1 Không phải ai sinh ra cũng đã có 1 gia đình hạnh phúc, cũng đã có được tình yêu thương. Đôi khi ta phải mất rất lâu để tìm ra được 1 gia đình êm ấm, 1 tình yêu thương tha thiết.
2 Chương 2: Sau 2 tiếng đồng hồ dài đằng đẵng lăn bánh, cuối cùng chiếc xe bus đã đến nơi mà Ngọc Linh cần đến – Trường THPT nội trú MD. MD được viết tắt từ My Dream.
3 Chương 3: Sau khi Ngọc Linh lên xe bus rời khỏi khu phố ấy, Trấn Vũ đã chạy theo chiếc xe cả một đoạn đường dài. Anh vừa đi vừa tự kiểm điểm bản thân: “Nếu như mình quan tâm tới Linh nhiều hơn thì nó sẽ chẳng ra đi và nếu như lúc ấy mình không nói những lời nói đó thì nó cũng chẳng tổn thương như thế.
4 Chương 4: Tít tít tít tít, tít tít tít tít…. . 3:30 sáng. Hôm nay là ngày khai giảng năm học mới đầu tiên của năm học cấp 3 nhưng cô gái bé nhỏ Kiều Ngọc Linh không thể dành nhiều thời gian để chăm sóc cho nhan sắc của mình.
5 Chương 5: -Xin mời tất cả các em học sinh cùng toàn thể giáo viên ổn định để chúng ta bắt đầu lễ khai giảng. Xin mời cô hiệu trưởng lên phát biểu đôi lời.
6 Chương 6: “ Con nhóc xấc xược đó nghĩ mình là ai chứ, dám nói Khương Hàn Băng này thần kinh, chắc con bé này đang muốn cuộc đời cấp 3 của mình gặp nhiều sóng gió đây.
7 Chương 7: Chiều hôm nay là 1 buổi chiều ảm đạm, có cơn mưa rất lớn và kéo dài khiến cho việc tham gia giao thông của các loại xe trở nên bị đình trệ. Vậy mà hôm nay cô bé Kiều Ngọc Linh phải đến siêu thị làm việc quét dọn và còn phải làm gia sư sau khi quét dọn xong.
8 Chương 8: Đúng lúc đó, Khương Hàn Băng đứng đằng sau đã thấy tất cả, bằng giọng mỉa mai, anh lên tiếng:-Ôi, Kiều Ngọc Linh học sinh ưu tú của trường đây sao? Không ngờ cô cũng có tài cưa trai đấy chứ.
9 Chương 9: Một cuộc chiến tranh trong nhà ăn khách sạn giữa KIỀU NGỌC LINH VS KHƯƠNG HÀN BĂNG lại được diễn ra vô cùng là kịch liệt, Hàn Băng bắt đầu trước: -Hey -Ô, yo! oan gia.
10 Chương 10: Hậm hực ra ngoài, Hàn Băng chọn ình 1 sân bóng rổ đường phố gần đó để giải tỏa nỗi bức xúc trong lòng. Anh chơi bóng 1 mình, đập bóng lia lịa xuống sân.
11 Chương 11: Đột ngột có người tiến sát lại mình, Linh bất động, mặt anh càng gần mặt nó, gần, gần, gần đến nỗi họ có thể nghe cả tiếng thở của nhau, Hàn Băng hơi nghiêng đầu sang bên và tự lấy đấy đầu mình đập vào đầu nó 1 cái.
12 Chương 12: Cuộc đời thật lắm trái ngang, sao có thể phũ phàng và tuyệt tình như thế, sao có thể để 1 cô bé mới vừa chào đời đã trở thành mồ côi không cha không mẹ.
13 Chương 13: Bị đánh thức bởi ánh mặt trời chói chang chiếu vào cửa sổ, Linh dụi mắt rồi từ từ bước xuống giường. Ngó quanh căn phòng thấy mọi thứ không giống với căn phòng hôm qua mình ở, Linh thấy hơi sợ hãi.
14 Chương 14: Bỗng: -Ah, đau quá. Ngọc Linh không chạy nữa, nó ngồi thụp xuống bãi cát ngắm đôi chân vừa giẫm phải thứ gì đó. 2 dòng máu đỏ từ đôi bàn chân trắng ngần chảy ra rơi xuống làn cát mịn.
15 Chương 15: Những ngày tiếp theo, Hàn Băng luôn tránh mặt Linh, anh luôn cố gắng phủ nhận những nhịp đập nhanh của con tim mình khi nhìn thấy nó. Anh tránh mặt nó chứ không phải là không quan tâm xem nó làm gì, anh vẫn nhìn nó từ xa, vẫn dõi theo nó.
16 Chương 16: Hôm nay là 1 ngày mùa đông lạnh buốt, sương đêm vẫn còn đang ngủ yên trên những phiến lá mạnh mẽ, vẫn trụ được sau bao ngày chớm đông. Cô gái nhỏ Kiều Ngọc Linh đã hoàn thành xong công việc tại Dream Bakery, đang nhanh chóng sửa soạn sách vở để lên lớp.
17 Thiên Kim mặt mày xám lại, đưa tay hất đổ mọi thứ trên chiếc bàn kính, rút di động ra gọi: A lô, chị Mai Chi à, em Thiên Kim đây chị xử giúp em con nhỏ lớp 10 tên Kiều Ngọc Linh đi.
18 Chương 18: Linh đang đi dạo xung quanh trường thì đột nhiên bị thứ gì đó đập vào đầu làm cho bất tỉnh. Nó bị 1 người lạ vác đi. Tỉnh dậy, nhìn mọi thứ trước mắt mình chỉ toàn là 1 màu đen u ám, nó dẫy dụa cố thoát nhưng tay và chân nó đã bị trói chặt vào ghế, nó sợ hãi lên tiếng: Có ai không? Có ai ở đó không? Cứu… cứu… tôi với.
19 Chương 19: “ Tôi và em là hai người xa lạ Tôi sao có thể lỡ trao tình cảm cho em Em và tôi như buổi sớm với đêm muộn Em ấm áp như buổi sớm mai, còn tôi lại lạnh như sương đêm” ____________________________________________________ -Hàn Băng, tôi đã khám tổng quát cho cô bé.
20 Chương 20:8h sáng, ngày 5/ 11, tại tập đoàn thời trang Khương Hàn. Cộc cộc cộc. Mời vào! Cánh cửa phòng chủ tịch được mở ra, 1 chàng trai cao hơn 1m8, khuôn mặt điển trai bước vào.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 35