401 Vương Thư thấy tôi đứng dậy lấy hành lý, do dự một chút nhìn tôi nói:"Chúng ta có thể trao đổi phương thức liên lạc không, ở nước R có chuyện gì thì có thể gọi điện cho tôi.
402 Hai người chúng tôi đi dạo xong, trở lại khách sạn đã buổi tối hơn tám giờ, nhân viên của ban tổ chức thấy tôi trở về, dặn dò là nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai chính thức bắt đầu thi đấu.
403 Lúc tôi tới phòng thay quần áo, thì thấy Dương Uy đã chuẩn bị xong, đang phì phèo thuốc lá, lúc ấy tôi đã cảm thấy có chút kỳ quái, chẳng lẽ hắn biết trước lịch thi đấu? Nhưng mà tôi cũng không suy nghĩ nhiều như vậy.
404 Từ đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng nữ êm ái, dùng tiếng Hoa nói. "Cô là?"Tôi nghe thanh âm này có chút quen thuộc, nhưng mà nhất thời không nghĩ ra là ai.
405 Đinh Văn Phong vỗ mông đứng lên nói:"Mới quen được có mấy ngày mà đã hẹn hò rồi?""Trời ạ, cái gì mà hẹn hò, chỉ là cô gái này tâm tình hẹn tôi ra ngoài giải sầu mà thôi!"Tôi khinh bỉ nói.
406 "Từ khi còn bé, khi có chuyện gì không vui, thì tôi lại ngồi bên bờ biển, nghe gió, nghe sóng biển, thì tâm tình đỡ hơn rất nhiều. . . ""Đúng vậy, cảnh sắc có thể tạo nên tình người.
407 Vương Thư đã nghĩ phải chạy tới công ty, hỏi xem là có chuyện gì, nhưng Vương Đông Lâm ngăn trở nàng. Vương Đông Lâm biết Trạch Tỉnh Đằng Nhị nếu dám làm như thế, vậy thì tình nghĩa hắn cũng không còn coi là gì nữa.
408 Tôi đương nhiên không cam chịu yếu thế, lập tức ném lại, kết quả là biến thành trận đại chiến, trên người ai cũng dính đầy cát. . . Rốt cục Vương Thư thể lực không chống đỡ được nữa, thở hổn hển "Khanh khách" cười ngồi ở trên cát, lúc ngồi xuống còn không ngừng vẫy tay nói:"Không được.
409 Tôi buồn bực nhìn Vương Thư, hỏi:"Cô làm sao vậy? Cô đang tìm cái gì?""Hmm, đúng rồi!"Vương Thư vừa nghe tôi đặt câu hỏi vội vàng xoay đầu lại, trong ánh mắt mang theo sự chờ đợi nhìn tôi hỏi:"Anh có hút thuốc lá không?""Hút thuốc lá? Tôi không hút thuốc lá! Cô vội vàng tìm cho tôi thuốc lá hay sao?"Tôi kỳ quái hỏi.
410 Mà chuông điện thoại di động của Vương Thư sao lại giống tôi tới như vậy ! Tôi kỳ quái nhìn Vương Thư một cái, lúc ở trên máy bay có như vậy đâu!Vương Thư thấy hai người có nhạc chuông giống nhau thì đỏ mặt lên.
411 "Ha hả, tôi tham gia thi đấu cũng chỉ vì đáp ứng một người bạn của tôi mà thôi. Nhưng mà hiện tại, đã có lý do không phải tham gia, vậy thì vì sao tôi phải tới?"Tôi cười cười nói:"Tôi cũng không để ý những thứ hạng này.
412 Cho dù tôi có muốn ra tay cứu viện, thì cũng không có cách nào cả!Mà ở chỗ Vương Thư. . . "Đem nó tới một căn phòng dưới đất đi!"Trạch Tỉnh Đằng Nhị cười nói:"Một giờ sau lại gặp nó, xem nó có đáp ứng không!""Trạch Tỉnh tiên sinh, phòng dưới đất là phòng của công ty, có giam nàng được không? Vạn nhất bị những người khác trong công ty nhìn thấy.
413 Lúc này mặc dù đã là hơn mười một giờ khuya, nhưng mà số phòng trong cao ốc vẫn còn sáng đèn không ít, xem ra cho dù là quốc gia nào, thì người bị ông chủ bóc lột vẫn còn nhiều.
414 "Ông chẳng phải là rất đắc ý hay sao, còn đem người ta xuống cả hầm ngầm!"Tôi cười hắc hắc nhìn Trạch Tỉnh Đằng Nhị lạnh lùng nói. "Mày. . . Mày nói gì? Mày là người Trung quốc?"Trạch Tỉnh Đằng Nhị nghe không hiểu lời nói của tôi, bởi vì tôi đang dùng Hoa ngữ.
415 Từ phòng ngầm lên tới phòng 16 cũng chỉ mất một chút thời gian, tôi cùng Trạch Tỉnh Đằng Nhị ở chỗ này thương lượng cũng đã hơn nửa giờ, tại sao lại không thấy một chút động tĩnh gì của Đinh Văn Phong? Nếu như không lên, thì không biết gọi điện thoại cho tôi hay sao?Tôi vội vàng lấy điện thoại di động ra, bấm số của Đinh Văn Phong, nhưng không liên lạc được.
416 "Người này công phu cũng không kém!"Đinh Văn Phong sờ sờ gáy, ngại ngùng nói, đồng thời cũng là muốn giải vây cho mình. Tôi gật đầu, lấy thân thủ của Đinh Văn Phong, thì đối phương nhất định cũng không kém, nhưng mà như vậy thì phiền phức rồi!Có lẽ, đây không phải là vụ án bắt cóc, có lẽ là nhằm vào ai đó.
417 Theo hắn nói, đêm đó lúc hắn quét dọn vệ sinh, thấy hai nam nhân từ cửa sau của Cao ốc Vận Kinh đi ra ngoài, trong tay còn mang theo một cái vali rất to, sau đó lên một chiếc xe nhỏ màu đen.
418 "Xuyên Phong lão đại, con bé này tốt như vậy, nếu không phải là Yamamoto tiên sinh đã đáp ứng đáp cho chúng tôi một số tiền lớn để phát triển bang phái, tôi đã không nhịn được mà cưỡi lên nàng rồi!"Tôi lẳng lặng nghe cuộc nói chuyện trong phòng.
419 "Anh dám!"Thương Tỉnh Ưu Hương trừng mắt tôi nói:"Nếu dám làm như vậy, tôi sẽ làm cho anh biến mất khỏi nước này!""Cám ơn ý tốt của cô, tôi cũng không tiếp tục ở đây, tôi là người Hoa!"Tôi cười lạnh nói.
420 Lúc gần đi, Thương Tỉnh Ưu Hương hỏi. "Lưu Lỗi. "Tôi suy nghĩ một chút cũng không có giấu diếm nàng:"Nếu như cô muốn trả thù, có thể tới tìm tôi. ""Lưu Lỗi?"Thương Tỉnh Ưu Hương lẩm bẩm lập lại một lần.