121 "Con đưa điện thoại cho dì ấy nói chuyện !" Lạc Ngạo Thực kìm chế tức giận , cố gắng bình thản nói ~ Vũ Nghê nhìn điện thoại Lạc Dật đưa tới , vội vàng khoát tay , nhỏ giọng nói :"Thôi , không cần đâu.
122 Khuôn mặt người nào đó lạnh đơ , tức giận châm chọc nói :"Em lại muốn đi tìm người đàn ông kia ?! Ha ha , anh nghĩ hắn ta bây giờ chắc vẫn đang ngồi khóc ở nhà đấy !"Vũ Nghê muốn rời đi , nhưng bước kế tiếp phải dừng lại"Nói cho em biết , Tưởng Vũ Hàng thật chất không xứng với em , sự lựa chọn này hoàn toàn sai lầm !" Lạc Ngạo Thực giận dữ hét lớn Lúc bước chân của cô gần đến cửa , điện thoại của Lạc Ngạo Thực chợt vang lên "Tôi nghe.
123 Không khí cả bữa ăn tối rất trầm lặng , Tưởng Vũ Hàng mất đi công ty , Quan Tĩnh mất đi nhân tình. Mà thân là bạn bè , tâm tình của Vũ Nghê cũng không mấy dễ chịu , vui nhất trong bữa ăn , duy nhất chỉ có cô con gái Hoan HoanHoan Hoan từ nhỏ đã học được cách quan sát người khác , thế nên dù có phấn khởi đến mấy , cô bé cũng cố gắng mà chôn dấu trong lòng.
124 Tưởng Vũ Hàng bây giờ không còn gì cả , chỉ còn lại Vũ Nghê , cho nên hắn cực kỳ trân trọng. Vũ Nghê dẫn Hoan Hoan xuống lầu , đã nhìn thấy Tưởng Vũ Hàng đậu xe ở dưới , chờ đợi , đưa mẹ con cô đi làm đi học Cứ đúng tám giờ sáng là bọn họ cùng nhau đi vào công ty.
125 "Diêu Hân , ngoại ô thành phố có tin về đường ống nứt toác , dẫn đến việc làm một ông già rơi xuống giếng , cô đi đến đó một chuyến xem !" Chủ nhiệm nhận được tin tức , lập tức ra chỉ thị"Nhưng mà lát nữa tôi còn có cuộc phỏng vấn rất quan trọng , chắc không thể được !" Diêu Hân vừa nghe , lập tức cự tuyệt.
126 Kim đồng hồ chỉ đến 6 giờ. Diêu Hân nhàn nhã ngồi trong phòng , nhìn mình trong gương , bên môi khẽ cười. Đúng vậy , tối nay cô phải tranh thủ cơ hội , để mọi người biết rằng , cô cũng có năng lực.
127 "Thân thể thế này , cô. . . . . . cô còn muốn quay hình sao ?!" Chủ nhiệm đi tới , hoảng hồn nhìn Vũ Nghê , chần chờ hỏi. "Đúng vậy" Vũ Nghê ngẩng đầu lên , từng bước tới chỗ Diêu Hân , tròng mắt tức giận :"Không việc gì có thể ngăn cản nổi tôi , cho dù là bị người khác cố ý hãm hại , tôi cũng sẽ không để yên cho họ.
128 Chủ nhiệm cười lắc đầu :"Cô thật là. . . chẳng ai kiên nhẫn như cô""Cám ơn anh khen ngợi" Vũ Nghê khẽ liếc anh ta một cái. Nếu không phải do anh ta cho Diêu Hân cơ hội , cô đâu thảm hại dữ vậy ?!Sau khi cảnh cáo xong , Vũ Nghê từ trên ghế đứng lên , đem bản tin phác thảo giao cho trợ lý.
129 Cảm giác da đầu muốn vỡ tung ra , Vũ Nghê như bị người ta tạt một xô nước , còn hơn bị chó điên cắn phải , giận đến há miệng thật to ——Các đồng nghiệp trong phòng thu sợ hãi gấp bội , cả người đờ đẫn , ngó nhìn bọn họ giằng co ——Lạc tổng cùng Phó Vũ Nghê ~~ có quan hệ ?! Không , không đúng , phải nói là Lạc tổng thích Phó Vũ Nghê , nếu không làm sao ghen tuông như vậy , nổi giận như một ông chồng , mất cả lý trí , tuôn ra mắng chửi Lạc Ngạo Thực trước đây trong mắt mọi người hoàn toàn tuyệt đối thanh lịch , sức hút quyến rũ !Vũ Nghê sớm đã quen thuộc với mọi tình huống , chẳng qua là cô hơi sửng sốt một chút , khóe miệng nâng lên , giễu cợt chê cười , ánh mắt tức giận lướt qua trên người Diêu Hân :"Lạc Ngạo Thực , anh quan tâm nhầm người rồi sao , bạn gái của anh ở ngay bên cạnh ?! Anh đừng hành động giống như gà mẹ , bừa bãi nhận xét tính cách của em , đừng làm chuyện bao đồng ở đây !" (Ý nói là ăn cơm nhà lo chuyện người ta đó >.
130 Lạc Ngạo Thực dùng sức , cố định thân thể không ngừng vặn vẹo kia , vừa giận vừa hờn hô to :"Em không thể chờ nữa à ?! Tốt , anh sẽ cho em toại nguyện !""Ai muốn anh chứ , thả em xuống !" Vũ Nghê lớn tiếng rống lớn , đồng thời nghe được một mùi xạ hương quen thuộc , khiến tâm trạng cô trở nên tồi tệ hơn.
131 Sau khi chạy nước rút , Lạc Ngạo Thực bắt đầu ngừng động tác , cuối cùng phóng bừa chất dịch nóng bỏng vào trong cơ thể Vũ Nghê ——Vệ sinh sạch sẽ cho cả hai , hắn mới chủ động khóa kéo quần lên , ngồi lại vị trí của mình.
132 Bang ——Tiếng đóng cửa mạnh bạo chợt truyền đến , khiến mẹ con Vũ Nghê cùng nhau giật mình"Oa , mẹ ơi , nhà chúng ta có trộm sao ?!" Hoan Hoan từ trên giường nhảy xuống , vội vàng chạy ra.
133 "Tại sao anh ta lại không thích tớ , vì sao phải đối xử với tớ như vậy. . . . . . " Một tiếng cười chợt vang lên :"Ha ha. . . . . . Vũ Nghê , đáng ra cậu phải hiểu rõ , vì sao tớ lại có nhiều thứ thuốc như vậy.
134 "Vũ Nghê , anh. . . . . " Người đàn ông hoàn toàn ngơ ngẩn Quan Tĩnh ngồi trên ghế salon quay mặt đi , xấu hổ không cách nào đối mặt bạn tốt Vũ Nghê nhìn chằm chằm người trước mặt , đôi mắt lóe lên giận dữ :"Tưởng Vũ Hàng , không ngờ anh là loại người này , thật làm em thất vọng !""Không.
135 "Nhưng cũng không thể thay đổi được thực tế , mối quan hệ giữa hai người đã vượt quá tình bạn , anh ta cũng không cách nào quên cậu , trong lòng chỉ có mình cậu ~ Sự lựa chọn của anh ta , không phải là tớ.
136 "Tiểu Na , đem hoa đưa chị !" Vũ Nghê lớn tiếng hô lênTiểu Na lập tức ngậm miệng , nhưng là mọi người cũng đã nghe được !Diêu Hân giận đến xanh mặt , giơ chân đạp một cái ghế bên cạnh , sau đó đi ra khỏi phòng "Để coi ai lên mặt với ai !" Tiểu Na đắc ý nói.
137 Ánh mắt Vũ Nghê không ngừng nhìn vào bóng lưng người đàn ông , một mùi thơm quen thuộc thoang thoảng chui vào mũi cô. Cảm giác gần gũi khiến cô cuồng loạn.
138 Lạc Dật bị hù sợ phải cầu cứu ba mình , sau đó anh chỉ gật đầu một cái :"Lạc Dật , cô ấy là mẹ của con !""A. . . . . . " Lạc Dật hoàn toàn ngây người , cố gắng nhìn vào cái dì đang khóc bù lu bù loa trước mặt , thật mất hình tượng quá đi :"Mẹ , mẹ là mẹ của con , mẹ chính là người đã sinh con ra , sau đó từ chối đứa con này sao.
139 Âm thanh khúm núm nhiều lần van xin của con gái khiến lòng cô như vỡ òa ra :"Mẹ cần con , vẫn luôn cần con bên cạnh , con mãi mãi là đứa con bé bỏng mà mẹ thương yêu nhất.
140 Chỉ ít lâu sau , trong phòng đã trở nên yên tĩnh. Ngồi trên ghế sofa , Lạc Ngạo Thực chậm rãi hút một điếu xì gà , tâm trạng lơ lửng giữa màn sương mù trắng phiếu Vốn là anh định tiết lộ về chuyện đứa con ở một thời điểm nhất định , muốn cùng cô ấy kể ra hết mọi sự việc.