41 Đang lúc ấy tiếng gõ cửa vang lên. "Vào đi——" Hoắc Doãn Văn nhỏ giọng lên tiếng. ‘Lộp cộp’ một tiếng, cửa phòng mở ra, hai người đàn ông mang theo một cô gái bước vào.
42 Đối với việc cô nhìn anh bằng ánh mắt ái mộ Hoắc Doãn Văn làm như không thấy, đốt một điếu thuốc, thả ra làn khói trắng thật dài rồi nói. “Lát nữa tôi sẽ bảo quản lý đưa cho cô một bao lỳ xì một vạn!”Vương Thiến cố ý hướng về phía anh nháy mắt, chân hướng vào trong ngực anh đi tới.
43 Nhan Như Y sau khi tắm rửa xong lại mở máy tính. Trong đầu cô bây giờ đang rất loạn, chỉ muốn tìm một người bạn tốt để giãi bày một chút!Lúc mở QQ ra, thấy hình ảnh chim cánh cụt vẫn xám xịt.
44 “Uncle, anh ấy thật là một người làm cho người ta không thể kháng cự, trong đầu tôi hiện tại đều tràn ngập hình ảnh của anh ấy——’ Như Y bối rối!Hoắc Doãn Văn bắt đầu gõ bàn phím: ‘Đừng vội vui mừng, người đàn ông này có lẽ cũng không phải là người tốt, có lẽ anh ta cũng rất tệ, cô không cần đặt tình cảm vào người anh ta.
45 Tia sáng yếu ớt của hoàng hôn nhập nhoạng rọi lên hai bóng dáng quấn nhau trên giường. Áo choàng tắm của Diệp Vũ Nghiên đã xộc xệch rơi xuống, dáng người lồi lõm khiêu gợi, quỳ trước ngực Hoắc Doãn Văn.
46 Ngồi trước máy vi tính, Nhan Như Y vẫn nhìn chằm chằm biểu tượng đã off line của nick chat, cất giọng oán trách với biểu tượng này: "Cái ông già này càng ngày càng quá đáng, không nói tiếng nào đã chạy mất dạng rồi!"Lúc này, chuông điện thoại của cô lại vang lên, dãy số không ngừng nhấp nháy.
47 Ghen?Cô ngoại trừ có chút tò mò khi nào thì anh ta quen thêm bạn khác giới mà không nói cho cô biết, thì không có cảm giác “ghen”: "Không có!" Cô thành thật trả lời.
48 Khách sạn Đế Hào, bên trong một gian phòng ——Trên vách tường có dán rất nhiều hình ảnh người mẫu khiêu dâm, nude, các bức tranh miêu tả cảnh làm tình làm cho người người phải đỏ mặt, xấu hổ.
49 Lão Tam nghe bọn thuộc hạ bán đứng khuyết điểm của mình chỉ cười, tất nhiên là nói đúng ý của anh ta, đã sớm gặp qua con bé đó rồi nhưng vẫn không có cơ hội gì!"Ha ha, cái này không được gọi là yêu cầu đâu, Hoắc tổng đã sớm chuẩn bị rồi!" Một gã khác cũng tham gia vào dự án khu vui chơi Đế Vương nói, đồng thời xoay người ra lệnh phục vụ.
50 Lão Tam một tay kéo Nhan Như Y vào lòng, cánh tay còn lại quấn ngang ngực cô: " Giám đốc Vu, tối nay cô này phục vụ tôi ! " Giám đốc Vu cho rằng chính quản lý khách sạn đã an bài người tới phục vụ, nên cũng giả lả lấy lòng: "Tam ca muốn đàn bà kiểu nào mà chẳng được.
51 Nhan Như Y sắc mặt vẫn còn trắng xanh, thay quần áo và chuẩn bị đi về!Vừa đi đến cửa, Hoắc Doãn Văn tức giận đẩy cửa bước vào ——"Hoắc tổng ——" Nhan Như Y không biết làm sao nhìn anh, rồi lại nhìn chung quanh.
52 Lúc trở về anh lái xe, mặc dù mùi rượu vẫn nồng nặc, khuôn mặt đỏ bừng. Anh vẫn trầm mặc không nói lời nào, trong xe không khí ngày càng nặng nề!Rõ ràng là muốn anh đừng ngó ngàng tới, nhưng một người như vậy sao lại để cô nhớ nhung không quên được? Cô sẽ vì một lần vô tình gặp lại mà rung động!Nhưng những lời khinh thường anh mới nói, cô tự cấm mình không “nhìn hắn cười khúc khích, hoặc sẽ cùng anh nói chuyện trên trời dưới đất!”Ngồi xe của anh, được anh đưa về nhà, cô dường như vào thế bất đắc dĩ.
53 Giống như trong ngày mùa hè, mưa to gió lớn đột nhiên trút xuống, Nhan Như Y vừa cảm nhận cơn đau, lập tức liền đau nhức vô cùng, cơ hồ không thể thở được!Bả vai của cô run rẩy, mồ hôi lạnh toát đầy trên trán.
54 "Cám ơn anh!" Ra khỏi phòng cấp cứu, Nhan Như Y cảm thấy vô cùng lúng túng, xấu hổ, muốn tìm một cái lỗ để chui vào. "Còn đau không?" Hoắc Doãn Văn kéo khuỷu tay cô, vừa kéo vừa tạo khoảng cách gần giữa hai người.
55 "Ừ, em gái tôi đã qua qua đời vào mấy năm trước. Nó rất hiền lành, lại đáng yêu. Tình cảm anh em của chúng tôi rất tốt!" Nhắc đến chuyện đau lòng này, Hoắc Doãn Văn châm lửa đốt thuốc.
56 Lúc này, Nhan Như Y không còn tâm trạng để cùng cô bạn tiếp tục đề tài này. Bắt đầu ư?Thật là nực cười, chưa bắt đầu đã kết thúc rồi. Hơn nữa, hai người ở hai thế giới khác nhau, nếu tình cờ gặp nhau, họ cũng chỉ đi lướt qua nhau mà thôi.
57 Lão Tam vui mừng ôm Diệp Vũ ra khỏi Đế Hào, bỏ lại sau lưng là vách tường thủy tinh của Đế Hào và những nhân viên bên trong. Nơi này thật hỗn tạp!Hoắc Doãn Văn vừa đi vào thang máy, điện thoại di động liền vang lên ——"Alô!" Vừa nhấn số tầng muốn đến, vừa nghe điện thoại.
58 Nhóm chiến hữu này của Hoắc Doãn Văn đều biết nhau từ thời trung học, toàn là thiếu gia con nhà không tràn tiền của cũng đầy quyền thế! Mặc dù bối cảnh xuất thân đều danh gia vọng tộc, nhưng không ai trong nhóm bộc lộ điều đó.
59 Nhan Như Y xuất hiện như một người lạ tình cờ bước ngang qua mặt anh. Anh không muốn cũng không thể vì cuộc gặp gỡ tình cờ này bỏ đi nhiều suy tính. Anh chỉ sẽ lấy Sở Tinh Nhiễm, cũng chỉ có thể cưới cô!" Bạn bè bình thường, không phải đâu? Làm sao cậu cùng một nhân viên phục vụ kết giao bạn bè? " Trịnh Húc Thành thật không tin tưởng tiếp tục chất vấn.
60 "Un¬cle, mới vừa rồi em được quản lý khen ngợi, hơn nữa còn nói sẽ tận lực giúp em đề xuất tuyển vào nhân viên chính thức nữa ——" Nhan Như Y len lén mở QQ, “báo cáo” tình huống cho Un¬cle!Từ ngày tiếp nhận giúp đỡ của Un¬cle đến giờ, cô bắt đầu có thói quen này.
Thể loại: Ngôn Tình, Bách Hợp, Xuyên Không
Số chương: 105