21 " Lúc đó nhất định rất ghét em, đặc biệt cảm thấy phiền khi em đến trường tìm anh đi!" Nhớ lúc ấy, anh sợ nữ sinh trong trường đuổi theo, cho nên anh đeo lên một cặp mắt kính,lại còn chấm vài vết tàn nhang lên mặt.
22 "Mẹ nuôi, Kỳ Kỳ vẫn luôn rất thích mẹ! Mẹ cũng biết mà!" Kỳ Kỳ bất mãn bĩu môi, mẹ nuôi lúc nào lại tức giận như vậy?“Đùa với con đó!" Điểm lên chóp mũi nó, cười đến vui vẻ.
23 "Không biết, tôi giải trừ hôn ước rồi, nhưng mà, tôi sẽ cưới một cô gái khác, là một cô gái rất thú vị. " Nhớ tới Tống Tâm Dao, trên khuôn mặt anh nở một nụ cười thản nhiên.
24 Cô chỉ biết ngây ngốc nhìn anh chằm chằm, cho dù lưỡi của anh trượt vào trong miệng cô, dây dưa cùng lưỡi thơm của cô, tinh tế, chuyên chú hôn, cô vẫn đần độn đứng nguyên tại chỗ.
25 "Chuyện của Cao Cầm Nhã, vẫn chưa giải quyết được sao?" Không phải đã sớm mở họp báo rồi sao?"Cô ta không xuất hiện, ký giả bỏ đi, mở hai lần họp báo, đều không thành công! Em cũng không cần lo lắng, anh sẽ nghĩ biện pháp khiến Cao Cầm Nhã xuất hiện" nếu như mềm không được, anh cũng chỉ có thể dùng biện pháp cứng rắn.
26 Anh nên ở lại nước ngoài. "Kỳ Hữu, con nghe mẹ nói!" Lưu Phỉ Phỉ cảm giác, bà thật muốn chết đi, chuyện hai mươi mấy năm về trước, tại sao còn phải nói ra, tại sao để cho con trai của bà biết.
27 Cả gia đình Tống Tâm Dao đang xem tin tức thời sự thì nghe thấy tiếng chuông cửa, Tống Tâm Dao đi ra mở cửa, đứng ở ngoài cửa là một người đàn ông mà cô cũng không nhận ra.
28 "Ông già, ông biết con trai của ông sẽ đói a!" Cung Hình Dực cười nhạt, hiện tại anh phải bồi dưỡng tình cảm với tên tiểu tử này,chuyện của anh với Tống Tâm Dao cần phải thêm một chút thời gian nữa rồi!Món ăn bưng lên đủ, mọi người cũng ngồi xuống hết rồi, Cung Hình Dực nhớ tới chuyện ngày mai bọn họ phải làm.
29 "Lúc ấy, người anh chỉ thật ra không phải là em, anh muốn chỉ người đứng sau lưng em, đó là người đàn ông đã bỏ thuốc vào rượu của em. Nhưng mà, anh không ngờ, lúc ấy em vì thấy anh chỉ vào em mà uống hết ly rượu đó.
30 Nhưng mà trong tay người đàn ông kia, có dây chuyền của Tống Tâm Dao. Nếu đó là quà sinh nhật của cha cô tặng cho cô, thật sự không có khả năng cô sẽ đem sợi dây chuyền đó đi mua chuộc người đàn ông kia.
31 Ra khỏi "Tử Mị" , Tống tâm Dao dắt theo Kỳ Kỳ một mực đi bộ, cũng không để ý đến muốn từ nơi này về đến nhà phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ. Mà cô càng không có ý muốn trở về nhà, chỉ đi thẳng về phía trước, không hề dừng lại.
32 Xem biểu diễn xong, Tống Tâm Dao liền lôi kéo Kỳ Kỳ ra khỏi rạp xiếc, tuy buổi biểu diễn rất đẹp mắt, nhưng cô không có tâm tình để xem, cô vẫn luôn nghĩ đến chuyện giữa cô và Cung Hình Dực, tại sao anh không tin cô? Chẳng lẽ cô thật sự không đáng tin cậy sao?"Mẹ, mẹ vẫn đang suy nghĩ chuyện đó sao?" Kỳ Kỳ cho tới bây giờ vẫn luôn chú ý đến Tống Tâm Dao, nó biết mẹ vẫn chưa quên chuyện giữa mẹ và Cung Hình Dực.
33 Như vậy, anh và Hoắc Huyền Lôi là hai người mà cô lựa chọn, mà cuối cùng người cô lựa chọn là anh sao?Anh rất muốn nghe, hai người bọn họ người đang nói chuyện gì, có thể nhận ra Tống Tâm Dao hình như rất thích nói chuyện cùng anh ta.
34 Quách Y Y làm mặt quỷ với cô mới chạy đi phỏng vấn. Mà Tống Tâm Dao trong lúc đó ánh mắt liền ảm đạm hơn. Nhắc tới Cung Hình Dực cô liền cảm thấy đau lòng kể từ ngày hôm qua, sau khi xảy ra chuyện ở quán bar kia anh vẫn không gọi điện thoại cho cô, một cuộc cũng không có, cũng không thấy người đâu, không hề gặp lại.
35 "Chỉ là có chút hiểu lầm với Cung Hình Dực, không có việc gì đâu!" Hiểu lầm với anh chỉ có một chút thôi sao?Chính cô cũng không biết, hiểu lầm giữa bọn họ sẽ thành ra như thế nào nữa?"Nếu là hiểu lầm, tại sao không nói với anh ta? Chẳng lẽ anh ta không tin em sao?" Nếu như chỉ vì một chút hiểu lầm, mà anh ta cũng không tin Tống Tâm Dao như vậy bọn họ sống cùng nhau có ý nghĩa sao?"Là chuyện bốn năm trước, hiện tại em thật sự muốn tra ra chuyện này, em nghĩ cũng rất khó, nếu không, tối nay em muốn tìm anh ấy nói chuyện một chút, sẽ không có chuyện gì!" Thật không có chuyện gì sao? Cô chính là đang tự an ủi mình đi!"Nói rõ sự tình cho anh nghe.
36 "Cậu nghĩ như thế nào? Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy tôi còn không rõ cách làm của cậu sao?" Ý của anh đã rất rõ ràng. "Vậy anh muốn xử lý cô ấy như thế nào?" Chị Thu không biết Dạ Thiên nhưng Dạ Thiên lại biết rất rõ chị Thu.
37 Khi ôm cô, anh cảm thấy trong lòng tràn đầy thỏa mãn trước nay chưa từng có, khiến cho anh vô cùng thoải mái. Tống Tâm Dao không hỏi, cũng không nói gì thêm, chỉ là ôm Cung Hình Dực thật chặt, cô phát hiện mấy ngày nay không gặp anh,cô cũng rất nhớ anh.
38 "Dao Dao. . . " Anh đột nhiên gọi tên cô, một tay cũng đặt lên bên đẫy đà kia của cô, hơi thở của anh phả ra trên nơi đẫy đà đó mang theo cảm giác trước nay chưa từng có khiến cho cô run rẩy.
39 "Bà xã, là một cái a! Chỉ là lần này hơi lâu một chút mà thôi. " Cung Hình Dực mới không dễ dàng thả cô như vậy. "Ghét, em rời giường!" Nói xong, Tống Tâm Dao liềnngồi dậy trên người anh, mà cô lại "xui xẻo" ngồi vào địa phương không nên ngồi, mà cái thứ chết tiệt đó lại đứng lên chào cô rồi.
40 Thật là tức chết nó, bọn họ hoàn toàn không để ý đến sự hiện hữu của nó, đêm qua nó không nên ngủ trong phòng ông ngoại, không nên để cho người đàn ông đáng ghét kia ngủ cùng mẹ.