1 Gì đây ? rũ chị tới đây là muốn xem phim này cùng em sao? – Lạc Bối Bối cau mày , nhìn chầm chầm chiếc vé Cô nhóc hí hững cười tươi. -Vâng ! phim tình cảm được mong chờ nhất 2013 đấy chị ạ ! khó khăn lắm em mới giành dc 2 tấm vé đấy ! Nó cười khẩy 1 tiếng rồi cao giọng nói -“ Yêu em trọn đời “ sao ? nghe cái tên là đã đủ đoán được nội dung rồi.
2 BỆNH VIỆN -Chị 2 ~! chị tỉnh rồi à !!!? – cô em Lạc Ân vui mừng nước mắt nước mũi chảy ròng ròng nắm lấy tay cô chị tội nghiệp của mình. Nó vừa tỉnh dậy , cả thân ê ẫm , tính xoay người thì bị chiếc kẹp cổ cố định không nhúc nhíc được , trên má phải thì nhức đến không chịu được.
3 BỐP Cái gã vừa bị nó đá xuống đã nằm im bất động dưới chân cầu thang. Nó hoảng hốt , lập tức chạy xuống xem nạn nhân như thế nào. -Này !! này !! – Bối Bối lo sợ tháo chiếc bao trên người Tuấn Khang ra , trên mặt đầy rẫy vết thâm tím , đầu thì bị chảy máu , nó hoảng hốt thét lên – Á !! không phải chứ !? đừng nói chết rồi nha !! – bàn tay run run từ từ đưa đến gần mũi Tuấn Khang để xem xét tình hình – may quá !! vẫn còn thở , phải đưa đến bệnh viện trước đã.
4 CĂN NHÀ NHỎ-Chị à !! chị không sao đấy chứ !!? – đứa em gái cầm chiếc khăn nhúng vào chậu nước ấm đấp lên trán người chị tội nghiệp đang nằm trên giường xót thương nhìn cặp mắt trân trân đầy rẫy hận thù của chị mình -Tên đáng chết.
5 Vì thắng không kịp nên mém bổ nhào ra phía trước , ánh mắt ngước lên chạm phải khuôn mặt của nạn nhân xấu số bị mình HÀNH HÙNG MAN RỢ thì Bối Bối trợn mắt , hoãng hốt quay lưng đi , đứng im không dám cử động , tim như muốn rớt ra ngoài.
6 Khu Vườn Táo ngoại thànhCũng vì chữ tiền mà nó phải “ còng lưng “ đi làm việc. Nếu chỉ có 1 mình thì 1 ngày 3 bữa không phải khó , nhưng đứa em gái vẫn còn đi học , cần phải trang trãi học phí , phải lo 3 bữa cơm , còn cả TÔ TÔ nhỏ ở nhà đang phẩy phẩy đuôi trong ngóng nó mang đồ ăn về.
7 Kể từ ngày gặp Tuấn Khang ở khu vườn táo hôm đó đến nay cũng được gần 1 tháng. Làm việc thêm bên ngoài để có tiền trang trãi cuộc sống với nó bây giờ cũng không có gì quá cực nhọc.
8 Âu Phong vận bộ trang phục màu đen tuyền sang trọng, plet được thiết kế khá tinh tế tôn lên cơ thể “ chuẩn- không- chỉnh “ của mình, điểm tô bên ngòai chiếc khăn màu đỏ rượu vang bên ngực trái.
9 - Cô Lạc! _ Âu Phong vẫn giữ nguyên tư thế, không hề đẩy nó ra cũng không hề động đậy. “ Tới rồi tới rồi! kêu mình bằng cô Lạc luôn! lần mình mà không lạy hắn giơ tay chịu thua thì mình sẽ không sống nỗi mất!”_ nó cắn răng chịu đựng.
10 Ánh mắt sắt lạnh đến thấu xướng chợt nhìn nó, sao hắn lại có ánh mắt như thế khi nghe đến tên người con gái đó. - Tôi. . tôi chỉ tình cờ nghe được anh gọi tên cô ấy thôi.
11 Tập đoàn LEASE – Phòng làm việc Tuấn Khang. - “Âu Phong là giám đốc bộ phận Tài Chính, đáng lẽ không nên nhúng tay vào vấn đề thôn Môn Khánh mới phải?Với năng lực của cậu ấy, cũng có thể sẽ kí ổn thỏa , điện thoại thì không thể liên lạc, thật không biết chuyện gì đã xãy ra… Huỳnh Lai Vỹ, tốt nhất ông đừng làm tôi thất vọng!” _Tuấn Khang dựa lưng vào ghế, ánh mắt thăm sâu khó đoán.
12 Khách sạn ROD 10:00PM ( 4 sao )- Cô ta đúng là nặng như heo thật!_ Âu Phong hậm hực uống ly nước nhìn về phía thi thể say mềm của nó đang nằm bẹp trên chiếc giường sang trọng một cách khó xem.
13 - DÁM LỪA MÌNH SAO?_nó nắm chặt chiếc điện thoại trên tay liên tục gọi. Nó cầm lấy túi xách và bước ra khỏi cửa khách sạn. Trên đường về nhà cũng liên tục gọi cho hắn, cho dù tín hiệu nhận được toàn là thuê bao quý khách…RENG RENG- Alo!_nó nghe máy.