng vai đi trên đường. Cô gái xinh đẹp dịu dàng, thanh niên vừa đẹp trai lại tao nhã, từ ánh đèn, còn có thể thấp thoáng thấy một vòng băng gạc trắng dưới vành nón của anh.
11 Sang hôm sau, Văn Anh lại đến chơi thật. Cơ mà tiếc là khung cảnh cô nhìn thấy lại là một mảnh an bình tĩnh lặng. Không cam lòng, cô ráng tìm kiếm dấu vết mà Văn Thiên để lại, làm Tiểu Mao không rõ nội tình còn tưởng cô tới tìm Văn Thiên, nên hồi hộp rình coi bọn họ mãi.
12 Qua quá trình ‘đào tạo’ của đám hủ, trong một đêm Văn Thiên đi công tác – Lục Tu đã đạt tới cao trào. Vì tính chất công việc nên Văn Thiên phải ở lại bên ngoài một đêm, và trong cái đêm ấy, Lục Tu đã khoá cửa kéo rèm – chui vào chăn mà hoàn thành ‘khoá học’ đầu tiên của mình sau khi đã xem xong GV.
13 Văn Thiên trở về vào mùng năm. Anh đem đủ thứ đồ mang theo nhét đầy tủ lạnh, còn mấy món khác thì anh đưa cho Lục Tu, lúc lấy ra anh còn nói – “Cái này là của mẹ tôi nói đem cho cậu”, Lục Tu đem niềm vui giấu kín trong lòng.
14 Đêm khuya vắng lặng, Lục Tu tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường, nghe tiếng nước chảy rào rạt trong phòng tắm nhưng chẳng rõ tại sao lại không ngủ được. Tắm gì mà lâu dữ vậy, hắn bực dọc trở mình.
15 Trên đường đi tới đó, Hoa Ngôn chẳng quan tâm Lục Tu có nghe lọt chữ nào hay không, sơ lược nói cho hắn biết chút ít tình hình – “Bọn họ nói hôm nay sẽ về nhưng do vẫn còn vài chuyện chưa xong nên đành ở lại.
16 Thương gân tổn cốt nghỉ ngơi một trăm ngày*. Nơi Văn Thiên bị thương là ở chân trái và tay phải, mới đầu chỉ có thể nằm, sau đó rốt cuộc cũng có khỏe hơn chút ít, được Lục Tu đỡ xuống ngồi trước cửa sổ ở tầng dưới.