21 Editor: May
Tóm lại, không đến vạn bất đắc dĩ, sau khi uống thuốc không thể đụng vào.
Mà cô, buổi chiều đã uống qua một viên, tuyệt không thể uống nữa.
22 Editor: May
Di, sao cửa mở không ra?
Lạc Ương Ương rũ mắt nhìn về phía tay cầm cửa, không tin lại lần nữa dùng sức vặn một cái, cửa phòng không chút sứt mẻ.
23 Editor: May
Tuy rằng chỗ nào đó còn rất đau, nhưng cô coi như bị chó cắn, qua mấy ngày khỏi hẳn liền không có việc gì.
Thần sắc Phong Thánh biến đổi, nhìn Lạc Ương Ương tỏ vẻ không sao cả, ánh mắt anh thâm thúy không ít, cũng lạnh hơn.
24 Editor: May
Vậy đến hỏi anh trước có đồng ý hay không.
Phong Thánh hôn tới quá đột ngột, Lạc Ương Ương trợn tròn mắt vài giây.
“Ừ……” Trên môi tê rần, cô lập tức giãy giụa lên.
25 Editor: May
Sưng như vậy, hồng đến ẩn ẩn thấm tơ máu, không tiếng động lên án hành vi thô bạo vừa rồi của anh.
Đồng tử hung hăng co rụt lại, Phong Thánh dẫn đầu chuyển mắt không hề nhìn Lạc Ương Ương nữa, lướt qua cô lập tức ra cửa.
26 Editor: May
Bởi vì quá khẩn trương, Lạc Ương Ương không phát hiện chính là, cô quên đóng cửa.
Phòng ngủ Phong Thánh liền ở cách vách, khi đi ra từ phòng anh đã bỏ đi áo khoác, chỉ ăn mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen, khi đi ngang qua phòng Lạc Ương Ương, nhìn thấy cửa phòng cô hơi đóng, sau khi bước chân dừng một chút, anh tự nhiên đẩy cửa đi vào.
27 Editor: May
Giữa đầu óc một mảnh hồ nhão và tâm tư bách chuyển thiên hồi, chống đỡ cảm giác áp bách siêu áp suất thấp của Phong Thánh, thần kinh cô căng chặt đến sắp hỏng mất.
28 Editor: May
Một vạch đỏ, đây chứng minh cô không có mang thai.
Không có mang thai liền tốt, không có liền tốt.
Nhìn thấy kết quả, Phong Thánh cũng lén thở dài nhẹ nhõm một hơi.
29 Editor: May
Hơn một tháng trước, là cô quá sơ suất, mới có thể gây ra sai lầm lớn vào buổi tối ngày đó, cô không có trách Phong Thánh, cô cũng không trách ai.
30 Editor: May
Lần trước ở khách sạn Vương Triều, anh liền thiếu chút nữa xằng bậy.
Cũng là sau lần trước, làm Lạc Ương Ương minh bạch khắc sâu, sức lực nam nữ cách xa, cô hoàn toàn liền không phải đối thủ của Phong Thánh.
31 Editor: May
Sao ở trong miệng Phong Thánh, lại thành cô đơn phương thỉnh cầu?
Chẳng lẽ anh không sợ quan hệ của hai người bị phát hiện ư?
“Ương Ương, con ở trong phòng sao?” Lạc Anh hơn bốn mươi tuổi, bảo dưỡng thoả đáng nhìn qua chỉ mới ba mươi mấy tuổi, khuôn mặt ôn nhu tinh tế tràn đầy chất phong độ trí thức.
32 Editor: May
Cho dù lúc này Lạc Ương Ương mặc quần áo, anh cũng có thể tưởng tượng ra phong cảnh quyến rũ tốt đẹp ở dưới quần áo phập phồng của cô.
“Cầu tôi là phải trả giá lớn.
33 Editor: May
Phong Thánh vẫn còn ở trong phòng tắm của cô, phòng anh khẳng định không có ai, kêu cũng kêu không được, mẹ nổi lên lòng nghi ngờ liền không tốt.
34 Editor: May
Hơn nữa, rõ ràng trước khi cô ngủ đã đóng cửa sổ sát đất, còn kéo bức màn lại, nhưng vừa rồi liếc mắt nhìn một cái, cô nhìn thấy cảnh tượng là bức màn kéo ra, cửa sổ cũng mở ra.
35 Editor: May
Phong Thánh là sẽ không thừa nhận, anh liền vỗ mông nhỏ của Lạc Ương Ương hai lần, không phải bởi vì cô xem anh thành quỷ, thuần túy là bởi vì xúc cảm quá tốt.
36 Editor: May
“Nửa đêm, anh không ngủ được chạy đến phòng tôi làm gì?” Lạc Ương Ương tự biết không thể phân rõ phải trái với Phong Thánh, liền đè nén lửa giận lại chuyển đề tài lần nữa, hỏi vấn đề quan trọng trước mắt nhất.
37 Editor: May
“Lạc Ương Ương, cô lại không nhớ rõ giao dịch với tôi?” Ánh mắt khiếp hồn người của Phong Thánh mang theo âm lãnh, máu màu đỏ tươi trên đầu lưỡi nhiễm khóe miệng, làm anh nhìn qua có chút điên cuồng, “Tôi nói rồi, cầu tôi là phải trả giá lớn!”
Nói xong, Phong Thánh không đợi Lạc Ương Ương phản ứng, nụ hôn lại lần nữa tập kích lên cô, hôn sâu càng cường thế hơn lúc trước, không chỗ nào cố kỵ đoạt lấy xinh đẹp của cô, cuồng dã thô bạo, không có chút ôn nhu nào.
38 Editor: May
Phong Thánh rõ ràng cảm giác được thân mình nhỏ dưới thân cứng đờ, tựa hồ nhiệt độ cơ thể đều ở trong nháy mắt thấp xuống không ít.
Anh duỗi cánh tay dài ấn xuống đèn đầu giường, rũ mắt vừa nhìn, khuôn mặt nhỏ trắng bệch của Lạc Ương Ương, trong mắt kinh sợ rõ ràng, cô thậm chí còn sợ hãi đến thân thể run nhè nhẹ.
39 Editor: May
“Anh chuẩn bị khi nào đổi?” Trong lòng Lạc Ương Ương một mảnh bi thương, cô trừ bỏ tiếp thu, tựa hồ không còn lựa chọn khác.
Mặc kệ ngoại hình tự phụ cao lãnh này của Phong Thánh, hay là gia thế bối cảnh của anh, anh không có khả năng sẽ thiếu phụ nữ, liền không thể buông tha cô sao?
“Cô đây là cam chịu quan hệ của chúng ta?” Phong Thánh nhẹ nhướng mày lạnh, trong mắt lại không có bất kỳ vẻ ngoài ý muốn nào.
40 Editor: May
Nhưng mà, tưởng tượng đến hai người sắp bắt đầu quan hệ không thể gặp ánh sáng, trong lòng cô vẫn là đau quá.
“Xem ra, cô đã nghĩ kỹ.