81 Editor: Trà sữa trà xanh"Thiểu Trạch, đỡ em. . . . . . " Giọng nói y hệt cừu non từ trên mặt đất truyền đến, Bùi Nhã Phi một tay che đầu gối đỏ bừng, một tay giơ lên giữa không trung, dùng ánh mắt nhu tình nhìn Lạc Thiểu Trạch.
82 Lạc Thiểu Trạch đứng tại chỗ không nhúc nhích. Làm ra vẻ chọn tốt đường đi không đi lại còn muốn cao hơn, trong hồ lô của Bùi Nhã Phi rõ ràng bán thuốc thôi.
83 "Đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Thiểu Trạch trở lại, tại sao điện thoại di động lại ở chỗ này?" Một tay Lạc Mật Mật siết điện thoại, mắt mờ mịt quan sát mọi nơi, chợt phát hiện đèn phòng cho khách sáng, nhất thời trái tim khẩn trương.
84 Editor: Trà sữa trà xanh"Chỉ là ngẩn người đúng không? Điều này nói rõ cái gì, nói rõ anh do dự, nói rõ trong lòng của anh còn đang suy nghĩ về người phụ nữ đó!" Lạc Mật Mật nghễnh đầu, trong mắt ngập nước.
85 Editor: Trà sữa trà xanhLạc Mật Mật đưa tay cầm ly rượu lên uống một ngụm lớn, mắt vô hồn nhìn về phía phương xa, "Văn Y, cậu cố ý hỏi sao? Chúng ta quen biết thời gian dài như vậy, cậu còn không hiểu mình? Có thể để cho mình khó chịu chỉ có duy nhất Lạc Thiểu Trạch, cho nên hiện tại mình khẳng định không muốn nhìn thấy nhất cũng là Lạc Thiểu Trạch.
86 Editor: Trà sữa trà xanhBên này Lạc Mật Mật thành công tiến vào nhà của Văn Y, mà bên này Lạc Thiểu Trạch như kiến bò trên chảo nóng. Lạc Mật Mật mang theo ba lô đi rồi, Lạc Thiểu Trạch không để ý Bùi Nhã Phi cố ý ngăn cản, ban đêm lái xe ra ngoài tìm kiếm.
87 Editor: Trà sữa trà xanh"Làm sao bây giờ? Là đi theo hay trở về báo cáo với lão đại trước? Không được nếu đi theo, Lạc Mật Mật mà phát hiện thì mình sẽ bị ngũ mã phanh thây? Nhưng là không theo sau lão đại hỏi tới, mình nên nói gì?"Đôi tay Tô Trạch gắt gao cầm tay lái, khẩn trương khiến lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh, chợt cúi đầu thấy điện thoại của mình, nhất thời hai mắt tỏa sáng.
88 Nghe Tô Trạch báo cáo về quán rượu Phú Hào, Lạc Thiểu Trạch thật nhanh quay người. Lần trước Lạc Mật Mật bị hắn ta hạ độc, nhưng lúc này Lạc Mật Mật tỉnh táo.
89 "Tổng giám đốc Tề, anh dẫn tôi tới loại địa phương này không chỉ muốn nói chuyện phiếm với tôi thôi chứ? Lạc Mật Mật nháy mắt, trêu đùa cười khẽ. Nhìn Lạc Mật Mật trực tiếp như vậy, Tề Nguyên Kiệt ngược lại ngượng ngùng "À, em không phải nói mấy ngày nay mệt chết đi à, muốn tìm một địa phương nào đó nghỉ ngơi một chút, cho nên anh đặt cho em một căn phòng ở tầng trên, em có thể lên đó nghỉ ngơi.
90 Mặc dù trong lòng cảm giác rất sảng khoái, nhưng trên khuôn mặt của Lạc Mật Mật biểu hiện không vui vẻ, giả bộ đáng thương quan tâm đến gần. "Ai u, da thịt của anh sao yếu ớt vậy, người ta không dùng sức, làm sao sẽ gây thương tích lợi hại như vậy đâu? Anh sẽ không trách móc người ta chứ? Người ta không phải cố ý nha.
91 Trên giường trống không. Lạc Mật Mật đi đâu vậy?Tề Nguyên Kiệt kỳ quái đứng tại chỗ, giơ tay lên gãi đầu, xoay người, thét lên, đột nhiên một cây gậy từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh vào ót.
92 "Không cần theo chân bọn họ nói nhảm, gọi điện thoại cho ông chủ của họ. "Lạc Thiểu Trạch nhắc nhở Tô Trạch, Tô Trạch vội vàng lấy điện thoại di động ra, đi ra ngoài.
93 "Tề Nguyên Kiệt đâu? Anh sẽ không tha cho hắn!" Nói xong, Lạc Thiểu Trạch bắt đầu xoay người hướng vào trong phòng đi tới. "Lão đại, ở chỗ này. " Tô Trạch đứng ở bên cạnh ghế buộc Tề Nguyên Kiệt, mặt nghi ngờ nhìn Lạc Thiểu Trạch một chút lại nhìn Tề Nguyên Kiệt đang hôn mê.
94 Editor: Trà sữa trà xanhSáng sớm ánh nắng xuyên qua rèm cửa sổ lặng lẽ chạy vào phòng ngủ, rọi lên da thịt bóng loáng mê người. Lạc Mật Mật chôn mình trong chăn, trong giấc mộng tất cả đều ngọt ngào.
95 Editor: Trà sữa trà xanh"Thuốc mê chất lượng không tệ lắm nha, tác dụng rất nhanh. Ai, ông trời giúp mình một tay, cho mình cơ hội tốc chiến tốc thắng đây.
96 Editor: Trà sữa trà xanh"Ai u, lão so đo với bọn họ làm cái gì. Nhưng, người ta cũng là có điều kiện, mọi chuyện cứ cho qua, không cần truy cứu trách nhiệm cùa Lạc Mật Mật nữa, hơn nữa chuyện này cũng không cần cho Lạc Mật Mật biết.
97 Editor: Trà sữa trà xanhHiệu trưởng chưa từng có gặp kiểu học sinh này, rõ ràng là mình phạm sai lầm không vội vàng ẩn núp ngược lại chủ động xuất hiện chất vấn người khác, chẳng lẽ không sợ người khác truy cứu sao?Hiệu trưởng cố ý thở ra một hơi dài, cười khanh khách nhìn tiểu nha đầu không dể chọc trước mắt này, "Mật Mật đúng không? Thầy không biết rõ ý của em là sao, chuyện này Tô lão giáo sư cũng không có truy cứu, cho nên nhà trường cũng chưa có để ở trong lòng, chẳng lẽ như vậy không được sao?""Không tốt!" Lạc Mật Mật như đinh chém sắt.
98 Lạc Thiểu Trạch "Làm chuyện tốt Bất Lưu Danh" , điều này làm cho trong lòng Lạc Mật Mật rất không thoải mái. Vốn là muốn mượn cơ hội gây chuyện ở trường học để nhìn thấy Lạc Thiểu Trạch giáo huấn, nhưng một chiêu này đối với Lạc Thiểu Trạch mà nói đã không còn tác dụng.
99 "Buông Văn Y ra, có chuyện gì cứ nhằm vào tôi!"Lạc Mật Mật bước một bước dài xông lên phía trước, đi tới sau lưng người đàn ông đó không một tia sợ hãi.
100 Lời nói của Lạc Mật Mật Tô Trạch hiểu, Tề Nguyên Kiệt là một nhân vật lớn, anh là một Tiểu Nhân Vật không quyền không thế một khi trêu chọc, về sau làm việc cũng không dễ chịu, cho dù anh có chỗ dựa là Lạc Thiểu Trạch, cũng không phòng được tiểu nhân bắn lén sau lưng.