81 "Thật sao?" Bạch Thiên Thiên cười rạng rỡ, "Nhưng em cảm thấy Thiên Tình mặc bộ váy kia cũng rất đẹp! Chờ sau khi các anh tung nó ra thị trường, thì bô đầu tiên phải dành cho em trước đấy.
82 "Thiên Tình, A Sênh, hai người có ở trong đó không?" Giọng nói quen thuộc từ ngoài cửa vọng vào. Là Bạch Thiên Thiên. Thiên Tình quay đầu lại nhìn Thi Nam Sênh.
83 Suốt đường đi, Thi Nam Sênh lái xe như bay, không biết đã vượt qua bao nhiêu chốt đèn đỏ. Áo sơ mi trắng nhuộm đầy máu tươi. Thi Nam Sênh lo lắng nghiêng mắt nhìn sang Thiên Tình.
84 "Còn chuyện gì nữa ạ?" Anh hỏi mẹ. "Trước khi gặp con, Thiên Tình chưa từng có bạn trai. "Thi Nam Sênh khẽ cau mày, khó hiểu nhìn bà Thi, "Mẹ muốn nói gì?""Mẹ muốn nói, trước khi gặp con, con bé chưa từng qua lại với bất kỳ người đàn ông nào, nó dành thứ quý giá nhất của người phụ nữ cho con.
85 Sau khi Thiên Tình nằm lại trên giường, Thi Nam Sênh kéo chăn lên đắp cho cô. Một lúc sau anh cúi đầu nhìn đồng hồ. "Anh có việc thì đi trước đi. " Thiên Tình nhìn ra anh đang sốt ruột.
86 "Nghe nói cô là bạn của vị hôn thê ông Thi. Sự việc xảy ra vào hai ngày trước trên sân khấu, có phải đứa bé bị mất rồi đúng không?" Có ký giả rất thẳng thắn đặt câu hỏi.
87 Mọi người ùa vào như dông bão, lao đi cũng dũng mãnh như cơn lốc. Đến khi tất cả mọi người yên tĩnh, Thiên Tình cùng hoàn toàn sụp đổ. Mặt mày trắng trợt nằm xụi lơ lại giường, tay vô thức túm chặt tấm ga giường.
88 "Còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau đi đi!" Thi Nam Sênh nóng nảy gầm nhẹ. Y tá kia bị dọa chạy vắt giò lên cổ. Thi Nam Sênh đi qua đi lại được hai bước, sau đó cũng xoay người đi theo cô y tá.
89 Rời khỏi bệnh viện với tâm trạng buồn bực, tức giận vứt luôn canh gà vào thùng rác ở lối đi. Đám ký giả lập tức ùa tới. Đặt đủ loại câu hỏi, đủ loại vấn đề, nhưng anh nào có tâm trạng để hồi đáp bọn họ.
90 Nghĩ đến những điều đó, Thiên Tình lại chua xót gạt đi ý nghĩ này của mình. Sao có thể mất mát được chứ? Có lẽ bây giờ anh đang hạnh phúc bên cô Bạch rồi cũng nên.
91 Thi Nam Sênh không ngờ Thiên Tình sẽ phản kháng, bị đẩy một cái, do bất ngờ không cảnh giác nên ngã phịch xuống mép giường. Vành mắt cô ửng đỏ, "Anh Thi, xin anh đừng làm vậy!""Ý em là sao hả?" Thi Nam Sênh lạnh lùng nhìn cô hỏi.
92 "Cô không thể sao? Vậy chắc là cô không biết bộ dạng này của mình lẳng lơ đến mức nào đâu!" Giọng điệu anh bỗng trở nên lạnh lùng tàn nhẫn. Dường như người mới tức thì dịu dàng khiến cô say đắm hoàn toàn không phải là một người.
93 Xuống tàu điện ngầm đi bộ đến khu biệt thự xa hoa lộng lẫy. Dọc theo đường đi, đi qua con đường lát đá xanh quen thuộc, vườn hoa anh đào thân quen. Làn gió mát thổi tung mái tóc cô bay lất phất.
94 Mũi Thiên Tình cay cay vì uất ức. Cô biết anh sẽ nhục nhã mình, dù cô có nói gì thêm nữa, anh cũng sẽ không thay đổi cách nhìn về cô. Nếu đã như vậy, cần gì phải nhiều lời? Dứt khoát không nói nữa đóng lại rương hành lý, đứng dậy kéo hành lý đi về phía cửa.
95 Lăng Phong nói với cô như vậy. Thiên Tình bất kể là từ gương mặt hay từ khả năng biểu diễn của cô, đều rất có triển vọng. Nếu như có thể được bồi dưỡng, tương lai biết đâu có một ngày sẽ trở thành siêu sao cũng không chừng.
96 "Cha, con chỉ muốn kiếm đủ tiền để trị bệnh cho chị là tốt rồi. Hơn nữa, có thể được chọn hay không còn chưa biết. Lần này chỉ là đi diễn thử mà thôi.
97 Mộ Trầm Âm vỗ vỗ chỗ ngồi phía sau, ý bảo Thiên Tình ngồi lên. Thiên Tình không khách sáo, nghiêng người bước lên ngồi ở phía sau anh. "Em vẫn còn giữ bộ đồ lần trước mượn ở nhà anh, hay là anh đợi một lát em đi lấy gửi lại cho anh?" Thiên Tình sực nhớ chiếc áo đầm sườn sám mượn lúc dự sinh nhật ở nhà anh, định nhảy xuống xe đi lấy gửi lại cho anh.
98 "Cám ơn anh Thi đã quan tâm. Đây là chuyện của tôi, bản thân tôi sẽ tự lo liệu. Nếu như anh không còn chuyện gì khác. . . . ""Cô thiếu tiền phải không? Nếu thiếu tiền có thể tới tìm tôi.
99 Mộ Trầm Âm thấy được sự cô đơn nơi đáy mắt Thiên Tình. Anh rất muốn che chở cho cô, nhưng dường như rất khó. Anh vươn tay qua, thân mật ôm bả vai gầy gò của Thiên Tình.
100 Thiên Tình liếc nhìn Vãn Tình, do dự một hồi mới nói: “Xế chiều tôi sẽ đến công ty cho anh câu trả lời chắc chắn, được không?""Vậy được. " Người bên kia dễ chịu đáp.