Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trần Chân

Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 60
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Bìa: VânThể loại: Cổ đại Việt NamTình trạng sáng tác: Hoàn thànhĐộ dài: 60 chươngTheo như sử cũ có ghi chép thì kinh đô của Đại Cồ Việt dưới triều vua Lý Thái Tông ở tại Thăng Long.

Danh sách chương Trần Chân


Chương 41: Ân Sủng Của Nguyên Phi

41 Tôi đến hoàng cung lần thứ hai nhưng mọi thứ đối với tôi lại mới mẻ chẳng khác gì đây là lần đầu. Cung nữ, thái giám, binh lính có mặt hầu hết mọi nơi nhưng sao tôi vẫn có cảm giác không gian ở đây thật lạnh lẽo.


Loading...

Chương 42: Thân Phận

42 Tôi được đưa đến vườn Thắng Cảnh để chờ Huỳnh Cát và Nguyên phi trò chuyện. Hoa nơi hoàng cung lộng lẫy là thế, còn trong lòng tôi khác nào lá úa mùa đông.


Chương 43: Gặp Lại Người Xưa

43 Trong suốt thời gian tôi cứu Nam, triều đình không có bất kỳ cáo thị nào cho hay Thái tử biến mất, vậy chỉ có thể là điều tra tung tích trong âm thầm.


Chương 44: Ranh Giới Tình Cảm

44 Ba chữ “Tam phu nhân” phát ra từ miệng Lý Nhật Trung nghe thật nặng nề. Tôi ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt kia sao quá đỗi bi thương!

“Vương gia nể mặt, hạ giá đến đây là vinh hạnh của anh trai dân nữ.


Chương 45: Ám Sát

45 Chuyến săn bắn của thái tử và Nhật Trung đến giờ thân mới tạm ngưng để nghỉ mệt. Cả bốn chúng tôi trở về lều, Tú Loan vẫn bám lấy thái tử không rời. Mỗi một câu cô ấy nói ra đều ẩn chứa sự quan tâm ân cần dành cho thái tử, những lúc chứng kiến, tôi thấy lòng mình như thắt lại.


Chương 46: Buông Bỏ

46 Dù đã được cầm máu, bôi thuốc nhưng vết thương trên tay tôi vẫn khá đau. Cả nỗi phập phồng thích khách sẽ quay lại khiến tôi không tài nào yên tâm được.


Chương 47: Lựa Chọn Ở Bên Anh

47 Vậy là tôi bị đưa đến phòng thờ Quan Âm một cách nực cười như thế.

Ngày đầu tiên tôi vẫn nghĩ rằng do Huỳnh Cát nóng giận nên làm bừa, sớm muộn gì cũng phải thả tôi ra.


Chương 48: Quay Về Nhà

48 Không biết đoạn đường chúng tôi đi đã là bao xa, chỉ biết cả người và ngựa đều mệt nhoài. Tôi sợ con ngựa tội nghiệp kia sẽ không chịu nổi nữa nên đề nghị với Cát: “Hay chúng ta tìm quán trọ ăn sáng, nghỉ ngơi một lúc đi.


Chương 49: Sống Để Chờ Cái Chết

49 Diễn Châu chỉ cách Hải Đông bốn ngày thuyền, so với cả cuộc đời thì ngắn ngủi, còn so với kẻ đang cận kề cái chết như tôi, tưởng chừng như vô tận.

Ngôi nhà thân thương gần ngay trước mắt vậy mà tôi chẳng dám bước vào.


Chương 50: Vĩnh Biệt

50 Sau hôm chú hai đến thăm, cả nhà tôi bị áp giải đến kinh thành.

Chúng tôi bị nhốt vào những cái cũi đặt trên xe ngựa, sáu người một cũi, chỉ đủ chỗ để ngồi, không thể trở mình hay cục cựa gì.


Chương 51: Tâm Sự Của Tú Bình

51 Tôi vừa cất tiếng khóc chào đời đã không có cơ hội được gặp mẹ. Thứ duy nhất mẹ để lại cho tôi, chính là cái tên: Trần Tú Bình. Cha tôi không giỏi chữ nghĩa, ông bảo, tên này do mẹ chọn, mong muốn tôi lớn lên xinh đẹp, bình yên…

Nhà tôi không có phụ nữ, cha gửi tôi cho bác cả chăm sóc.


Chương 52: Kết Thúc Cũng Chính Là Sự Bắt Đầu

52 Mùa đông, năm Long Thụy Thái Bình thứ nhất (1054) (*), nước tôi đổi tên thành Đại Việt.

Thái Tông hoàng đế băng hà, thiên tử mới lên ngôi, việc đó chẳng rõ là vui hay là buồn.


Chương 53: Chân Tướng

53 Suốt ba năm, Lý Nhật Trung chỉ đến nơi tôi ẩn náu đúng một lần, tôi cũng chẳng ra gặp anh. Không ngờ lần ấy lại đánh động đến những kẻ trước giờ vốn chưa từng bỏ qua ý định giết tôi.


Chương 54: Yêu Hay Hận?

54 Lý Nhật Trung đưa tôi quay về Diễn Châu. Phần đất ngoại ô có bốn nắm mộ: cha tôi, mẹ tôi, Tự Khải và của chính tôi. Tôi quỳ trước nhưng nắm mộ ấy suốt cả buổi chiều.


Chương 55: Mối Tình Của Nguyên Phi

55 Chiêu Quân ngày một lớn, ta nhìn con bé, bỗng thấy thanh xuân của mình ùa về.

Năm đó ta mười bốn, nổi tiếng là xinh đẹp nhất vùng Hải Đông. Bao nhiêu phú hộ đến nhà hỏi cưới, ta đều từ chối.


Chương 56: Tự Do Như Cánh Hải Âu

56 Nhà tôi ven biển Hải Đông, cha đi theo thuyền đánh cá; cứ mỗi buổi chiều, mẹ lại bồng tôi ra bờ biển, chờ cha quay về.

Năm tôi lên sáu, một cơn bão lớn đã cuốn cha đi xa, xa đến mức mẹ con tôi không thể nào gặp lại được nữa.


Chương 57: Hẹn Ước Nguyên Tiêu

57 Một lần tình cờ, trong một tửu lầu tại một nơi nào đó, ba chúng tôi cùng nhau dùng bữa tối, lại được dịp nghe cô ca kỹ nổi tiếng nhất nơi đây, cất lên giai điệu ngọt ngào.


Chương 58: Kết Thúc

58 Lời hẹn ngắm trăng trên sông Bùng, e là tôi không còn cô hội để thực hiện được. Lý Nhật Trung, anh hãy tìm người khác, một người toàn tâm toàn ý yêu thương anh.


Chương 59: Bầu Trời Của Niệm Chân

59 Mỗi lần cãi nhau, Thiên Thành cứ lôi cái việc ta không phải con ruột của phụ hoàng ra để chọc tức ta. Chuyện đó thì cả hoàng cung này có ai không biết, chị ấy có lặp lại hàng ngàn lần đi nữa, ta cũng xem như nước đổ đầu vịt mà thôi.


Chương 60: Nhân Sinh Nợ Nhau Một Chữ Tình

60 Ta lại nằm mơ giấc mơ ấy, bao năm qua, không biết đã bao nhiêu lần.

Trong mơ, có một cô gái bé nhỏ với nụ cười rạng rỡ nhìn ta và cất giọng ngọt ngào: “Nam à!”

“Nam à!”

“Nam à!”

“Nam, anh có khỏe không?”

Ta nhìn cô ấy, cố gắng quan sát dung mạo ra sao.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hoàng Hậu Margot

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 66


Điểm tựa của niềm tin

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 7


Công Tước Và Em

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 21


Màu sắc cầu vồng

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 12


Vượt Lên Hàng Đầu

Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết

Số chương: 31



Trăng Lặn

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 8



Bliss

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 21


Mặt nạ hoàn hảo

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 34