41 Trương Tịnh luôn làm việc nhanh chóng, sáng sớm ngày hôm sau đã sai người đến Quý phủ đưa bái thiếp, lúc gần trưa liền cùng thê tử đến trước cổng lớn Quý phủ ở đường Bắc Tân.
42 Du Nhiên biết quan sát cỡ nào, sớm đã nhìn rõ vẻ mặt của vợ chồng Từ Sâm. Bà đang định mở miệng nói thì vợ chồng Từ Sâm đứng dậy cáo từ:
- Quấy rầy đã lâu, trong lòng cũng áy náy.
43 Quý phu nhân người này trước giờ có chút kiêu ngạo, nhưng nếu đã làm người mai mối đề thân thì phải tôn trọng công việc, không thể thiếu việc đem thành ý của Trương gia, nhân phẩm của Trương Mại khen đến mười phần mười, lại luôn nhắc tới chỗ tốt của việc gả cho Trương Mại:
- Hai huynh đệ ruột thịt, mỗi người một tòa phủ đệ, con dâu vừa vào cửa đã tự mình làm chủ trong nhà, có bao nhiêu là tự tại.
44 Nếu trong đại gia tộc quy củ nghiêm cẩn thì nữ tử sắp cập kê như A Trì từ lâu đã được đối đãi như đại cô nương nhưng Lục Vân từ sau khi đến Nam Kinh quen với cuộc sống cả nhà thoải mái, Từ Sâm người làm chủ gia đình thì tính tình đạm bạc lại có chút không theo khuôn phép, cho nên quản lý con cái cũng không nghiêm khắc, rộng rãi vô cùng.
45 Lời ra khỏi miệng mới biết không đúng, An Hiệp vô thức đưa tay che miệng, hai mắt to linh động nhìn về phía Lục Vân, lại nhìn về phía A Trì mang ý thăm dò.
46 Thứ tôn nữ? Trong cổ họng Từ Sâm có vị ngòn ngọt, ông phun ra một ngụm máu tươi:
- Thứ tôn nữ, thứ tôn nữ……. .
A Trì thực tế là trưởng tôn nữ, nhưng ở kinh thành, người được gọi Từ đại tiểu thư là người khác, A Trì luôn bị xem là “nhị tiểu thư”.
47 Thu di nương ở hậu trạch nghe được tin này thì liên tục cười lạnh:
- Cái gì mà chọn người kết duyên không phân đích thứ, đến cuối cùng hắn vẫn chọn đích nữ! Theo ta thấy, đã không làm được loại chuyện phóng khoáng như vậy thì đừng nói câu kia ra còn tốt hơn.
48 Du Nhiên mỉm cười vỗ vỗ mặt ông:
- Ca ca rất nhanh là có thể gặp nhạc phụ nhạc mẫu thôi. Đoán chừng thuyền chúng ta đến Thông Châu là cha mẹ cùng A Kình, A Đồng đã đợi sẵn ở bến đò, trông đợi mỏi mòn rồi.
49 - Lão đại nhân, đại tiểu thư, Hầu gia và phu nhân gửi thư.
Thị nữ nhẹ nhàng đi tới dâng thư lên. Lão đại nhân chính là chỉ lão nhân tóc bạc, phụ thân của Du Nhiên – Mạnh Lại.
50 Bởi vì đi đường xa vất vả nên đêm nay mọi người đều ngủ sớm. Đêm khuya yên tĩnh, Từ Sâm, Lục Vân không hề có chút buồn ngủ, thấp giọng nói chuyện với nhau.
51 Từ thứ phụ im lặng hồi lâu, chậm rãi nói:
- Tố Hoa, con rất hiểu chính sự.
Đáng tiếc, con là nữ nhi. Nếu con là nam nhi thì thật tốt, Bá Khải và Từ gia có người nối nghiệp rồi.
52 Từ thứ phụ buồn bực, con đã viết hôn thư, nhận sính lễ, ta nếu không vui lòng thì có thể thế nào, hủy hôn được không? Lần này lại còn mang đến chỗ Thánh thượng, sợ ta gây cản trở, Sâm nhi, con xem cha là người thế nào.
53 Sau khi cho lui các nha đầu, bà tử, Từ tam gia ôm tam phu nhân vào lòng vuốt ve, an ủi hồi lâu, nói không ít lời ngon tiếng ngọt. Con người tam phu nhân không có bụng dạ gì, rất dễ dụ, tựa vào trong ngực trượng phu vui vẻ nói:
- Hai nhà đều đồng ý rồi, ta ngay cả sính lễ, đồ cưới cũng đã thương lượng xong.
54 Từ Tố Tâm hơi luống cuống, phu nhân uống lộn thuốc hay sao mà lại hòa ái dễ gần như vậy? Lúc trước mình gọi bà là “mẫu thân” thì bị bà liếc bằng ánh mắt lạnh lùng, dọa mình gần chết.
55 A Trì chậm rãi hỏi Chu thất tiểu thư:
- Thời Thái tổ Hoàng đế, triều đình mỗi ngày đều cử hành lâm triều; nay đương kim hoàng thượng lên ngôi, đổi thành mỗi mười ngày mới cử hành lâm triều.
56 Trong lòng Từ Sâm vẫn luôn áy náy đối với chuyện này, mãi đến khi thế cục trong triều ngày càng yên ổn, cảnh ngộ của Từ thứ phụ chuyển biến tốt đẹp, mới giảm đi một chút; sau khi áy náy với phụ thân qua đi, ông lại áy náy với Từ Tố Tâm, hài tử này nhỏ nhất, vẫn chưa đến mười bốn tuổi, Từ gia thật sự mắc nợ con bé.
57 Bởi vì trải qua đủ loại gút mắc theo năm tháng, Mạnh Lại rất phản cảm với Chung gia, không thích lây cả con cái của Chung gia. Lúc nhỏ xem như bỏ qua, Du Nhiên và Thủy Băng Tâm luôn thân thiết với nhau, thường xuyên qua lại, bộ dạng Chung Hoành đẹp mắt, miệng cũng ngọt, hay theo sau Trương Kình, Trương Mại gọi “ông ngoại” “bà ngoại”, không hề làm người ta chán ghét.
58 Vẻ mặt mừng rỡ như điên của Trương Mại chiếu vào trong mắt A Trì làm tim nàng đập thình thịch, gương mặt nhỏ nhắn nghiêm túc căn dặn:
- Nè, ở đây huynh tự đeo đi.
59 Trương Kình là lão đại, tính tình trầm ổn, hỉ nộ không lộ ra ngoài, hắn vẫn ngồi nguyên chỗ cũ, lễ phép hướng về phía Du Nhiên nói lời cảm tạ:
- Ngọc thuần khiết không tỳ vết, sáng rõ như vậy, vừa nhìn liền biết là cực phẩm, đa tạ người.
60 Từ Sâm mỉm cười:
- Trọng Khải ngày mai có thời gian rảnh không? Nếu rảnh thì chúng ta cùng đến đường lớn Chính Dương Môn.
Trương Mại tất nhiên hiểu ý ông, cười nói:
- Đúng lúc con cũng định ngày mai qua.
Thể loại: Nữ Phụ, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50