1 "Này, tôi với bà chơi một trò này đi. . . ". "Trò gì? Ông rỗi rãi quá rồi à?". "Thằng Hùng bảo tôi rằng bà không có khả năng chơi trò này nên tôi muốn cùng bà chơi cho nó sáng mắt ra.
2 Hôm nay là ngày thứ hai cho kế hoạch tỏ tình của tôi. Tuy hôm qua thất bại ngoài mong đợi, nhưng tôi không nản lòng. Vâng, tôi đang nung nấu những ý tưởng "táo bạo" cho trò chơi, cũng đã chuẩn bị sẵn phương án khi thua trận để không bị lỗ.
3 Tâm trạng của tôi rất tốt, có lẽ là hệ quả từ bát cháo hôm qua. Đến lớp, tôi mỉm cười với Tú Anh và bắt đầu một ngày học tập mới bằng câu "Tớ thích cậu".
4 Hôm nay là Thứ Năm, kế hoạch vẫn đang theo đúng tiến độ của nó: dậm chân tại chỗ ==". Rút kinh nghiệm từ hôm qua, tôi đã chuẩn bị hoa rất kĩ càng. Hôm nay hoa của tôi có thể sẽ không mê hoặc lòng người, nhưng ít nhất cũng không thảm hại như bông "tao nhã" hôm thứ Hai.
5 Cô ấy không hề bồ bịch gì cả. Tôi đúng là thằng dở hơi, chính tôi làm cô ấy ngã mà không nhớ ra. Nếu không phải Hằng, bạn nữ tốt bụng mà "xấu số" đã đâm phải chúng tôi hôm trước, nói cho tôi thì chắc cả tối qua tôi đã lăn lộn mất ngủ chỉ vì nghĩ Tú Anh "có bồ" mất.
6 Tin rằng ngày tồi tệ nhất qua đi, hôm nay sẽ là một ngày tốt đẹp. Thời gian trôi nhanh quá, đã đến Thứ Bảy rồi. Tỏ tình vẫn chưa đâu vào đâu mà bao nhiêu thứ xấu xa đen đủi cứ bâu vào cuộc đời tôi như ruồi bâu vào bãi phân vậy (hiện tại đời sống của tôi đang rất đen và "thúi" hệt cái bãi đó _ _!)Tú Anh, cái kẻ đáng ghét này, cô ấy cứ cười tôi một- cách- mỉa- mai.
7 Hôm nay là ngày cuối cùng rồi. Cơ hội của tôi không còn nhiều; lạy trời lạy phật và lạy chúa, mong tất cả phù hộ cho con. Tôi chưa bao giờ khó xử thế này.
8 Tôi nhận ra được tiếng hét của cô ấy trong hàng trăm tiếng hò hét xung quanh, có lẽ bởi tiếng hét của cô ấy có đặc trưng là rất "thé". . . - Hoàng Quân! Hoàng Quân! Hoàng Quân!- Cảm ơn các bạn đã ủng hộ cho liveshow từ tiện của ca sĩ Hoàng Quân - Tên MC bước lên sân khấu - Buổi diễn đến đây là kết thúc, xin hẹn gặp lại các bạn vào lần sau.
9 Để chuẩn bị cho lần tấn công cuối cùng vào buổi chiều hôm nay, tôi sẽ cố gắng áp dụng hợp lí và linh hoạt vài thủ thuật tỏ tình mà tôi đã nhọc công suy nghĩ (kết hợp tìm kiếm trên mạng).
10 Tôi đang ngồi trên máy bay, chờ nó cất cánh đưa tôi và mẹ sang Hàn Quốc. Niềm vui có bạn gái chưa được âm ỉ bao lâu đã bị vùi tắt; giống việc đang đun nước bằng bếp lò, bỗng nhiên nước sôi sùng sục, trào ra làm cho cả lò than tắt ngúm.
11 Ặc. . . Du côn tóc đỏ, lão ta làm gì ở đây?- Em trai. . . Em trốn Tú Anh đi ăn phở!Hả, ăn phở? Lão ta nói linh tinh cái quái gì thế?- Sao anh lại ở đây? - Tôi hỏi hắn.
12 Không phải chứ. . . “Đoàn tàu hiện đại nhất Việt Nam bỗng dưng phát cháy: Chuyến tàu tử thần”. Tôi lướt mắt thật nhanh qua những dòng tin liên tiếp trong bài báo.
13 Ban nãy còn luyến tiếc tiện nghi nơi đây, bây giờ bỗng muốn về Việt Nam, thật nhanh. Việt Nam sau năm năm vẫn như vậy, ồn ào và mất trật tự. Tôi đã hi vọng những con đường sẽ được tu sửa một cách triệt để, ít ra là đường đến sân bay.
14 Tự nhiên tôi thấy có hứng thú với công việc, đứng đợi thang máy rồi cũng leo lên phòng làm việc thân yêu. Cả hành lang dài, hai bên là hai hàng người, một loạt những gương mặt triển vọng.
15 - Sao hai người lại biết? – Tôi chạy tới sân trước của khách sạn, nơi mà Jane và Đạt đang đứng. - Bọn nó gọi điện – Đạt trả lời – Chúng nó bảo phải chuẩn bị bốn trăm triệu tiền mặt.
16 Tám giờ sáng. Vòm trời cao vút và xanh trong, mây trắng mấy đám trôi lững lờ trên tầng không, như cố nán lại để đợi chờ chuyện vui nào đó. Những tia nắng nhè nhẹ đáp xuống mặt đất, lan tràn khắp cả lễ đường.