61 Hồi 4 - Chương 6: Uy hiếp, không chút nào để ý Mạch Khê đổ bệnh nằm trên giường mấy ngày. Mỗi khi tỉnh lại nhớ đến chuyện vừa xảy ra liền khóc cho đến khi ngất xỉu.
62 Yên tĩnh, một loại yên tĩnh đến chết chóc…Trong mắt hắn, đây chính là hành vi "đại nghịch bất đạo"!Mạch Khê không phải muốn quăng dao nĩa đi. Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt hiện lên một chút xấu hổ, sau lại khôi phục vẻ quật cường như trước.
63 Hồi 4 - Chương 7: Tình cảm dịu dàng như dòng nước ấmTrong lúc nhất thời, truyền thông lại không thấy có động tĩnh gì. Dù đêm trước hôm biểu diễn, nhiều người vẫn nghĩ tin tức này sẽ bị khui ra, sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ đến RTY.
64 Hồi 4 - Chương 8 : Không lùi bước trước đêm biểu diễnQuá trình gặp mặt các thành viên RTY diễn ra rất tự nhiên. Khi ba người đại diện cùng họ đi vào phòng họp, Mạch Khê vẫn luôn duy trì vẻ mặt bình tĩnh, thân thiện.
65 Phí Dạ lại ý thức được điều này, làm như không có chuyện gì mà buông lỏng bàn tay nhỏ bé của Mạch Khê ra. Cảm giác mềm mại đột nhiên biến mất, con ngươi đen của hắn có chút ảm đạm.
66 Từ khi nào thì, hắn bắt đầu mất đi thoải mái, mất đi tự do tự tại? Nhiều năm như vậy hắn luôn trứ danh là lạnh lùng tàn nhẫn. Đối mặt với tập đoàn tài chính của gia tộc, đối mặt với tổ chức hắc đạo, hắn đã sớm biết đến “huyết vũ tinh phong” (gió tanh mưa máu), ngươi lừa ta gạt, cũng đã sớm học được cách tiết chế bản thân.
67 Chương 10 : Duyên lệch"Cô đàn?" Ron nhìn chằm chằm cô, "Cô có thể chứ?" Mạch Khê còn chưa gật đầu, Đàm Trử Quân đã mở miệng, "Vậy cô thử một chút đi, hi vọng cô có thể khiến tôi đối với cô có vài phần nể phục, không đánh giá cô là bình hoa di động nữa.
68 Hồi 4 - Chương 11: Phóng túng nơi vũ trường Đêm biểu diễn thành công tốt đẹp, điều này chỉ cần qua phản ứng của người xem đều có thể thấy được. Mà tiết mục kinh diễm của Mạch Khê thì như rồng thêm mắt cho đêm diễn, chỉ trong một thời gian ngắn tên tuổi của cô được nhiều người yêu âm nhạc nhớ đến.
69 “Nói rõ ràng?” Phỉ Tỳ Mạn như gặp chuyện hết sức buồn cười nhìn Ron, “Anh không cần giỡn như vậy được không? Tôi tới tham gia yến hội lần này đơn giản là cho công ty chút mặt mũi mà thôi.
70 Hồi 4 - Chương 12: Báo con Vẻ đẹp gợi cảm của Mạch Khê khiến thanh niên ở nơi xa hoa trụy lạc này chợt thèm khát, mỗi nơi cô lướt qua lại có vài tiếng huýt sáo.
71 Hắn lăn lộn nhiều năm như vậy còn chưa từng gặp qua con nhóc nào lại hung hăng dữ dội đến vậy. Một người nhỏ đến như vậy, lại có thể dùng mảnh vỡ của chai bia đâm xuyên tay đàn ông.
72 Tiếng quát tháo của trưởng khoa theo khe cửa chui ra, không có chút cố kị che giấu gì…Lôi Dận nghe xong, trong lòng đột nhiên nghẹn một chút, ngay sau đó, cơn đau như đại hồng thủy bắt đầu lan ra.
73 Hồi 4 - Chương 14: Sự ấm áp đơn thuầnKhi mặt trời mọc, là bắt đầu một hy vọng mới, một ngày mới của con người…Bệnh viện thật yên tĩnh, mặt cỏ xanh mướt.
74 Hồi 4 - Chương 15: Sen Tịnh Đế nở rộ Mạch Khê hoàn toàn như bị giam lỏng trong bệnh viện, không thể lên lớp, cũng không thể đi hát trở lại. Lôi Dận chẳng những lệnh cho Phí Dạ, chỉ trong một ngày thu mua bệnh viện chuyên khoa này, cùng lúc đó còn mời tất cả những chuyên gia hàng đầu của thế giới với cam kết tiền lương khủng khiếp.
75 Nhìn vẻ mặt Mạch Khê ngây ra như phỗng, Lôi Dận thật ra không có chút cảm thấy kỳ lạ gì. Hắn lại nhìn cặp mắt nâu như nước của cô rồi nói tiếp. “Ở đây gió lớn, vào thôi.
76 Chương 16: Bí mật không muốn ai biếtLời chỉ trích phẫn nộ của cô bé khiến Mạch Khê ngẩn ra. Sau một lúc lâu, cô chủ động tiến tới gần cô bé, cất lên giọng nói vừa nhẹ nhàng lại có chút nghi hoặc.
77 Lời nói của Phí Dạ còn chưa dứt thì Lôi Dận đã chặn ngang lời, lại bất ngờ nói ra thân phận của Mạch Khê. Hắn gằn từng tiếng nói, ". . . . là con gái của Bạc Tuyết!"Phí Dạ sửng sốt, vẫn còn chưa hiểu mục đích của Lôi Dận.
78 Chương 17 : Thời cơ chạy trốn Phí Dạ khom người, xem xét vết thương trên người ông, "Không sâu nhưng bị trúng âm thương, vết thương này trí mạng, vô pháp cứu chữa!" Nói xong câu đó, hắn đưa tay nhấn chặt vào nhân trung của viện trưởng, trầm giọng quát: "Ông còn biết chuyện gì, mau nói đi !" Mạch Khê sửng sốt nhìn về phía Phí Dạ, trong ánh mắt có hơn một điểm nghi hoặc.
79 Tên đó rốt cục cũng quỳ rạp xuống đất, toàn thân đều lạnh run, "Lôi. . . Lôi tiên sinh. . . tôi nói. . . tôi nói! Kỳ thực lần này có một tổ chức thuê tổ sát thủ của bọn tôi.
80 Chương 20: Nhớ lại quá khứ Một quyển nhật ký xuất hiện rõ ràng trước mắt Mạch Khê. Mạch Khê ngây ngẩn cả người. Cô không thể ngờ được, bên trong chiếc hòm vàng quý giá lại cất giữ một quyển nhật ký.