21 “Con biết rồi, ba. ” An Tử Thành trả lời một câu, ông bố này thật sự không hiểu hắn chút nào.
“ Cứ thế đi, ba về trước đây, con tốt nhất đừng có mang phiền phức cho bố, mau lấy lại kỹ thuật Bạch Dương trước đi.
22 “ Đã tỉnh lại rồi ạ, trước mắt vẫn đang tạm thời ở biệt thự Tiêu Gia. ” Mã Phi biết, Thành Gia là muốn hành hạ cô ta, nhưng trên thực tế cực kỳ mê mẩn người phụ nữ này.
23 Cô từ từ nhắm mắt lại, lập tức mất đi cảm giác.
Vịnh Tiên Thủy.
Trong phòng không bật đèn, An Tử Thành như coi sói đói ngồi trên ghế sopha trong bóng tối, chờ đợi con thú săn đêm nay của hắn ta.
24 Đúng lúc này, ngoài cửa chuyển đến tiếng bước chân gấp gáp, Mã Phi vốn dĩ muốn đưa Hàn Gia Lệ đến phòng ngủ của An Tử Thành, không ngờ đến cửa lại nghe thấy tiếng rên rỉ hổn hển của Bạch Phi Phi, anh ta ngượng ngùng quay người không dám làm phiền, đành phải bảo thuộc hạ đưa người đến phòng khách.
25 “ Shit!” An Tử Thành chửi rủa một tiếng, cầm chiếc khăn tắm quay người đi vào nhà tắm.
Không nỡ làm đau cô đành phải tự mình giải quyết vậy.
. .
26 “ Anh Tử Thành, anh làm sao thế, anh mở cửa đi. ” Bạch Phi Phi dường như đoán ra gì đó, cuống cuồng đập cửa.
Hàn Gia Lệ cười xinh đẹp quyến rũ, vuốt tóc ra đằng sau gáy, ngồi trên bụng An Tử Thành đầy cám dỗ.
27 Bạch Phi Phi chỉ Hàn Gia Lệ, dáng vẻ nũng nịu ấm ức.
An Tử Thành nhún nhún vai bó tay, quay người ôm Bạch Phi Phi yểu điệu vào lòng: “ Phi Phi à, cô ta là do mẹ em tự tay đưa đến, nếu như anh đuổi cô ta đi, thế thì không phải không nể mặt mẹ em sao?” Hắn cúi đầu dịu dàng nhìn cô ta.
28 Nha đầu đó dám nói anh là đồ quái gở, anh không phải mấy ngày trước uống rượu say kiếm cớ nhảy lên giường Tiêu Dật Nhiên ngủ một giấc, thế mà cô ta nói anh là làm trò quái gở.
29 “ Đúng thế, tại sao con lại không nghĩ ra nhỉ! Có điều, mẹ, Hàn Chí Vĩ và An Tử Thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Anh Tử Thành tại sao lại hận ông ta như thế?” Bạch Phi Phi không hiểu ngẩng đầu nhìn Triệu Mẫn.
30 “ Cái gì? Ông. . . . . . . . . ” Bạch Phi Phi hoảng sợ nhìn người đàn ông trước mắt, không dám tin.
“ Không ngờ tiểu người đẹp như con vẫn không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ba, yên tâm đi, ba sẽ đối tốt với con.
31 Bạch Phi Phi nắm chặt hai tay lại, cô ta muốn chống đối, nhưng chỉ có thể chịu đựng bị làm nhục.
Cô ta chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của ông ta, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, nghĩ đến đây cô ta bật dậy lao phòng trong nhà tắm.
32 “ Thím Trần, lương của tháng này. ”
Thím Trần hai tay nhận lấy, nhưng độ dày của phong bì dọa cho bà giật nảy mình: “ Thiếu gia. . . . . . . cái này.
33 Trên mặt cảm giác nóng bừng đau rát, máu ngay tức khắc chảy ra từ khóe miệng.
Hàn Gia Lệ đau đớn nghiến răng, mắt nhìn bốn xung quanh, đúng lúc này, cửa phòng Bạch Phi Phi đột nhiên bị người giơ chân đạp ra.
34 “ Nếu như tao thả Lam Y Y, mấy người của tao ở đây, sao có thể đánh gục được mày chứ?”
Ánh mắt tức giận của Huyền Minh trừng lên nhìn hắn, tên đàn ông này, thật không giữ chữ tín.
35 Trong mắt Lam Y Y lóe lên ánh nhìn bất lực, nhưng cô càng thương Huyền Minh, cô không muốn anh vì cô mà phản bội đồng bọn.
“ Huyền Minh, em biết nỗi khổ của anh, em không sao, đừng nói.
36 “ Cái gì. . . . . . ” Khói mờ dần dần tản đi, trong phòng làm gì còn bóng của Huyền Minh và Lam Y Y, Bùi Hạo Hiên bực tức giậm chân gào lên với thuộc hạ.
37 “ Tôi không muốn, Lệ Thư cô thả tôi ra, tôi không muốn!” Bạch Phi Phi khóc càng to hơn, A Háng nhanh chân bước đến bên cạnh cô ta, đưa tay xách cô ta ra ngoài.
38 “ Cái gì? Trung tâm tắm hơi!” Thông thường trung tâm tắm hơi không phải nơi sạch sẽ gì cho cam.
“ Ôi, Thành Gia, đợi tôi, tôi lái xe cho anh!” Mã Phi cuống quýt đuổi theo.
39 Tên đàn ông đó giữ chặt mặt Hàn Gia Lệ lại, thô tục đổ toàn bộ cốc nước đó vào trong miệng cô.
Hàn Gia Lệ ra sức nhổ nôn ọe nhưng vẫn có nuốt vào rất nhiều.
40 Lệ Thư bị dọa cho sợ hết hồn, ngồi phệt xuống đất, cô ta biết tên đàn ông đó nhất định đã mất mạng rồi.
Hồi phục lại tâm trạng, lập tức sai người xử lý sạch sẽ xác chết đó.