21 Edit: TieuKhangThiên Tình sửng sốt, từ từ mở mắt ra. Tầm mắt hai người nhìn nhau trong ba giây. "Em là do tôi bỏ tiền ra mua về, em lấy quyền gì mà từ chối tôi chứ?"Thiên Tình bị anh gặng hỏi đến phát ngượng, mím môi bướng bỉnh nhìn thẳng anh nói, "Nhưng tôi không muốn….
22 Cụp mắt không nói gì nữa, thay giầy rồi đẩy xe đạp xa, Thiên Tình lẳng lặng đạp xe ra khỏi biệt thự. Thời điểm chạy tới giữa sườn núi, sau lưng truyền đến tiếng xe gầm rú.
23 Edit: TiêuKhangNgồi trong rạp chiếu phim xem đoạn phim tình cảm cảm động lòng người, thế nhưng Thiên Tình vẫn cảm thấy lo lắng không yên lòng. Khi nãy trong điện thoại rõ ràng là anh rất giận! Anh cho rằng mình không về nhà là muốn đi thuê phòng với người khác? Trong mắt anh, mình chính là người có lối sống tùy tiện như vậy sao?Thiên Tình cảm thấy lòng mình từng hồi lạnh lẽo.
24 Thiên Tình bắt đầu sợ run lên lập cập, gần như là khẩn cầu nhìn Thi Nam Sênh, nước mắt chảy giàn giụa, "Anh đừng vậy. . . . Tôi không muốn!"Cô chẳng làm gì có lỗi cả, cô không nên bị anh đối xử như vậy! Không nên bị anh nhục nhã như vậy!"Đã không kịp nữa rồi!" Ánh mắt Thi Nam Sênh lúc này như muốn nuốt chửng Thiên Tình.
25 Edit: TiêuKhang"Vậy tôi đi ra ngoài trước. " Nghe tiếng ồn ào như ong vỡ tổ ngoài cửa, Thiên Tình sửa sang lại quần áo trên người mình lần nữa. Cô không muốn ở lại trên chiếc xe đó thêm một giây phút nào nữa.
26 Edit: TiêuKhangThiên Tình cảm giác mình giống như một con búp bê bằng vải rách bị người ta đùn đẩy xô tới xô lui. Trên người đã bắt đầu xuất hiện vô số vết cào rách.
27 Edit: TiêuKhangTự dưng bị quở trách oan uổng, Mộ Trầm Âm ấm ức nhưng không thể làm gì được. Đang tính hỏi thêm vài vấn đề về bệnh tình của người bệnh, nhưng vừa quay đầu lại đã thấy Thiên Tình đi ra.
28 Edit: TiêuKhangThiên Tình nói cũng có lý. Mộ Thiệu Đàm cảm thấy Thi Nam Sênh sẽ không tránh khỏi khó xử. Nếu Bạch Thiên Thiên mà cậu ta yêu đến chết đi sống lại nay đã quay về, thì Thiên Tình đúng là nên phải tự rời đi.
29 Edit: TiêuKhangThi Nam Sênh lại nhận được một cú điện thoại, là của mẹ anh gọi. Anh cũng đại khái đoán được là chuyện gì. "A Sênh, mẹ đang ở nhà con đợi con, con hãy lập tức trở về nhà!""Mẹ, con.
30 Edit: TiêuKhangCảnh Kiến Quốc tránh thoát được, "Ai nói đây là tiền bất nghĩa! Mày tưởng cha mày là đồ ngu chắc, đi làm lại cái chuyện vớ vẩn kia à! Tiền này là sáng nay Thi Nam Sênh cho cha mày đấy!"Thiên Tình ngạc nhiên hỏi, "Anh ấy cho cha? Sao anh ấy lại cho tiền cha?"“Cha thấy thằng nhóc đó hình như đã thích con rồi.
31 Edit: TiêuKhangSuốt tiết học, Thiên Tình cứ ngơ ngẩn như người mất hồn. Tuy rằng lòng đã quyết tâm sẽ không còn bất kỳ quan hệ nào với Thi Nam Sênh nữa, nhưng vẫn không sao dằn lòng được lại nghĩ đến chuyện tối hôm qua, rốt cuộc tại sao anh nôn nóng kiếm tìm mình như vậy?Có chuyện gì gấp sao?Chuông tan học vừa vang lên, Thiên Tình liền đứng lên, "Noãn Noãn, mình ra ngoài gọi điện thoại một chút.
32 Edit: TiêuKhangNghe cô gái kế bên ríu rít vui mừng kể với mẹ cô bé, "Mẹ, chị Thiên Thiên chúng ta cuối cùng cũng đi lấy chồng rồi! Họ đúng là xứng đôi, phải không mẹ? Chồng chị ấy vừa giàu có lại đẹp trai nữa! Đợi đến ngày họ kết hôn, con nhất định sẽ rủ thêm bạn bè để đến chúc mừng chị ấy.
33 Edit: TiêuKhangMà Thiên Tình. . . . Lại bởi vì câu suy đoán này của cha mà cả người như bị mộng du đứng ở đó. Dạo gần đây cô quá bận, thậm chí còn có ý định dùng công việc để làm tê dại bản thân, vì bận quá nên cũng quên mất, đã hai tháng rồi không thấy kinh nguyệt tới!Trời ơi! !Sắc mặt cô lập tức trắng bệch, môi cũng run lên bần bật.
34 Edit: TiêuKhangThiên Tình thấy mũi hơi cay cay, "Chị. . . . Không tới bốn ngày nữa, anh ấy sẽ kết hôn rồi. . . . "Vãn Tình lặng người ngay tại chỗ. Thật lâu mới hoàn hồn, nhìn em gái nói, "Thiên Tình, em đừng khờ quá.
35 Edit: TiêuKhangBác sĩ mang lên khẩu trang chuẩn bị xong tất cả dụng cụ cần thiết. Trán Thiên Tình rỉ ra từng lớp mồ hôi lạnh, ánh mắt hiện lên chút hoảng sợ.
36 Edit: TiêuKhangCửa vừa mở, một cơ thể mềm mại lao vào lòng, tiếng cười duyên thanh thúy vang lên, "Surprise!"Trái ngược với niềm vui sướng hạnh phúc của cô, Thi Nam Sênh chẳng được mặn mà cho lắm.
37 Edit: TiêuKhang"Tối nay, em hãy ngủ lại ở đây đi!" Anh đột nhiên mở miệng nói như thế. Bạch Thiên Thiên thoáng chốc sững sờ. Chẳng lẽ, anh đã nghĩ thông suốt?Nhưng ngay sao đó, lại lần nữa bởi vì lời anh nói mà trái tim trong nháy mắt như rơi vào hầm băng.
38 Edit: TiêuKhangTại nhà chính sang trọng của Thi gia. Sắc mặt Thiên Tình trắng bệch ngồi trên ghế sô pha. Những lời trong điện thoại mới vừa rồi của Thi Nam Sênh, cô đều nghe rất rõ ràng.
39 Edit: TiêuKhangCô vùng vẫy rút tay ra khỏi bàn tay Thi Nam Sênh. Trong đôi mắt trong suốt ấy, không có chút hèn nhát nào mà nhìn thẳng lại anh, "Mời Thi tiên sinh đi ra ngoài trước, trước khi đi bệnh viện, ít nhất tôi cũng nên thay bộ đồ ngủ trên người ra đã.
40 "Vậy, hay là thế này. . . . " Bà Thi nương theo ý kiến Thiên Tình đưa ra nhận xét, "Thực ra, cái cháu cần chỉ là kinh nghiệm, có thể được bước chân vào công ty lớn đối với tương lai cháu cũng là điều tốt.