61 Trông thấy một chiếc mô tô rất ngầu liều lĩnh từ phía sau Thiên Tình phóng tới. Trên mô tô, người thanh niên điển trai ấy đội mũ an toàn, mặc áo Jacket cùng quần jean tua tua và mang đôi giầy ống cao.
62 "Lên đi, mấy ngày nữa khi nào mở tiệc, anh sẽ điện thoại cho em. " Mộ Trầm Âm ra dấu diễn tả cái điện thoại bằng tay, sau đó bảo cô vào công ty. "Vâng.
63 "Dù tôi có nói thế nào, thì anh cũng vẫn không tin. . . . " Thiên Tình rũ mắt, đẩy thân hình cường tráng của anh một cái, "Thi tổng, làm phiền anh tránh ra, tôi phải đi làm rồi.
64 Thi Nam Sênh cắn mạnh môi cô coi như trừng phạt, "Không thành thật!"Mặt Thiên Tình đỏ bừng như tôm luộc, muốn phản bác lại, nhưng phản ứng của cơ thể lúc này đã nói lên tất cả.
65 Thi Nam Sênh khẽ cau mày, "Hạng mục quan trọng như thế, có gì mà không dám đề cử chứ? Cậu nói xem. ""Tuy ở giới người mẫu tìm không ra người thích hợp mặc bộ trang phục này, nhưng trong giới nghệ sĩ thì có một người rất thích hợp.
66 "Mọi người đều tụ hết cả lại đây, không cần làm việc sao?" Trần Lâm sầm mặt quát lên. Ai cũng sửng sốt. "Chuyện vừa rồi, nếu có ai dám nói ra nửa lời, ngày mai không cần tới làm nữa!" Lời nói của Trần Lâm có phần uy nghiêm.
67 Giây phút cô cúi đầu xuống, vành mắt lại ửng đỏ. Nếu như hai người bọn họ muốn ở bên nhau, cô sẽ thành tâm chúc phúc họ. Có điều đứa con của cô. . . .
68 "Hừ! Thì ra, nói lòng vòng một hồi, mục đích vẫn là muốn tôi cưới cô!" Thi Nam Sênh hừ lạnh nói. Không biết vì sao nghe những lời này của cô, theo lẽ thường mà nói, đáng lý anh nên cảm thấy rất vui vẻ mới đúng.
69 Cô vội vàng quay đầu nhìn, lại thấy anh đã tháo cà vạt trên cổ xuống. Thiên Tình sợ hãi liều mạng giãy dụa. Nhưng không gian bên trong xe thực sự quá nhỏ, cô muốn giãy dụa cũng không có chỗ mà giãy.
70 Thiên Tình kinh hoảng vội vàng che điện thoại lại, sau đó nghe tiếng bà Thit ruyền đến, "Thiên Tình, sao thế?"Thiên Tình trừng mắt nhìn Thi Nam Sênh, ý bảo anh mau dừng lại.
71 Thi Nam Sênh tự rót cà phê ình, liếc mắt nhìn cô nhàn nhạt nói: "Ra ngoài hóng mát một chút. Em nói chuyện điện thoại với ai, mà sao phải trốn đến phòng uống nước để nói?""Bạn tôi.
72 Vương Chính Cương giật giật môi muốn giải thích. Nhưng Thi Nam Sênh đã giơ tay lên chặn lời anh ta, lạnh lùng không chút nể tình nói, "Không cần giải thích.
73 "Bây giờ em cũng là đang làm việc. " Thi Nam Sênh không chịu buông tha cho cô, "Hơn nữa, chúng ta chơi trò kích thích hơn, được không?"Kích thích? Cái gì kích thích?Thiên Tình hoảng hốt, hai mắt giăng đầy sương mù kinh hoảng nhìn anh.
74 "Kết hôn?" Thiên Tình chợt khựng lại, rồi sau đó, rũ mí mắt xuống, "Bọn mình không thể kết hôn được. Thứ duy trì quan hệ của bọn mình chỉ có đứa bé này.
75 Mộ Trầm Âm chờ bên ngoài phòng thay đồ, thân hình cao lớn tựa vào giá treo lễ phục, ngón tay nhàm chán vân vê bộ lễ phục tuyệt đẹp treo trên đó. Một lúc lâu.
76 Tiểu yêu tinh này, bản lĩnh quyến rũ đàn ông luôn lợi hại như vậy!Lửa giận hừng hực bốc lên từ trong lồng ngực. Anh vô thức siết chặt ly rượu trong tay, tưởng chừng như muốn bóp nát luôn ly rượu.
77 Khoảng cách giữa bọn họ và Thi Nam Sênh càng lúc càng gần. . . . Thiên Tình dường như có thể cảm nhận được mùi bạc hà thoang thoảng trên người anh. Mùi hương này hoàn toàn khác với Mộ Trầm Âm.
78 Mộ Thiệu Đàm khoanh tay nhìn anh, "Em muốn đuổi theo Thiên Tình?""Đương nhiên! Anh, con gái đều kì quái thế sao? Khi không lại khóc như vậy?""Đương nhiên là bởi vì đau lòng.
79 Cuối cùng, cô khẽ mỉm cười nói, "Được. Sau khi sinh đứa bé, tôi sẽ ra đi. . . . " Khi nói tay cô đặt nhẹ lên bụng mình. Đứa bé sau khi sinh ra, nếu chứng minh được nó là con anh, đương nhiên nó sẽ phải ở lại nhà họ Thi.
80 "Đúng, chính là cô. Cô bước lên trước để tôi nhìn xem. "Nhà thiết kế lặp lại một lần nữa. Thiên Tình khó hiểu từ phía sau đi lên trước những ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người.