21 CHAP 20: Nghĩ vu vơ rồi tự thấy mắc cười, nhưng tui không thèm đuổi theo mà cứ để cho con khờ này chạy khóc đi, năn nỉ nãy giờ mệt rồi. Không biết tui nhiễm thói “trai hư” này từ ai mà với trí nhớ kém cỏi của mình thì tui được nghe người nào đó nói là càng đối xử không ra gì với con gái thì nó càng khoái.
22 CHAP 21: -“Mẹ làm cc gì nắm tay con người ta chặt vậy?”-trẻ trâu mỏ hô lên tiếng, mặc dù nói đi nói lại nhàm chứ tui thề là hàm răng thằng này mà nạo dừa thì đờ cờ mờ hết ý luôn.
23 CHAP 22: Tui nhìn qua Thắm rồi nhìn qua ông bán cá một lần nữa xong cười cười gãi gãi đầu. Dm hồi nãy nhìn oai với đống tiền bao nhiêu thì bây giờ tui đứng móc túi trên túi dưới có nhiêu lôi hết ra nhìn ngu bấy nhiêu.
24 CHAP 23; Về nhà mà nằm cứ trằn trọc qua lại hoài không ngủ sao cho nổi. Lần đầu tiên có người con gái nói thích tui mà tui có cảm giác kì lạ như thế này.
25 CHAP 24: Rửa chén xong thì Thắm gôm đồ chuẩn bị đi về, thấy vậy tui mới hỏi: -“Ủa ủa mới tới đi về rồi?” -“Ừ thì tại Thắm với ba Thắm bữa nay có công chuyện phải đi từ nãy giờ rồi nhưng mà tại bữa thấy Thái chưa được ăn bún nên đem qua cho ăn nè.
26 CHAP 25: -“Cũng là Thắm thích Thái luôn. ”- Thắm nói. Thấy tình hình có vẻ như sắp phải hun nhau như trên phim rồi, tui sợ dơ nên mới nói: -”Thôi ra đồng thả diều đi trời sắp tối rồi.
27 CHAP 26: Tui lúc đó mới bước xuống xe một cách ung dung, nhưng thật ra thì đang sợ bỏ mẹ đi được. Thử nghĩ tụi nó chận đường kiểu vậy thì ắt hẳn đã có mưu tính.
28 CHAP 27; -“Ê coi nó có sao hôn Thắm?”-giọng thằng Cọp nói làm tui giật mình. Dm nó nãy giờ trong đầu mình tưởng tượng ra toàn điềm gở gì đâu không. Thì ra nãy giờ tất cả mọi việc chỉ xảy ra trong đầu mà thôi.
29 CHAP 28: Còn 3 ngày trước khi tạm biệt. Buổi sáng hôm đó, tui ngủ dậy có phần hơi trễ vì đã quá trưa. Mà không biết tui nằm lăn qua lại cái củ cải thế nào mà lúc dậy nguyên phần má phải hôm qua được hun lại bị đè chèm bẹp dưới đất bởi cái mặt mâm Biết là có Thắm đang chờ tui ngay dưới nhà nên tui lật đật tranh thủ đánh răng xúc miệng làm vệ sinh cá nhân cho thật sạch se thơm tho vì nàng ngay dưới kia cơ mà.
30 CHAP 29: Tui cứ ngồi đó nhìn con diều kia từ từ biến thành tro, đốt cháy hết tất cả những gì được gọi là kỉ niệm. Nhưng mà kỉ niệm gì chứ? Kỉ niệm ảo à? Hay thứ mà tui thường được nghe người lớn nói tới: “Con đó quen thằng đó cũng chỉ vì muốn đi Mỹ!” Thật sự nước Mỹ có sức thu hút đến thế sao? Tình yêu là thứ cao cả trong cuộc đời này mà tại sao họ lại hy sinh linh hồn lẫn thể xác cũng chỉ vì muốn đặt chân tới nơi xứ người? Thật sự tui không hiểu nỗi, lúc này tui chỉ còn biết ngắm sao và trăng.
31 CHAP 30: Tui đi mà tâm trạng không vui tí nào, nhìn ngắm đường phố rồi ngủ, ngủ dây rồi lại nhìn đường nhìn xá. Tới nơi thì tui cũng cố gắng hòa đồng vui chơi nhưng hình như chuyện đó hơi khó cho 1 thằng nhóc thất tình.
32 CHAP 31: Sau đó thì không có gì đặc biệt cả, tui về lại Sài Gòn, ông già qua Mỹ lại. Điểu đặc biệt duy nhất là trước khi về lại Mỹ ổng có nói là còn cao lắm là 3 năm nữa tui sẽ qua Mỹ-đất nước thiên đường mà rất nhiều cô gái trẻ bán rẻ cả đời mình chỉ để được sống ở đó.
33 CHAP 32: Tết năm đó, mọi chuyện cũng không có gì đặc biệt, sau vài ngày thì cũng đi học lại bình thường. Tui quyết định cắt đầu trọc trước khi nhập học để xả xui.
34 CHAP 33: Và kia là chủ nhân của mùi hương đó, một đứa con gái nhìn khá ấn tượng. Da trắng, mắt một mí, mũi cao, tóc đen mượt, và điều làm tui cứ liếc liếc con người ta là vì cơ thể của nhỏ đó quá hấp dẫn! Thật ra thì trường tui là một trong những trường cấp 3 có đồng phục nữ sinh đẹp nhất nhì Sài Gòn.
35 CHAP 34: Nói trước là chap này hơi nhạy cảm, và cả ai em tội cù lần thì em lại 800 xe nhá! Đoạn thằng tui ngẫn người ra luôn, không biết làm gì ngoài mắt chữ A mồm chữ O nhìn ông anh.
36 CHAP 35: Học được một hai tuần thì tui cũng bắt đầu thân với thằng Bửu hơn, nói chuyện nhiều hơn. Nhưng nó không biết nhiều gì về tui hết. Bữa đó thứ 7 cuối tuần ông B vẫn chở tui đi học bình thường như mọi ngày, nhưng đến chiều thì ổng có nhắn tin kêu tui chịu khó nhờ bạn chở về bữa nay.
37 CHAP 36 Tui nghe xong câu đó tay chân rụng rời, thận yếu xíu là đái trong quần luôn rồi. Cúi cúi mặt xuống không dám quay đầu nhìn ra ngoài phía cánh cửa khép hờ kia.
38 Thằng kia ngơ ngác không biết gì, đứng ú ớ: -“ờ… tao không cố ý. ” Tui nãy giờ đứng yên nhưng nghe tới đoạn này thì không chịu được, không cố ý mả mẹ nó chứ không cố ý.
39 CHAP 38 Tui nghe câu đó vang lên mà giận thấy ghê, đang tính tiếp cận con mồi mà tự nhiên bị phá bỉnh bực bội dễ sợ bực bội. Nhưng đâu thể nào trốn khỏi được nên cũng cố gắng lê lết tấm thân ngọc ngà xuống phòng giám thị.
40 -“Chớ sao?Mà gì dạ?”-tui tò mò. Uyên cười tít mắt, nói với giọng nhẹ nhàng như con nít: -“Thôi mà không có gì đâu, bữa nói chơi thôi. ” -“Xạo, không nói giận luôn à!”-tui hăm he cô nàng.