21 Diệp An Thần sau một trận chuông điện thoại mà tỉnh lại, rụt rụt thân mình, dùng tay dụi dụi mắt, tức khắc cảm thấy toàn thân đều đau, hơn nữa cuống họng lại càng đau.
22 Thời điểm Diệp An Thần còn đang suy nghĩ vớ vẩn, liền cảm thấy đầu đau đau, mới nhìn về phía Đông Phương Tuyệt, liền nghe Đông Phương Tuyệt nói: “Lại suy nghĩ cái gì.
23 “A……” Thời điểm Diệp An Thần còn đang tự hỏi phong cách củaTổng Tài đại nhân rốt cuộc có vấn đề ở điểm nào, lại nghe thấy một tiếng thét chói tai vang lên, nghi hoặc hướng phía tiếng thét chói tai nhìn, lại thấy một cái bóng trắng, từ trên lầu lăn xuống.
24 Diệp An Thần bị Đông Phương Tuyệt đưa tới một hội trường lớn, kỳ thật nói là hội trường cũng không đúng, nơi này phải nói là phìng riêng của Đông Phương Tuyệt, một phòng nghỉ riêng.
25 Thật vất vả mới đi được giày, thời điểm đứng còn không vững, dùng tay sờ trán, có điểm nóng, nhưng không giống như vừa rồi, đã khá hơn nhiều.
Chậm rãi đi tới cửa, hiện tại…… Hy vọng duy nhất chính là Tổng Tài đại nhân cùng nữ chính ở trên sân khấu mà nhất kiến chung tình, sau đó……Hết thảy đều trở lại bộ dáng ban đầu của tiểu thuyết.
26 Rất có khả năng…… Suy nghĩ một giây sau, Diệp An Thần cảm thấy khả năng như vậy vẫn là rất cao.
Nhưng ở giây tiếp theo, Tổng Tài đại nhân mở miệng, vẫn là như vậy: “Cút ngay!”
Đm.
27 Hiển nhiên nữ chính không nghĩ đi, lại nhìn hai người bảo tiêu một cái, lại nhìn Diệp An Thần, nữ chính ánh mắt liền không rời đi, chỉ là có điểm u oán kêu một tiếng: "Thần.
28 Bất quá, hiển nhiên Diệp An Thần không có cân nặng khổng lồ như vậy, Đông Phương Tuyệt xoa xoa bả vai liền đứng lên.
“Còn ngồi dưới đất làm gì, không biết chính mình hiện tại còn phát sốt sao?” Ngoài miệng nói, Đông Phương Tuyệt lại vươn tay kéo Diệp An Thần để cậu đứng lên.
29 Hỏi xong, Diệp An Thần khẩn trương đợi Đông Phương Tuyệt trả lời, nhưng là…… Một phút, hai phút……
Diệp An Thần hồi hộp, thời gian càng lâu, Diệp An Thần liền càng cảm thấy có lẽ chính mình thật sự đoán đúng rồi, càng cảm thấy có lẽ…… Thật ra là do chính mình nghĩ như vậy? Trước mắt là Tổng Tài đại nhân bị xuyên, cho nên…… Nếu nói như vậy, cái kia hết thảy đều có thể giải thích.
30 Đông Phương Tuyệt lái xe vừa ăn toàn lại nhanh chóng, tuy rằng Diệp An Thần cảm thấy thời gian trôi qua rất chậm, nhưng khi thấy cảnh vật quen thuộc trước mắt, Diệp An Thần rốt cuộc trong lòng gian nan lại cảm thấy may mắn, rốt cuộc tới rồi a!
“Cám ơn! Hiện tại chân em cũng không đau, em có thể tự đi, không tiễn.
31 Từ trên sô pha, dùng một chân nhảy đến phòng bếp, bám vào cửa phìng bếp phòng bếp, nhìn Tổng Tài đại nhân ở bên trong bận rộn. Rất đẹp trai a……Ngày thường Tổng Tài đại nhân đã rất soái, nhưng Diệp An Thần lại cảm thấy hiện tại Tổng Tài đại nhân giống như càng soái thêm một chút.
32 Tổng Tài đại nhân nói được thì làm được, thời điểm nên ăn cơm chiều lại một lần nữa gõ cửa nhà cậu, nhìn Tổng Tài đại nhân đứng ngoài cửa, Diệp An Thần lại không nghĩ muốn mở cửa, cậu…… Còn chưa có nghĩ tốt câu trả lời của Tổng Tài đại nhân, cậu……
Nghe tiếng chuông cửa vang lên không ngừng bên tai, Diệp An Thần cuối cùng vẫn cắn môi mà mở cửa, tuy rằng chỉ là mở hé ra, lại thấy Tổng Tài đại nhân trong tay cầm hộp cơm.
33 Ở vững vàng bình tĩnh tự hỏi, rút kinh nghiệm xương máu nghĩ lại qua đi, Diệp An Thần rốt cuộc đến ra kết luận, hắn vẫn là hảo hảo ăn cơm, tắm rửa ngủ đi.
34 “Tuyệt tỏ tình với ngươi sao?” Thời điểm Diệp An Thần còn đang chỉ vào chính mặt mình, Bạch Tịch Vũ thình lình lại nói ra một câu làm Diệp An Thần biến thành người gỗ.
35 “Thích chính là thích, yêu chính là yêu, ở bên nhau cũng chỉ có như vậy thôi, chỉ cần tìm đúng người, vì cái gì lạu không thử?” Thời điểm Bạch Tịch Vũ rời đi, rất tùy ý mà nói một câu, chỉ là một câu này, lại làm Diệp An Thần suy nghĩ rất lâu.
36 Hơi hơi giương miệng, Diệp An Thần cảm thấy chính mình có phải đã xuất hiện ảo giác? Vừa rồi còn đang nghĩ đến Tổng Tài đại nhân, nhưng hiện tại mở cửa thì Tổng Tài đại nhân liền xuất hiện trước mặt? Cái này không khoa học a!
“Thấy tôi xuất hiện ở chỗ này thực kinh ngạc sao?” Đông Phương Yuyệt khom lưng ở trên má Diệp An Thần hôn một cái, sau đó ôm Diệp An Thần vào nhà.
37 Tuy rằng Tổng Tài đại nhân đã không còn băng sơn như trong tiểu thuyết. Nhưng Tổng Tài đại nhân bá đạo thì không có bị thay đổi, bị Tổng Tài đại nhân kéo ra ngoài, Diệp An Thần không thể không đi theo.
38 Cuối cùng rốt cuộc đã tới nơi Tổng Tài đại nhân muốn mang cậu đi, Diệp An Thần rốt cuộc minh bạch vì cái gì Tổng Tài đại nhân lại sợ cậu khẩn trương. Xuất hiện ở trước mắt cậu đây chính là cái gì? Biệt thự? Lâu đài…… Hoàng cung a!
Cũng quá xa hoa rồi, Diệp An Thần cảm thấy hiện tại chính mình giống như là trẻ quê mới lên phố chưa hiểu đời vậy, đối với một tòa hoàng cung ánh vàng rực rỡ như vậy liền nuốt nước miếng!
Đi vào hội trường, nhìn chung quanh, Diệp An Thần chỉ có thể cảm thán, trước kia trong TV chả là gì sao? Đây mới thật thổ hào (1) a!
(1) Thổ hào: Nhà giàu.
39 Thời điểm Diệp An Thần ở trong đầu không ngừng nghĩ cách làm Bạch Tịch Vũ cùng Mộ Dung Quý ở bên nhau, liền thấy Mộ Dung Quý cầm một miếng bánh quy ăn.
40 "Ngươi mặc thành như vậy cũng không biết xấu hổ mà cũng tới tiệc tối như này, liền tính cô không sợ mất mặt thì tôi cũng cảm thấy chướng mắt. ” Một nữ A mặc một thân lễ phục dạ hội màu xanh biếc nói.