Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trần Chân

Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 60
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Bìa: VânThể loại: Cổ đại Việt NamTình trạng sáng tác: Hoàn thànhĐộ dài: 60 chươngTheo như sử cũ có ghi chép thì kinh đô của Đại Cồ Việt dưới triều vua Lý Thái Tông ở tại Thăng Long.

Danh sách chương Trần Chân


Chương 21: Việc “làm Vợ” Thật Nặng Nề!

21 Tôi nhìn cảnh hai người trước mặt tôi ân ân ái ái, người khóc người dỗ mà chướng hết cả mắt. Người bị trộm là tôi, uất ức là tôi. Kẻ trộm là cô ta, hành vi sai trái là cô ta.


Loading...

Chương 22: Tài Nữ Xứng Anh Hùng – Tôi Là Ai?

22 Tôi nhớ lúc còn ở Hải Đông có một lần Cát lên thuyền đi về Diễn Châu bỏ mặc tôi. Lúc đó tôi ốm một trận ra trò, lúc tỉnh dậy cổ họng cũng khô như bây giờ.


Chương 23: Kẻ Lạ Mặt

23 Xe ngựa đến Châu Lạng tôi kêu Xuân Mai về nhà trước còn tôi thì ghé thăm Nhược Lan. Hoàng phệ đón tôi đến bằng vẻ khinh khỉnh như bình thường: “Cô về đây rồi à? Tôi còn tưởng chuyến này cô ở lại Hài Đông luôn rồi.


Chương 24: Nùng Trí Cao Thứ Hai?

24 Tôi mỏi chân nên kiếm chỗ ngồi xuống – vẫn giữ một khoảng cách nhất định với kẻ lạ mặt kia. Tôi nhìn chằm chằm vào hắn, không biết hắn có cảm nhận được hay không mà sau một lúc mấy đầu ngón tay hắn khẽ nhúc nhích.


Chương 25: Rối Bời

25 Mấy ngày liền tôi đều ghé ngang phủ huyện coi có dán thông báo truy nã nào không. Ở đó ngoại trừ mấy tên tội phạm trộm cắp vặt đã bị truy nã từ mấy tháng trước thì không xuất hiện thêm ai khác.


Chương 26: Cô Gái Họ Dương

26 Từ lúc Nhược Lan mang thai Hoàng phệ đã chuẩn bị đầy đủ vật dụng để chào đón con đầu lòng nhưng có vẻ Nhược Lan vẫn chưa cảm thấy đủ. Chị cho người sang nhà tôi, rủ tôi cùng chị đi mua thêm một ít áo quần cho bé con, tôi dĩ nhiên cũng tràn đầy hứng thú.


Chương 27: Gặp Lại Tú Bình

27 Châu Lạng là miền núi, mùa đông nơi này là cả sự cô liêu. Tôi đưa chiếc áo mình đã may xong từ lâu cho Xuân Mai, kêu chị ta để vào phòng cho Cát. Hy vọng chiếc áo này sẽ giúp anh ấy ấm hơn trong mùa đông.


Chương 28: Cảm Ơn Cô!

28 Ngày hôm sau chúng tôi chính thức bước vào thời kỳ thu hoạch bông. Chuyện của Tú Bình, xem như cũng tạm gác lại.

Nhìn những người nông dân vui vẻ gặt hái thành quả họ làm ra, gương mặt ai cũng tràn đầy vẻ rạng rỡ mà tôi cũng vui lây.


Chương 29: Cứu Người Hay Giết Người?

29 Huỳnh Cát đúng thật là một kẻ ngốc, nhưng xem ra tôi còn ngốc hơn cả anh ta. Anh ta giữa đêm bất chấp nguy hiểm chạy đi kiếm Tú Bình như hai năm trước.


Chương 30: Trường Tương Tư

30 Lại thêm vài ngày nữa trôi qua. Tay chân tôi được tháo băng, các vết thương cũng đang kéo da non. Tôi hay ra ngoài sân ngồi một mình thẩn thờ. Đâu còn Nam hay đứng từ xa chẻ củi hay gánh nước.


Chương 31: Quay Về

31 Tôi không biết Cát đỡ tôi hay tôi phải dìu anh vào nhà. Xuân Mai thấy Cát say như thế cũng nhanh chóng chạy lại đỡ anh ấy. Tôi bảo với Xuân Mai: “Chị dìu anh ấy về phòng, lấy nước ấm lau người rồi dặn Tiểu Mẫn chuẩn bị một tách trà giải rượu đi.


Chương 32: Không Được Rời Xa Anh!

32 Tôi và Cát cùng ăn cơm và nói vài chuyện phím. Do trước nay chúng tôi không hay trò chuyện cùng nhau nên hôm nay các câu chuyện có vẻ rời rạc và ngượng ngùng.


Chương 33: Đã Định Là Sẽ Chết

33 Thời gian tôi ở lại Châu Lạng càng ít thì nỗi buồn trên mặt Nhược Lan càng rõ rệt. Nhìn Nhược Lan, không ai có thể nghĩ mùa xuân đã đến. Chị ảm đạm đến cả trong bữa cơm khiến Hoàng phệ cũng ngán ngẩm: "Hay anh vào Hải Đông, mở một tiệm kim hoàn làm ăn để em gần cô ấy nhé.


Chương 34: Ranh Giới Sinh Tử

34 Lần này chúng tôi sẽ ở lại Hải Đông luôn nên đồ đạc cũng được thu xếp gọn gẽ, chỉ chừa lại những vật dụng cơ bản và một ít gia nô thuê ở Châu Lạng ở lại đây trông nhà.


Chương 35: Vẫn Còn Hy Vọng

35 Tôi cố sức giữ lấy tay Nam, biết rằng anh to lớn nhưng không nghĩ anh có thể nặng đến như vậy.

“Buông ra!” Nam gần như hét lên “Một mình cô không giữ nổi đâu.


Chương 36: Xinh Đẹp

36 Nam đi hái một ít trái cây còn tôi thì lót lá gom củi để giữ ấm cho buổi tối. Do sợ lạc nên chúng tôi không dám đi xa nhau, cứ đôi chút lại nhìn đối phương xem còn trong tầm mắt mình hay không.


Chương 37: Đường Nào Dẫn Đến Hạnh Phúc?

37 Tôi gối đầu lên tay Nam, lặng lẽ ngắm nhìn anh trong giấc ngủ. Ngay cả khi đã chợp mắt rồi mà tôi vẫn cảm nhận được nỗi lo lắng hiện hữu trên mặt anh ấy.


Chương 38: Ăn Chay Niệm Phật

38 Giấc mơ của tôi lần này thật sự rất dài, đến mức tôi không nghĩ mình còn có thể tỉnh lại được nữa.

Ấy vậy mà ông trời vẫn không cho tôi yên ổn ra đi, cứ phải ép tôi tiếp tục cuộc sống đầy rẫy đau khổ này.


Chương 39: Sông Tô Lịch

39 Chị cả và tôi đến Duyên Hải Tự vào một buổi sáng cuối tháng hai. Đó là một ngày bình thường nên trong chùa cũng vắng vẻ. Chị cả thấy tôi dạo gần đây ăn chay niệm Phật nên hào phóng hướng dẫn tôi khắp mọi nơi, thuyết minh từng bức tượng cho tôi biết và kêu tôi vái lạy.


Chương 40: Lời Đề Nghị Ly Hôn

40 Anh ta xem lời tôi nói là gió thoảng qua tai, hoàn toàn không để vào trong lòng, và dĩ nhiên cũng không thèm thực hiện.

Mặc cho tôi ở bên hết nài nỉ rồi hâm dọa, anh ta vẫn thủy chung để thuyền trôi lơ đãng giữa dòng sông còn bản thân thì nằm xuống thuyền, ngửa mặt lên trời, mắt khép lại giả vờ ngủ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Con Đường Đêm

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 24


Mạnh Hơn Sợ Hãi

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 17


Ba Đêm Định Mệnh

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 40


Nhật thực (Eclipse)

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 59



Gia Đình Dưới Chân Cầu

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 7


Chiến Binh Của Công Chúa

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 39


Đôi mắt của hầu gái

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 27



Tầng Đầu Địa Ngục

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 43