Trộm Sói Chương 3 .4
Chương trước: Chương 3 .3
Việc này không nên chậm trễ, binh mã đại nhân cũng sắp đến, nàng phải nhanh chóng hành động mới được.
Đầu tiên, nàng trước tìm quần áo mặc vào, đang lúc nàng đi tới tủ gỗ, muốn tìm vài bộ quần áo nam nhân thì động tác của nàng đột nhiên dừng lại, phía sau tự dưng có cảm giác lạnh lẽo, không chút suy nghĩ, lưỡi đao sắc bén trên tay nàng vun lên phía sau.
Một bàn tay mạnh mẽ bắt lấy thanh đao trong tay nàng, khuôn mặt tà ác gần trong gang tấc, cho dù bình tĩnh, nàng cũng nhịn không được cực kỳ sợ hãi.
Hắn vẫn không té xỉu? Làm sao có thể!
Trộm Sói cười tà. "Hừ, hừ, hóa ra là người luyện võ". Tốt lắm, nữ nhân này tuyệt không yếu sức, là một con mèo cắn người.
"A,…….." Trán nàng thấm ra mồ hôi lạnh, bị hắn bắt lấy cổ tay, cơ hồ muốn bóp nát xương tay, làm cho thanh đao trên tay rơi ra.
"Ngươi nhất định rất kinh ngạc ta vì sao không hôn mê phải không? May mắn ta vẫn có thói quen tốt chính là không ăn uống cái gì của người khác đưa cho, chén trà kia, ta sớm phun ra". Nàng kinh hãi cho hắn giảo hoạt, mình thật quá sơ suất, Trộm Sói so với tưởng tượng của nàng càng giảo hoạt hơn.
Hai người đánh nhau, nàng mặc dù khiếp sợ, vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, cho đến khi một bàn tay của hắn đưa vào trong chiếc chăn mỏng, làm nét mặt nàng thay đổi.
Nam nhân này quá vô sỉ, hạ lưu, ở trên người nàng sờ loạn khắp nơi, ghê tởm hơn là chiếc chăn mỏng trên người ngược lại là chướng ngại vật vây khốn nàng, hắn đoán chính xác nhược điểm của nàng, dùng thân hình tráng kiện ngăn chặn nàng, đối với nàng giở trò.
Bàn tay Trộm Sói vuốt ve qua lại trước ngực nàng, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt nàng tức giận đỏ bừng, càng làm đôi môi mỏng căng ra, cười tà một chút.
"Loại hạ mê dược này là cách làm của đứa trẻ ba tuổi, Lão Tử từ trong bụng mẹ sinh ra đã biết".
Nàng không nói, chính là trừng mắt nhìn hắn, cắn chặt cánh môi không kêu rên một tiếng, chỉ trừ khuôn mặt đỏ bừng tức giận, cùng một đôi mắt muốn giết hắn.
"Ngươi là ai?"
Nàng trầm mặc .
"Không nói? Tốt" bàn tay tà ác đổi hướng về phía giữa hai chân nàng xoa tới xoa lui, ánh mắt tà ác không buông tha thái độ của nàng. Nữ nhân như thế nào lại cậy mạnh, gặp được loại sự tình này cũng sẽ nhịn không được thét chói tai hoặc cầu xin tha thứ, mà nàng vẫn cắn chặt cánh môi, lạnh lùng trừng mắt hắn, quật cường không chịu mềm yếu mà phun ra một chữ nào.
Hắn không thể không thưởng thức dũng khí cùng nghị lực của nàng, bất luận bàn tay thô lỗ vũ nhục giữa hai chân non mềm của nàng, nàng thủy chung không yếu thế chịu mở miệng, ngay cả một giọt nước mắt cũng không rơi xuống.
Trộm Sói không thể không thừa nhận, chính mình cũng có lúc nhìn nhằm. Hoảng loạn, sợ sệt? Không, đây mới là bộ mặt thật của nàng, bình tĩnh, lớn gan, hơn nữa. . . . . . Tính tình rất quật cường.
Nữ nhân động một chút là khóc sướt mướt hoặc thét chói tai, tất cả đều là giả vờ. Con ngươi đen không thấy đáy chưa bao giờ nóng bỏng, hắn muốn nàng!
Ngoài phòng xôn xao, làm Trộm Sói cảnh giác đứng lên, cũng thu hồi nụ cười.
Bên ngoài tiếng giết rung trời cùng tiếng đao kiếm đánh nhau, làm hắn cảm thấy kinh hãi, nhìn lại nữ nhân phía dưới một chút, vẻ mặt bình tĩnh, khóe môi hơi cong lên, làm mày hắn cau lại.
"Ngươi là người của quan phủ?"
"Binh mã Tuần phủ đại nhân đã đến, mỗi một người ở đây, cho dù có chắp cánh cũng không thể bay, bao gồm ngươi".
Trộm Sói mí mắt nheo lại, chợt bừng tỉnh ngộ. "Thì ra là thế, nội ứng ngoại hợp, muốn tiêu diệt sơn trại này, chính xác phải có nội ứng mới làm được, thật nhức đầu, bất quá. . . . . ." Khi hơi thở nóng rực thổi gần bên tai nàng. "Muốn bắt ta Trộm Sói nói còn quá sớm, chúng ta cũng coi như có duyên, mấy ngày nay ta cũng rất chiếu cố ngươi, tốt xấu gì trước khi đi, ngươi dù sao cũng phải đưa chút lễ vật cho ta làm kỷ niệm".
Mộ Dung Tử trong cơ thể không khỏi thoát ra một cỗ sợ hãi, người này muốn làm gì?
Đang lúc nàng có dự cảm không hề tốt thì lưỡi hắn đột nhiên liếm cổ của nàng, thậm chí cắn xuống.
"Á!" Nàng nín thở, môi của hắn ở trên cổ trắng trẻo mịn màng của nàng mút hôn, tựa như chủ nhân cho phép nữ đày tớ in dấu làm ký hiệu trên người, làm nàng tức giận không thôi.
Khi bàn tay ở dưới người nàng di động thì nàng bị Trộm Sói có ý đồ kích thích cho nàng tức giận, nàng hận không tát cho hắn một cái, cũng hận mình bị kiềm chế không cách nào nhúc nhích.
Nam nhân chết tiệt!
Xem tiếp: Chương 3 .5