1 Tôi gặp gã lần đầu tiên ở đám cưới anh trai tôi, phía sau lều đón khách. Gã đứng đó với vẻ lừ đừ, xấc láo, phóng đãng giang hồ của như của một kẻ thường xuyên sử dụng thời gian trong các phòng bi a.
2 Kẻ lạ mặt không thả tôi ra trong bóng tối ngột ngạt, chỉ vuốt ve lưng tôi trong một cố gắng làm những đốt xương sống cứng ngắc của tôi thả lỏng ra. “Trời ơi, tôi xin lỗi,” răng tôi va vào nhau lập cập khi tôi nói.
3 Ngược lại với tưởng tượng của tôi về một đám cưới chui lén lút kiểu Elvis ở Las Vegas, có những khách sạn ở Florida, Hawaii và Arizona cũng cung cấp dịch vụ “bỏ nhà theo giai trọn gói” bao gồm dịch vụ cưới, khách sạn, mát xa, và đồ ăn.
4 Từng chút, từng chút cuộc hôn nhân của chúng tôi xiết chặt quanh tôi. Lúc đầu, có vẻ giống như thiên đưòng khi tôi nghỉ việc. Tôi có tất cả thời gian mình cần để làm cho căn condo trông hoàn hảo.
5 Ở Texas bắt buộc phải chờ một khoảng thời gian sáu mươi ngày sau khi bạn nộp đơn xin ly hôn. Đã có lúc ai đó ở cơ quan lập pháp của bang đã quyết định một khoảng thời gian hợp pháp để suy xét một cách bình tĩnh là ý tưởng tốt cho những người muốn ly dị.
6 Mọi người đang chèn ép phía sau tôi, cố thu hút sự chú ý của người phục vụ quầy bar. Tôi sắp bị giẫm bẹp. Với một tiếng thì thầm, Hardy Cates kéo tôi tới chiếc ghế cao mà anh đang chiếm, giúp tôi trèo lên.
7 Khi một căn hộ ở 1800 Main để trống, nó không bao giờ rỗi rãi được lâu mặc dù nó được rao giá nhiều triệu đô. Không quan trọng chỗ của bạn có diện tích một nghìn foot vuông (khoảng chín mươi hai mét vuông)_tương đương diện tích của căn hộ dành cho người quản lý mà tôi đang ở, nơi tôi rất thích vì sự ấm cúng của nó__hay diện tích bốn nghìn foot vuông, bạn đều có tầm nhìn đẹp nhất Houston.
8 “Chó chết thật, hắn sẽ sống ở đây,” Jack căm phẫn nói, bước quanh văn phòng tôi cuối ngày hôm đó. Anh đã bất ngờ ghé qua xem công việc có trôi chảy không.
9 Lời cảnh cáo của Vanessa về việc tránh xa những người thuê nhà thực ra không cần thiết. Tôi đã quyết định giấu kỹ những lời đánh giá của Todd về Hardy thật sâu trong tim.
10 Vanessa Flint trao cho tôi một cái nhìn mà tôi đã quen thuộc, cái nhìn muốn nói rằng chị ta không muốn bị xen ngang. Nhưng giọng chị ta vẫn ấm áp và thân thiện.
11 “Nick?” Tôi cảm thấy như máu tôi đông đặc lại thành những tinh thể pha lê lạnh buốt trong huyết quản. "Làm sao anh có số của tôi? Anh muốn gì?” “Anh chỉ muốn biết em có ổn không thôi mà.
12 “Em không quan tâm,” Tôi nói liều lĩnh. “Đưa em ra khỏi đây và em thề là em sẽ ngủ với anh. ” Tôi nghe tiếng một thợ bảo dưỡng tình nguyện nói bằng giọng Mễ, “Tôi sẽ kéo cô ấy ra.
13 Tôi có mặt ở nơi làm việc lúc tám-giờ-rưỡi sáng hôm sau và ngay lập tức bị vây quanh bởi Kimmie, Samantha, Phil và Rob. Tất cả họ đều tỏ vẻ vui mừng khi thấy tôi ổn, và hỏi han về trận lụt và cảm giác khi bị mắc kẹt trong thang máy, và làm cách nào tôi ra được.
14 Tôi choáng váng lùi lại, cố gắng giật tay ra, nhưng anh ta bám theo tôi qua ngưỡng cửa. Nụ cười của Nick bất động. Tôi giật tay anh ta ra khỏi tôi và đối mặt với anh ta, cố gắng giữ không cho sự hoảng sợ lộ ra trên mặt.
15 Tôi thực sự không muốn đề cập đến vấn đề đó. Tôi mong Hardy sẽ bỏ đi và cho tôi một chút riêng tư để khóc lóc. Tôi muốn gào thét ầm ĩ rồi ngủ thiếp đi, và không bao giờ thức dậy nữa.
16 Tôi biết mình nhìn khủng khiếp khi tới chỗ làm sáng hôm sau, với những quầng thâm dưới mắt và họng bỏng rát. Tôi không quan tâm. Tôi cảm thấy bình an hơn đã từng có trong nhiều tháng.
17 “Để em nói thẳng với anh nhé,” tôi nói với Jack, đứng ngay cửa căn hộ của anh. “Anh sẽ không giảm xấc xược chút nào với Hardy cho dù anh ấy đã cứu mạng em hai tuần trước đây hả? Anh ấy cần làm gì cho anh để anh đối xử lịch sự với anh ấy? …Phát minh ra phương pháp chữa bệnh ung thư? Hay là cứu thế giới khỏi sự xâm lược của người ngoài hành tinh?” Anh trai tôi nhìn giận điên lên.
18 Tôi đã yêu cầu người gác cửa gọi tôi ngay khi ông thấy Hardy về tới 1800 Main. “Bất kể lúc đó là mấy giờ,” tôi nói với ông. Nếu ông nghĩ thế có vẻ hơi kỳ cục, hay tự hỏi tại sao tôi không đòi Hardy tự gọi cho tôi, thì ông cũng không hé một lời nào.
19 “Toàn bộ chuyện này thật điên,” tôi nói khi Susan đọc xong e-mail của Nick. Tôi đã in ra và nhờ chị đọc qua nó trong buổi trị liệu tâm lý của chúng tôi ngày thứ Bảy.
20 Khi bạn bất ngờ phát hiện ra mình đang trong tình huống nguy hiểm, trí óc bạn tách ra thành hai phần, một phần thực sự tham gia vào tình huống, một phần đứng độc lập phía sau và cố hiểu xem điều gì đang xảy ra.