21 Chương hai mươi
XIN CHÚA, HÃY CỨU CON.
Dẫu Ngài không có ở đây, dẫu Ngài đang ở đâu đi nữa.
Con bé đã biết.
Chúa ơi, con bé đã biết. Nó đã biết từ khi nào? Nó đang làm gì? Vạch trần tôi? Tôi run rẩy trong sợ hãi, như một ngọn nến sắp tàn trước cơn cuồng phong.
22 HOWL RƠI VÀO IM LẶNG.
Rất im lặng.
Cơn mưa dữ dội trút xuống, kèm theo tiếng sấm rền. Cậu ngồi yên, dõi theo cơn giông qua cánh cửa sổ phòng làm việc.
23 ĐÂY LÀ ĐIẾU THUỐC THỨ HAI của Iolite.
Howl ngồi nhìn cô ta rít hết hơi này đến hơi khác, nhả những luồng khói vào không trung rồi rót rượu. Cậu lắc đầu, đẩy ly rượu đi.
24 ĐỎ.
Đỏ như máu.
Đỏ như hoa hồng.
Đỏ như những trái táo.
Rèm cửa. Ghế. Khăn trải bàn. Những bình sứ và hoa, tất cả đều đỏ rực. Dường như đỏ là tông màu chính của căn phòng này.
25 CÓ LỬA CHÁY TRONG MẮT HOWL.
Và chúng đổ những cái nhìn dữ dội vào Angeline.
Cô ta mềm nhũn, yếu đuối và run rẩy. Dù môi của cô ta vẫn hơi cong lên và đôi mắt tỏ vẻ không thể khuất phục.
26 ĐÃ TỪNG CÓ MỘT THỜI GIAN, Angeline cảm thấy lâu đài Quỷ là chốn bình yên. Cô thuộc về nơi này.
Đó là khoảng thời gian khi Abigail chừng bảy tuổi. Cô, con bé và Maya, con gái người hầu nữ trong lâu đài, từng là ba đứa trẻ duy nhất sống ở lâu đài Quỷ.
27 “ĐƯỢC RỒI, ĐI THEO TÔI. ”
Howl nói, khi cậu bước lên những bậc thang màu đá đen xỉn của lâu đài. Angeline đi phía sau một cách thận trọng. Cô không rõ Howl đang dẫn mình đi đâu.
28 CĂN PHÒNG MỚI của Angeline nằm ở phía Đông của lâu đài Quỷ. Có một ban công hẹp, hai ô cửa kính màu ẩn sau rèm cửa, một chiếc giường trải ga trắng, tủ quần áo và bàn ghế.
29 KHÔNG CÓ AI TRONG CĂN PHÒNG CẢ.
Chỉ có cây đàn piano
đứng đơn độc
trước ba cánh cửa kỳ dị.
Suy nghĩ đầu tiên của Angeline là Abigail đã vào trong một các cánh cửa đó.
30 KHÔNG CÓ MỘT CƠN GIÓ CHẾT TIỆT NÀO CẢ.
Khu rừng im lặng.
Giống như một con thú đã chết, hơi thở của nó không còn.
Angeline bước đi giữa thảm lá ố màu trên đất.
31 ANGELINE CẢM THẤY MÌNH LÀ MỘT CON CHIM.
Một con chim nằm trong lồng, rũ mình chờ ngày chết.
Cô còn không biết liệu lâu đài Quỷ có phải cái lồng đó không.
32 TIM ANGELINE ĐẬP NHƯ TRỐNG,
như thể cô đang làm một điều gì đó rất sai trái.
và cô là một tên trộm lén lút hèn hạ
khi mà cô bước vào trong phòng làm việc của Howl và tìm cuốn sách nọ.
33 ANGELINE NÉP VÀO BÓNG TỐI.
Một con mắt xanh của cô nhìn qua mép cửa tủ và thấy James đang đi vào.
Ông ta đi chậm rãi. James có đôi mắt của một con rắn và nụ cười của một kẻ giết người máu lạnh, điên loạn trong thầm lặng.
34 Howl. Howie.
Tôi sẽ gọi thằng bé là Howl.
Tôi đã không ngủ nhiều đêm nay để canh chừng thằng bé. Nó thật nhỏ, quá nhỏ, quá mong manh, quá dễ bị tổn thương trong tay tôi.
35 MỘT ĐỢT GIÓ LẠNH DỒN VỀ, buổi chiều trở nên nặng nề và tối hơn.
Angeline đang múc nước lên từ một cái giếng gần chuồng ngựa. Hầu như, nước cho lũ ngựa đều đến từ đây hoặc dòng sông.
36 TÔI KHÔNG THỂ CHẠY TRỐN KHỎI CHÍNH MÌNH.
Tôi không thể giả vờ như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.
Sớm hay muộn, tôi cũng phải đối diện với cái chết.
37 BÀ GRY, MẸ CỦA MAYA, ĐANG LÚI HÚI lau dọn bàn bếp khi Angeline bước vào. Bà ta tảng lờ đi sự xuất hiện của cô.
Bên cạnh James, Gry cũng đã làm việc ở đây từ rất lâu.
38 HOWL XÁCH ỐNG CUNG VÀ CUNG TÊN tới cạnh con ngựa lông nâu, khi Angeline vừa dắt nó ra khỏi chuồng. Bấy giờ là chiều muộn. Buổi chiều của những ngày đầu đông, không khí se lạnh, bầu trời phản chiếu màu bạc sắc nét.
39 MÙA ĐÔNG ĐANG ĐẾN, nó đến bằng những buổi sáng mờ mịt sương khói và hơi ẩm giá lạnh. Các cơn gió lạnh hung tàn của phía Bắc nổi lên. Ner Rill nước chảy lặng như một dòng suối, in xuống đó hình phản chiếu những áng mâu trời bạc nhẹ như lụa, những bụi bờ khô khốc lá và các đàn chim di cư.
40 IOLITE BƯỚC RA NGOÀI BAN CÔNG, trong tay là hai chiếc ly bằng pha lê với một chai rượu vang đỏ.
Ban công được làm lộ thiên, vòng ra ngoài một khoảng tròn vành vạn với lan can màu trắng sứ, và một mái vòm đồng màu.