41 Lạc Mật Mật đứng tại chỗ, nhìn bóng dáng Văn Y càng lúc càng xa, trong lòng không biết cảm giác gì. Lúc này Tô Trạch xông tới, ngẹo đầu híp mắt chế giễu, "Ai da, anh không để ý tới mỹ nữ kia, lại dám vài ba lời đuổi chúng ta, anh không để ý tới cô ta!"Lạc Mật Mật nhẹ nhàng quay đầu lại, liếc mắt khinh miệt như muốn róc xương lóc thịt Tô Trạch.
42 Lời của Tô Trạch không phải không có đạo lý, trong thâm tâm của Lạc Mật Mật hiểu rõ ràng. Chính bởi vì vậy, Lạc Mật Mật luôn luôn tự tin bị đả kích một chút.
43 Một ngày rực rỡ, sáng sớm Lạc Mật Mật rời giường, liền vào phòng sách lục lọi một trận. Hôm nay, cô muốn đi làm chuyện lớn. Tìm thật lâu, rốt cuộc cũng tìm được thẻ xanh* cùng hộ chiếu của cô và Lạc Thiểu Trạch, Lạc Mật Mật quyết định cho dù Lạc Thiểu Trạch có thừa nhận hay không, có chấp nhận hay không, hôm m@l/q'd nay cô muốn thoát khỏi quan hệ ruột thịt với anh.
44 Editor: Trà sữa trà xanhĐột nhiên một bàn tay nhỏ nhắn che miệng mình, Lạc Thiểu Trạch sợ hết hồn. Lạc Mật Mật cầm ly rượu đỏ trên bàn bên cạnh, ý bảo nhân viên phục vụ rót đầy rượu cho mình, không quan tâm Lạc Thiểu Trạch ngăn cản, hơi ngửa đầu uống vào.
45 Lạc Mật Mật đoạt lấy ly rượu trong tay Lạc Thiểu Trạch , nhưng mà không thể ngăn anh lại cầm bình rượu tiếp tục. Nhìn chất lỏng kia tiến vào trong miệng Lạc Thiểu Trạch, một dòng rồi một dòng từ bờ môi chảy ra, giống như là từng đao từng đao đang cắt lòng của Lạc Mật Mật, nhè nhẹ đau , chảy ra từ máu.
46 "Bánh nướng áp chảo, anh không phải là không có dũng khí mà anh chính là đồ ngốc. Tại sao chúng ta không thể yêu nhau? Cũng chỉ vì ba mẹ không đồng ý sao? Vậy chúng ta kết hôn trước rồi mới nói cho họ biết thì ba mẹ sẽ không làm được gì nữa?" Lạc Mật Mật mở to mắt, xem xét Lạc Thiểu Trạch.
47 Tình cảnh như thế làm cho tất cả mọi người ở đó hoàn toàn khiếp sợ, nhân viên làm việc gọi bảo vệ tới, nhưng vẫn không ngăn cản được họ, cuối cùng cũng phải lấy hai tờ đơn ra, lung tung điền xuống, đưa cho họ.
48 Editor: Trà sữa trà xanh"Cục dân chính? Tại sao bọn họ gọi điện thoại cho anh vậy? Chẳng lẽ anh cùng ai. . . . . . " Vừa nhắc tới Cục dân chính, Lạc Mật Mật chỉ biết nơi đó là nơi đăng kí kết hôn hoặc ly hôn, sợ rằng Lạc Thiểu Trạch sẽ không giống cô ngày hôm qua muốn thay đổi quan hệ đi!Nghĩ không ra Lạc Thiểu Trạch muốn làm gì, tốt nhất không nên nói mối quan hệ bây giờ nói ra, nếu không còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì!"Đúng vậy, như em mong muốn!" Lạc Thiểu Trạch chậm rãi xuống giường, chuẩn bị đứng dậy, lại bị Lạc Mật Mật kéo lại.
49 "Những chuyện kia, trước không cần lo lắng, dù sao chúng ta đang ở Trung Quốc, bọn họ ở rất xa, bọn họ muốn ngăn cản cũng lực bất tòng tâm. " Lạc Thiểu Trạch từ từ rút người ra đi về phía bệ cửa sổ, nhẹ nhàng thở dài.
50 "Đầu óc của cậu làm bằng bột mì và nước à? Sao cả ngày ăn nói mơ hồ, không cùng cậu luyên thuyên nữa, về công ty nhanh lên. "Thấy Mạc Triết Hiên cuống quýt chui vào trong xe, sự hiếu kỳ càng thêm nồng nặc, cả gan dám đuổi theo lên tra hỏi.
51 "Hello, nghe nói, các người tìm tôi à?" Một giọng nói thanh thúy vang bên tai. Lạc Mật Mật và Tô Trạch từ từ quay đầu lại, thấy người con gái tóc dài xinh đẹp đang đứng tại chỗ mỉm cười nhìn họ.
52 Editor: Trà sữa trà xanhBùi Nhã Phi xì mũi coi thường, khóe miệng cười nhạo, "Vẫn như cũ, xem ra sau nhiều năm cô không có lớn lên bao nhiêu, vẫn còn là một đứa bé, chỉ biết uống nước.
53 Bùi Nhã Phi đang muốn xoay người rời đi, Văn Y ở một bên ngăn cản cô. "Xin chào, mặc dù tôi không biết giữa các người xảy ra chuyện gì, nhưng mà tôi lại nhìn ra các ngươi biết nhau từ trước.
54 Rất lâu, trên màn hình cũng không có phát sáng, trong lòng Lạc Mật Mật u ám đến thật lâu. Lạc Mật Mật đứng dậy đi đến bên cửa sổ, bầu trời mờ mịt rơi vào trong bóng đêm, lưu lại ánh chiều tà trên chân trời phiêu đãng, bịn rịn không muốn rời đi, như vẽ lên cảnh biệt ly lúc có một tia sáng rực rỡ mỹ lệ.
55 Nhìn Lạc Thiểu Trạch hả hê kể về trải nghiệm của mình ở nước Pháp, Lạc Mật Mật không biết mình chạm phải đây thần kinh gì, tự nhiên lại hỏi một câu như vậy.
56 Editor: Trà sữa trà xanh"Em ngồi xuống đi, xong ngay đây. " Lạc Thiểu Trạch nhẹ nhàng nói. "Em không, em ở chỗ này, em muốn kề cận anh, cả đời đều muốn kề cận anh như vậy.
57 "Không thì mang một ít thức ăn tới công ty. . . . . . " Lạc Mật Mật nhẹ giọng nói thầm. Nhìn bóng lưng Lạc Thiểu Trạch dần dần biến mất, Lạc Mật Mật đứng hồi lâu.
58 Scandal (xì căng đan), anh cũng không sợ, loại chuyện như vậy anh có thể tiếp nhận. Mật Mật bên kia sợ rằng không dặn dò tốt, có biện pháp gì đây? Nếu chuyện này xảy ra, không chỉ danh dự công ty bị thấp xuống mà còn kinh động đến người nhà ở bên Mỹ.
59 Tô Trạch và Mạc Triết Hiên sau khi đi, hồi lâu Lạc Thiểu Trạch cũng không có lật lại phần văn kiện kia. Nói thật, trong lòng Lạc Thiểu Trạch rất mâu thuẫn, sau bao nhiêu năm anh không biết nên đối mặt với khuôn mặt quen thuộc đó như thế nào, cùng với cô trình diễn yêu đương thân mật, đối với anh đó là thách thức khó khăn.
60 Editor: Trà sữa trà xanhKhông phải em không chu đáo, là anh lừa gạt em đây thật là khổ. . . . . . Tại sao? Ban đầu không phải anh cho chúng ta cơ hội gặp thoáng qua, hôm nay anh lựa chọn cùng em ở chung một chỗ, lại đồng thời chân đạp hai con thuyền.