81 Điềm Điềm cười ‘ha ha’, có gì mà cô không dám chứ? Trên thế giới này, còn có chuyện gì mà Cung Điềm Điềm không dám làm sao? Lúc cô mới ba tuổi, cô và Cung Tử Kỳ, hai người còn len lén núp trong phòng cha, nghe lén bọn họ xxoo đấy?Mặc dù khi đó, cô không hiểu bọn họ rốt cuộc là đang làm chuyện gì nhưng mà cô có thể xác định là hai người bọn họ không có làm chuyện tốt gì, dù sao cũng chính là loại chuyện mà những người khác khó nói ra miệng.
82 "Đừng hẹp hòi như vậy, có được không?!" Văn Vân Nhi đẩy cô một cái, cô nhất định phải nhìn, nếu không nhìn được trong lòng cô thật sự rất khó chịu. "Được rồi! Nhưng mà mà tớ phải nhìn trước đã, sau khi tớ xem xong, nếu như có thể cho các cậu xem thì tớ sẽ cho xem.
83 Cổ Ngấn Nhi trừng mắt liếc anh một cái, anh đang nói linh tinh cái gì thế?"Ngay cả một lỗ hổng anh cũng không cho em. . . em không thể thở được thì làm thế nào?" Cô mất hứng, cô có nói cái gì không đúng sao?Hơn nữa, anh cũng chỉ đùa một chút thôi mà!"Anh thua em!" Cung Tử Kỳ cười trả lời, lại làm mặt Cổ Ngấn Nhi đỏ lên.