301 “Ở nhà náo nhiệt quá, chào mọi người, chào mừng mọi người đến Tiêu gia” Phượng Hề vừa vào cửa đã mở miệng chào hỏi. Liễu Yên Nguyệt thấy Liễu Yên Hồng, nói: “Tiểu Hồng, sao thế.
302 Phượng Hề thấy tất cả trong mắt, thở dài một hơi bất đắc dĩ. Người đàn ông này đúng là yêu tinh hại người, không biết muốn xúc động trái tim bao nhiêu thiếu nữ nữa.
303 Vũ báo tin cho hắn vẫn còn quanh quẩn bên tai. Hắn thật sự không có nhiều thời gian mà lãng phí. “Chỉ cần bọn chúng dám coi thường vọng động, vậy tiêu diệt hoàn toàn”Tiêu Thu Phong truyền lại cho Phượng Hề một loại sát ý.
304 Ba mươi sáu người, chia làm mười tám vị trí, ẩn thân trong tòa nhà sáu tầng. Mà vị trí, Tiểu Lục Tử đã sớm biết. Hắn không có động, bởi vì hắn không chắc chắn có thể diệt trừ toàn bộ ba mươi sáu người này.
305 Siêu cấp cao thủ như vậy trên đời đã không còn nhiều. Lão già đột nhiên xuất hiện, cùng với nói ra mình ở Bắc Kinh đến, nói rõ ông ta có mục đích. Mà mấy đại gia tộc trong kinh, trong đầu Tiêu Thu Phong lại không có ấn tượng về người này.
306 Chuyện đúng là vượt qua tưởng tượng của Phượng Hề. Nhân vật siêu cấp đó đã tới Đông Nam, cho dù không làm gì hết cũng sẽ nhấc lên một cơn cuồng phong.
307 Tiêu Thu Phong không hề che dấu hành tung của mình. Một tuần sau hắn quyết định sẽ tổ chức tiệc mừng vì Thiên Nhan Duyệt. Điều này coi như tạo cơ hội cho những người muốn lấy lòng Tiêu gia mà không có cửa.
308 “Anh rể, đây không phải là một người phụ nữ của anh nữa đó chứ. Anh giỏi thật đó” Mấy hôm trước có thêm Thiên Nhan Duyệt. Cũng tốt, từ tình cảm và sự dịu dàng của Thiên Nhan Duyệt, còn là thần tượng trong lòng nàng nên có thể miễn cưỡng chấp nhận.
309 Trong một ngôi biệt thự hào hoa, Mộng Thanh Linh khẽ thở dài, ngồi xuống trước mặt lão già. Lão già bỏ chiếc chén Long tỉnh trên tay xuống, nhẹ giọng hỏi: “Sao, không thuận lợi?”Mộng Thanh Linh còn chưa mở miệng nói, lão già đã nói với lão miêu phía sau nàng: “Các người nói trước đi”Một người trong hai lão miêu trả lời: “Là một cao thủ, chúng tôi không thể xác định sâu cạn của hắn.
310 Tức thì tức, nhưng Trác Ngưng Tuyết ở Tiêu gia cũng đã học được rất nhiều điều. Hơn nữa trong tập đoàn Phong Chính cũng có quan hệ rất tốt với ba nữ thư ký.
311 Ít nhất Lãnh Phong cũng đã xem nàng như là thần rồi, cũng có sự sùng bái giống như bàn tay vàng, thừa dịp nàng ở Phong Chánh, hắn khiêm tốn lãnh giáo thêm, đương nhiên là thu hoạch không ít, càng làm cho hắn hiểu rằng, ngạo khí trước kia chẳng là gì, chỉ là một trò cười thôi.
312 Sắc mặt tràn đầy hồng nhuận, Thiên Nhan Duyệt bây giờ, tuyệt đối là người đẹp nhất Tiêu gia, xuân sắc tràn trề. Chuyện vừa rồi, đã làm cho tinh thần và thể xác của nàng dịu đi, làm sao mà không khoái trá được, rất ưa thích, từng cái mỉm cười đều có sự hấp dẫn nhiệt tình.
313 Đinh Bổn Quân đã đứng lên, đưa tay nắm lấy tay của Tiêu Thu Phong, cười nói : “Tiêu thiếu gia, đã lâu không gặp, phong thái của anh càng tiêu sái hơn trước”Tiêu Thu Phong cũng không hiểu gì, đành khách sáo nói : “Đinh thủ trưởng chẳng phải cũng vậy sao, tinh thần chấn hưng thân thể khỏe mạnh, bây giờ càng trẻ hơn”Đinh Bổn Quân cười, nói : “Tiêu thiếu gia khí kình nhược hư, một thân công phu, lại tiến vào cảnh giới cao diệu hơn.
314 “Mẹ, xảy ra chuyện gì?”“Mẹ, sao vậy?’Chúng nữ tiến lại vây quanh Điền Phù, bà gác điện thoại xuống, quay đầu về hướng Tiêu Thu Phong nói : “Tiểu Phong, Tiểu Duyệt gặp phiền toái, con qua đó nhanh lên, ở Nghiễm Tiền đại thương đường Vân Mang”Tiếp theo, điện thoại của Phượng Hề vang lên, lúc nàng nghe xong, sắc mặt cũng trở nên không tốt lắm, điện thoại của Quan Đao gọi đến, cũng là chuyện này.
315 Tiêu Thu Phong tàn ác như vậy, ngoài dự đoán của mọi người, bất kể là chửi bậy hay đùa giỡn, chỉ cần ra máu, thì không khí liền trở nên khác lạ. Trác Ngưng Tuyết càng sợ hãi hơn, bị Thiên Nhan Duyệt nắm chặc tay, cơ hồ phát run, giờ phút này, nàng mới biết được, người đàn ông này hung ác, một quyền đã đánh cho người ta ra mắt.
316 Vũ đến Đông Nam, cũng giống như tất cả các thành viên của Long Tổ, chỉ có một nhiệm vụ duy nhất, đề phòng phát sinh chuyện ngoài ý muốn, hoặc giữ gìn sự bình an cho Đông Nam, tránh cho những kẻ có dã tâm thừa gây thương tổn đến thủ trưởng No.
317 “Thu Phong có thể thắng sao?”Tôn Khánh Dục nhẹ nhàng tiến lại gần Vũ. , lo lắng hỏi. Trong những người này, chỉ có duy nhất người con gái này là ít nói, hơn nữa nhìn bộ dáng của hai người, Tôn Khánh Dục đương nhiên biết, người con gái này thuộc về Tiêu Thu Phong.
318 Nếu là hợp tác, Tiêu Thu Phong đương nhiên sẽ không cầm tấm khiên gỗ siêu cấp này ra dùng, đối với lão già Đinh Bổn Quân được xếp vào hàng ngũ đại thủ trưởng, mặc dù ngày thường không quá quản sự, nhưng một khi đã trông nom chuyện nào, thì khi sử dụng quyền lực sẽ khiến cho người ta sợ hãi “Được rồi, chuyện này, ta sẽ cho người điều tra, nếu anh nói không sai, chuyện này không có vấn đề gì.
319 Tiểu nha đầu Trác Ngưng Tuyết này phải đi?Tiêu Thu Phong sửng sốt, bác chưa nói với hắn, có lẽ là quyết định lâm thời?Trong lúc đó, Trác Ngưng Tuyết dưới sự che chở của chúng nữ, chậm rãi xuống lầu, nhìn thấy Tiêu Thu Phong, nàng cười rất đắc ý, nói : “Anh kia, bây giờ anh đã không còn cách nào khi dễ tôi, ngày mai là tôi đi rồi.
320 Trác Ngưng Tuyết cuối cùng cũng đi, Điền Phù quả thật có chút thương tâm, tuy rằng chỉ gặp gỡ trong mười ngày, nhưng sự tinh khiết cùng bản chất lương thiện của cô bé này, đã làm cho người của Tiêu gia tiếp nhận nàng, làm cho nàng trở thành một cô em đáng yêu, mọi người đều thương.