41 “Có nằm mơ mình cũng không thể tưởng tượng ra trên đời lại có vị thần biểu cảm “dễ thương” như vị Thượng Thần tóc trắng kia. ” – Diệp đờ ra như khúc gỗ, nhìn suốt quá trình Yong vừa khóc vừa bỏ chạy, sau đó lại khịt khịt mũi quay về.
42 Diệp ngẩn người ra, cô không hiểu ý nghĩa điều mà Tự Nhân vừa nói cho lắm, mãi mới ngô nghê nói được hai chữ. - Tại sao?Hắn không thể nói với Diệp rằng: “ta nghĩ em không phải người Trần Gian”.
43 -Không được ! Tự Nhân không làm gì tới mức bị bắt đi cả ! Thượng Thần các người là kẻ tùy ý thích thì bắt hả ! -Haiz. Nha đầu bướng bỉnh này… Mau tránh ra.
44 Xử Nữ tách cơ thể đang hòa nhập vào kết giới vô hình tại vách núi mà chui ra. Hồ Hiên hạ xuống một mỏm đá để đứng, tay hắn vung vẩy biến hóa ra một ít đồ ăn đồ uống.
45 Diệp ngồi trong lớp cảm thấy hơi bức bối, quay sang bên trái đã gặp bản mặt Hồ Hiên đang ngủ gật, liếc sang bên phải sẽ gặp bộ mặt mê hoặc tràn ngập yêu thương của Tự Nhân.
46 Tự Nhân đáp lời cô bằng một cái lắc đầu, hắn cười nhẹ. -Là một kẻ sở hữu linh lực bí ẩn. Tối nay phải đi “thăm hỏi” nguồn gốc của kẻ này một chuyến mới xong.
47 Cô bé này nếu nhìn kỹ thì cũng có nét tương đồng với Diệp, chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn hơn, làn da trắng như tuyết, đôi mắt lấp lánh to tròn như những viên ngọc.
48 - Nghe lời ta. Sáng mai ta sẽ đưa ngươi đi, ngươi coi ta là bạn chứ? Ta sẽ không bao giờ bỏ mặc bạn bè. Tin tưởng ta đi. Nếu ngươi cần người chia sẻ, cứ tìm ta.
49 Hồ Hiên chạy vội vào nhà, cẩn thận đặt cô xuống giường. Người Diệp toát mồ hôi ướt đẫm chiếc áo, hai má hồng lên, dựa vào kinh nghiệm siêu ít ỏi của bản thân hắn…Sốt rồi - hắn nhận định sau khi sờ trán Diệp.
50 Ý cô là sao, tôi chưa hiểu. - Cô định thơ thẩn tới khi nào? Nếu cô không chịu bước ra ngoài, nhìn rộng ra xung quanh thì cô sẽ mãi mãi bị cuốn vào cái hố tự đào đấy.
51 Có tiếng nước chảy âm ỉ xung quanh, Diệp nhíu mày mấy cái cố gắng mở mắt ra, chỉ tiếc là suy nghĩ của cô nhanh nhạy nhưng lại chưa thể chuyển thành hành động.
52 - Làm thế nào mỹ nhân tìm được con bé ngốc nghếch này? – hắn hỏi mỹ nhân đầy cảm kích. - Ôi dào ~ Ta là ai hả? Đã tìm là phải tìm thấy – Xử Nữ cười khúc khích lại tự tay rót thêm thêm cốc nước lạnh – Quan trọng là sau khi mất tích trở về, tại sao Doãn Hạ Diệp là thành ra thế kia.
53 - Anh cũng còn nhiều việc mà? Hôm nay tôi mới về cũng mệt, hay ngày mai anh lại tới thăm nhé?- Ngươi đuổi ta đấy à? – Hắn trố hai con mắt – Ta không bận gì cả, ta muốn ở đây.
54 - Cô ơi, Thiên Yết cũng đi vắng rồi ạ? Em ấy đã hồi phục hẳn chưa ạ?- Nó hồi phục được bảy mươi, tám mươi phần trăm, có điều vị trí Cửa Động Quỷ không thể bỏ trống, vậy nên nó lại lên đường ra đó rồi.