Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tống Y

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử
Số chương: 605
Chương mới nhất: Chương 549: Chiều Hà Mãn Thiên
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Lịch sử - Y họcNguồn: vip. vandan. vn, 4vn. euTruyện nói về Đỗ Văn Hạo - 1 sinh viên trường Y, am hiểu trung y (vì có người bác mở phòng khám trung y, được bác dạy trung y từ nhỏ đến giờ).

Danh sách chương Tống Y


Chương 141: Đại Tiện Ra Máu.

141 Ngôi nhà của hai mẹ con Phùng thị giống như một cái lều, bốn vách trống hơ trống hoác, một ngôi nhà lạnh lẽo, bên trong chất đầy rác nhặt về. Ngoài một cái giường, một cái bàn gẫy chân, một cái rương vỡ, không còn cái gì quý giá.


Loading...

Chương 142: Đại Phu Đó Là Ân Nhân Cứu Mạng.

142 Tiếu đại phu hỏi: "Ngươi có cầm đơn thuốc hắn kê không?" Phùng thị giận dữ nói: "Đương nhiên có. Ta sớm đã biết hắn giở trò. Tên thất phu! Ta nhất định sẽ đến nha môn kiện hắn".


Chương 143: Tai Họa.

143 A Đại thò tay cầm lấy gói tiền, nó mở gói tiền ra, bên trong có mấy điếu đồng tiền và một ít đồng tiền. Nó hỏi: "Toàn bộ đây?" "Đúng" Phùng thị gật đầu.


Chương 144: Mười Tám Tiền Phụ Tử.

144 Nghe A Đại nói thế, Phùng thị cảm thấy rất may mắn. Nếu A Đại không lén đổ đi nửa bát thuốc thì nó có lẽ đã chết ngay trên đường đi do độc tính phát tác.


Chương 145: Cách Tiêu Độc Thần Kỳ.

145 "Tốt lắm, cứ như vậy đi!" Trang đại phu đưa tay ra: "Đưa đơn thuốc để ta lấy dược". Phùng thị đem phương thuốc cho Trang đại phu, ông nhìn lướt qua cạnh hai chữ "phụ tử" của đơn thuốc là hai chữ "mười tám", lại liếc mắt nhìn Đỗ Văn Hạo một cái, thở dài, lắc đầu đi tới quầy giao cho tiểu nhị lấy thuốc.


Chương 146: Chẳng Biết Điều Thứ Hai

146 Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Văn Hạo tới phục chẩn cho Chiêm mẫu. Bệnh tình của Chiêm mẫu đã dần ổn định, không còn xuất hiện biến chứng nghiêm trọng. Sau hai ngày thì khôi phục, ho đờm đã đỡ, không cần phải đặt ống để hút đờm nữa, cho nên Đỗ Văn Hạo liền khâu lại vết cắt trên cổ cho bà ta, căn cứ vào tình huống dẫn lưu, cũng bỏ lưu điều đi.


Chương 147: Phong Tuyết Từ Mẫu Tâm

147 Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Văn Hạo tới phục chẩn cho Chiêm mẫu. Bệnh tình của Chiêm mẫu đã dần ổn định, không còn xuất hiện biến chứng nghiêm trọng. Sau hai ngày thì khôi phục, ho đờm đã đỡ, không cần phải đặt ống để hút đờm nữa, cho nên Đỗ Văn Hạo liền khâu lại vết cắt trên cổ cho bà ta, căn cứ vào tình huống dẫn lưu, cũng bỏ lưu điều đi.


Chương 148: Ngôi Sao Hi Vọng

148 Mấy ngón tay trên đôi bàn tay của Phùng thị đã cóng thành màu tím sẫm, có một ngón bị hoại tử đã lộ ra cả đầu xương. Chiêm Đề và phu thê Đổng bộ khoái, còn có mấy hàng xóm nhiệt tâm muốn đi tới giúp ả cõng hài tử, nhưng Phùng thị có chết cũng không chịu buông nhi tử ra, cũng không để ý đến mọi người, từng bước tiến về phía trước trong gió tuyết.


Chương 149: Lấy Gì Để Trả Ơn

149 Ở bức tường đằng sau tượng Phật là thủ lĩnh hộ vệ Hô Duyên Trung mà Đỗ Văn Hạo phái tới, sau khi hắn đi ra liền lấy khăn đen che mặt, cõng A Đại đang hôn mê tới hậu viện, ở đó có một chiếc kiệu nhỏ đang đợi, sau khi đặt hài tử vào trong kiệu, hai hộ vệ nâng kiệu lên, xuyên qua cửa sau rời khỏi chùa Tướng Quốc, đi qua một con hẻm nhỏ tới cửa trạch viện của Đỗ Văn Hạo, nhìn hai bên thấy không có ai, liền khiêng kiệu vào trong trạch viện.


Chương 150: Nhất Đoàn Loạn Ma

150 Phùng thị hai đầu gối mềm nhũn, suýt chút nữa thì khuỵu xuống đất, may mà Lâm Thanh Đại đỡ kịp, méo miệng, giọng khàn khàn nói: "Văn đại phu, cầu ngài cứu ta, ta nếu mắc bệnh này, không chỉ không thể nuôi dưỡng nhi tử, ngược lại còn thành gánh nặng cho nó, sau này biết sống thế nào đây!" Đỗ Văn Hạo nói: "Ta đã trị liệu cho ngươi, tất nhiên là không thể bỏ dở giữa chừng.


Chương 151: Vụ Lý Khán Hoa

151 Trên đường từ tiệm tơ lụa về, Lâm Thanh Đại đột nhiên nhớ ra một chuyện, thấp giọng nói: "Có thể là một nhà bình thường, bởi vì sau khi đặt mua thọ y xong thì đều bảo quản tốt, con cái muốn sử dụng làm dây thừng, chứ bình thường không thể lấy thọ ý của lão nhân làm dây lưng, như vậy quá bất hiếu, hơn nữa sau khi dùng thì người nhà cũng rất dễ phát hiện ra".


Chương 152: Linh Tê Nhất Điểm

152 Chiêm mẫu vốn muốn kể chuyện này với nhi tử, nhưng trước khi đi, dị nhân thần y đã dặn dò không được tiết lộ nửa câu về chuyện của bọn họ, đó coi như là báo đáp ơn cứu mạng của bọn họ.


Chương 153: Tất Cả Đều Vì Lương Thực

153 Nghê chưởng quỹ của Sơn Hải dược tài thương hành hôm nay cưới vợ cho nhi tử, tiệc bày dài cả con đường, tân khách như mây, người tới tặng lễ vào vào ra ra rất náo nhiệt, trong Nghê trạch càng giống như là núi người, biển người.


Chương 154: Tự Nắm Giữ Vận Mệnh Của Mình

154 Đỗ Văn Hạo cảm thấy lạnh run: "Sau đó ngươi đã giết không ít người rồi phải không?" Lão phụ ha ha cười lớn: "Không sai! Ta đã giết không ít người. Lúc ban đầu, ta giết người cướp của, sau khi kiếm đủ tiền rồi, ta liền mở cửa hàng thọ y, âm thầm tiếp tục giết những người không quý trọng lương thực, tới hiện tại, ta tự mình cũng không nhớ rõ đã giết bao nhiêu người rồi.


Chương 155: Quyết Định Trọng Đại

155 Cấm quân giảm bớt đơn đặt hàng, điều này khiến Đỗ Văn Hạo bắt đầu cảm thấy bất an, có một loại dự cảm bất hảo. Càng khiến hắn bất an hơn chính là hắn rõ ràng cảm thấy người giám thị ở cạnh mình càng lúc càng nghiêm mật, hơn nữa nhân thủ rõ ràng cũng tăng thêm nhiều, ngay cả kiêu kị doanh ở phía sau cũng dồn dập điều động, tất cả những điều này đều được báo trước, người Tây Hạ rất có khả năng đã xác định được nơi ở của mình và chuẩn bị động thủ.


Chương 156: Rút Củi Dưới Đáy Nồi

156 Mọi người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy rất nhiều người đang đi tới, dẫn đầu là quản gia của Chiêm phủ, phía sau đương nhiên là lại bộ khảo công tư Chiêm Đề, lão phụ ở bên cạnh là mẫu thân của Chiêm Đề, nữ tử trẻ tuổi đang đỡ bà chính là thê tử Bàng Vũ Cầm của Đỗ Văn Hạo, đi sau họ là mấy tùy tòng.


Chương 157: Bình Minh Sau Cơn Bão

157 Đỗ Văn Hạo cười nói: "Thì muốn thế, nhưng tên tiểu gia hỏa này sống chết cũng không chịu ăn bánh bao. Cho nó ăn thịt giống như cho nó ăn độc dược, không còn cách nào hết.


Chương 158: Đoàn Tụ

158 Mấy người khóc lóc một hồi lâu. Tuyết Phi Nhi sốt ruột lên tiếng hỏi: "Phụ thân cháu đâu?" Sau khi Đỗ Văn Hạo quyết định không ẩn cư, Tuyết Phi Nhi đã viết thư cho phụ thân.


Chương 159: Quái Bệnh Không Có Mạch

159 Diêm Diệu Thủ phe phẩy quạt nói với Mị Nhi: “Ngươi là gái lầu xanh, nam nhân quỳ gối, bám váy ngươi, vung tiền như rác vì ngươi. Ngươi giống như con gà mái mặc váy, biết trang điểm, hàng đêm động phòng thay đổi tân lang.


Chương 160: Lão Linh Y

160 Lão linh y nghiêng đầu nhìn nhị nữ. Ông ta nghĩ phải giở ra một chút thủ đoạn liền khẽ nói: "Cô nương, y thuật của lão hủ là gia truyền, chuyên chữa trị những quái bệnh, bệnh nặng.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Say Mộng Giang Sơn

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 1328


Giang Sơn Chiến Đồ

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự, Xuyên Không

Số chương: 50


Một Thái Giám Xông Thiên Hạ

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 175


Sáp Huyết

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 258



Tử Dương

Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 73


Cẩm Y Xuân Thu

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 20


Cẩm Y Đương Quốc

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 612



Ngân Hồ

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 112