21 Tô Phù Phong cảm giác như Cốc Nhiễm có thể nhìn thấu con người mình, trong lòng dù hoảng sợ nhưng ngoài mặt vẫn cố trấn tĩnh, mỉm cười nói“Phù Phong là nữ tữ phàm trần, tuệ căn kém cỏi, đương chiên không thể so với các tiên nữ có tiên căn thuần khiết, nhưng xin tiên quân tin tưởng, Phù Phong đối với tiên quân không có ý xấu, Phù Phong thật lòng yêu tiên quân”Tô Phù Phong đột nhiên thổ lộ làm Cốc Nhiễm và Tịnh Vũ bất ngờ.
22 Hôm nay là tiết thanh minh ở nhân gian, thời điểm này người phàm thường cùng gia đình đến tảo mộ cho người thân. Thực ra tại thiên giới thần bí đối với phàm nhân cũng có tập tục như vậy, thần tiên cũng có sinh tử, chỉ là hiếm thấy mà thôi.
23 Tiết thanh minh, ở nhân gian khắp nơi đều là mưa phùn, Viên Châu cũng vì vậy mà ẩm ướt, cả ngọn núi đều bị hơi nước bao quanh, mơ hồ có thể thấy thảm thực vật trên núi cũng đẫm nước, không khí ẩm ướt, buồn bã.
24 Trong cuốn Tiên Sử Giám Thần Thú Tiên có ghi lại, Hoan Hỉ thú là thần thú thượng cổ theo hầu Bàn Cổ, vâng mệnh thủ hộ Thí Thiên lực thần khí,tám ngàn năm trước tà ma xâm nhập, Viêm Châu náo loạn, vì để bảo toàn lửng chó trượng nên toàn tộc Hoan Hỉ thú bị diệt vong.
25 Chỉ nghe nói Tịnh Vũ tiên quân trong lúc bình loạn tại Viêm Châu, hai chân bị thương từ đó trở thành tàn phế, phải ngồi trên xe lăn, chẳng lẽ còn có nguyên nhân nào khác sao?A Ly vẻ mặt đồng tình nhìnđôi chân thon dài của Tịnh Vụ, hắn bộ dáng không tệ, phong thần tuấn lãng, nghiêm nghị, bình thường nàng vẫn có hảo cảm với hắn, vì hắn sẽ không như Cốc Nhiễm, lấy việc tra tấn nàng làm niềm vui.
26 A Ly dùng ánh mắt ác độc trừng Cốc Nhiễm, hận không thể bắn hắn thủng vô số chỗ thì Cốc Nhiễm và Tịnh Vũ lại uống rượu vui đến vui cả trời đất, còn nói là ngại A Ly chướng mắt nên đem nàng quăng vào trong cái giỏ túc tía.
27 Tiết thanh minh đã qua, trên chín tầng mây, ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, Nam Thiên Môn vẫn lấp lánh ánh kim quan, tiên cung trước sua vẫn không một tiếng động.
28 “Oa, hảo thần khí” A Ly nhìn con rồng chở lão đầu, tự đáy lòng cảm thán vô cùng, thần thú đúng là thần thú, ra sân cũng đẹp mắt như vậy. “Nhìn cái gì, nhanh chạy trốn a” Cốc Nhiễm túm mỗ thú vẫn còn đang ngưỡng mộ mà nhanh chân rời đi.
29 Thiên Nguyên điện, thiên binh áo giáp chỉnh tề đứng xếp hàng ngay ngắn ở hai bên, chúng thần tiên theo phẩm cấp mà tề tựu đông đủ, rất tu dưỡng mà không phát ra âm thanh, kiểu như đứng ngay tại vị trí của mình mà nhập định tham thiền.
30 “Bản tôn muốn nuôi sủng thú còn cần phải trưng cầu ý kiến của các ngươi sao?” Cốc Nhiễm lạnh lùng nhìn chúng tiên, Thiên Quân không lên tiếng, trong đại điện cũng yên lặng.
31 Thiên Nguyên điện, thiên giai thượng, Cốc Nhiễm vuốt cằm nhìn khôn cùng tận trời đến xuất thần, A Ly cũng bắt chước theo hắn, đưa mắt nhìn xa xa, bộ dáng thâm trầm.
32 “Ngươi có tin có người sẽ nguyện ý luân hồi cùng ngươi hay không?” A Ly không nhìn Cốc Nhiễm, thanh âm khàn khàn yếu ớt. “Luân hồi một trăm thế. ” Nàng lại bổ sung.
33 Cốc Nhiễm thừa nhận mình ra tay hơi hung ác, A Ly lại rât cố chấp, tình nguyện bị hắn bóp chết cũng không chịu nói thật. “Không cho phép chết! Có nghe hay không? A Ly!” Cốc Nhiễm loạng choạng ôm thân mình mềm oặt, không chút phản ứng của A Ly, trong lòng đột nhiên thấy chua xót, ngón tay trắng nõn dùng sức nhắm chặt, các đốt ngón tay gồ lên.
34 Đánh nhau với cái chổi không phải là A Ly ngu ngốc mà vì cái chổi này bắt nạt tiểu thú quá đáng. A Ly tập trung cao độ, quyết tâm đuổi theo cái chổi đáng ghét này, nhưng so ra nàng hơi ở thế yếu, hai bên cứ người cắn một ngụm, ta một đánh một cái, chiến đấu thực sự rất kịch liệt.
35 Sao Chổi tinh quân quả nhiên là người dọn vệ sinh chuyên nghiệp, hô phong hoán vũ vài cái đã đem Thiên Nguyên điện dọn dẹp sạch sẽ, không khí cũng trở nên trong lành.
36 Tiên đồng Chư Tử gần đây rất buồn bực bởi vì A Ly vốn yêu gà nướng như mạng giờ lại không thèm ngó ngàng đến nữa, cả ngày cứ nằm trong cái ổ nhỏ buồn bực không vui, Cốc Nhiễm tiên quân cũng cả ngày mặt lạnh, sớm đi tối về, không thèm nhìn tới A Ly.
37 “Giạng chân kém như vậy, còn không biết xấu hổ mà dám biểu diễn trước mặt Tịnh Vũ, ngươi không thấy ngại ta cũng xấu hổ thay ngươi, phải tập luyện nhiều thêm nữa đi, chừng nào làm tốt thì hãy biểu diễn cho Tịnh Vũ xem” Cốc Nhiễm cẩn thận ôm A Ly còn đang hoảng sợ, ra sức véo vào má nàng.
38 “Nhân gian đồn rằng uyên ương là tượng trưng cho phu thê, đại biểu cho trăm năm ân ái và như ý cát tường, cho nên Phù Phong đi tìm Chức Nữ mượn thoi đan và vải đỏ, sau lại thỉnh Hằng Nga tiên tử xin nguyệt sắc để thêu uyên ương, túi hương đã thêu xong nên ta mang đến Thiên Vi cung cho Cốc Nhiễm tiên quân”Cốc Nhiễm nhận túi gấm uyên ương, trong đầu hắn liền hiện lên một bức tranh mơ hồ, đứt quãng, theo bản năng, hắn than nhẹ:“Uyên ương tại bay, tất chi la chi.
39 “Theo Phù Phong thấy, chi bằng đem A Ly gả đi, như vậy chứng minh được lời đồn tiên quân có sở thích luyến thú là giả, thứ hai cũng chứng tỏ A Ly trong sạch”Tô Phù Phong không muốn sau này gả cho Cốc Nhiễm rồi mỗi ngày vẫn phải gặp mặt A Ly, mà A Ly cũng chẳng muốn nhìn thấy nàng, cho nên biện pháp này của Tô Phù Phong đúng là lưỡng toàn kỳ mỹ.
40 Thiên giới hôm nay rất náo nhiệt, đặc biệt là Thiên Vi cung, đông như trẩy hội, các loại cầm thú sắp hàng dài ở phía trước chờ báo danh tham gia đại hội kén rể của A Ly.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Trọng Sinh, Tiên Hiệp
Số chương: 50