1 Tại cửa công ty ba cô, cô và chồng cũ của cô xảy ra tranh chấp, thật nực cười, tại sao lại có loại người mặt dày như vậy chứ, rõ ràng đã đồn ý ly hôn để đi theo con hồ ly tinh khác vậy mà tới bây giờ lại còn trở lại đây đòi phục hôn với cô thật nực cười mà.
2 Sau khi nghe cả một bài ca của vị Thập Công chúa này, một bài ca hết sức vẻ vang, cô thật sự, thật sự vui mừng khi vị Thập Công chúa này có cái nhìn sâu rộng và chói loá như vậy.
3 - Nhi Thần tham kiến phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế - Tất 10 anh em cùng nhau bái kiến Hoàng Đế
- Bình thần - Hoàng Đế nói
Chà vua có khác, khí chất đầy mình, cô có thể cảm nhận được một chút điềm đạm của bậc minh quân, xem ra đất nước này có một vị vua rất rất có tài trị quốc rồi.
4 Sáng hôm sau
- Công chúa, người mau tỉnh dậy, hôm nay có hoàng tử từ Bắc Hán tới thăm - Nhũ Văn nói
- Người ta tới kệ người ta, bảo Tam Ca tới nói chuyện là được, để yên ta ngủ - cô bực mình nói
- Không được, công chúa, đây là lệnh của Hoàng Thượng và Hoàng Hậu - Nhũ Văn nói
- Gì, chết thật - cô hốt hoảng bật dậy nói
Chả nhẽ, định gả ta luôn cho tên Bắc Hán kia à, chết thật, ta còn chưa ăn chơi bung lụa hết cơ mà, nhất định phải tạo cái nhìn xấu cho Hoàng Tử Bắc Hán mới được, như vậy mới có thể ăn chơi tiếp được.
5 Sau khi cô đi rồi, hắn liền ngồi dậy sau đó ôm một thân đầy thương tích quay ra hỏi người thái dám theo hầu mình mấy câu
- A Cửu, người nghĩ đó là ai ? Ta đã đắc tội gì - Vị huynh đệ kia nhìn cô tò mò nói
- Hoàng tử, đó chính là công chúa vang danh khắp nơi Thập Công chúa đó ạ, nô tài cũng không rõ tại sao công chúa lại ra tay mạnh vậy - Vị hoàng tử kia nghe vậy liền cười nhếch môi kinh bỉ chính bản thân mình, từ nhỏ tới lớn luyện võ mà lại bị một nữ nhi đánh cho tơi trật vật như vậy thật là mất mặt
- Trăm nghe không bằng một thấy, vị Thập Công chúa được phụ hoàng ưa thích như vậy quả nhiên danh bất hư truyền.
6 Sau khi tiệc rượu kết thúc, cô tự túc đi về điện công chúa của mình nghỉ ngơi. Vừa vào trong phòng đã bỏ hết trâm trên đầu, ra rồi kêu Nhũ Văn chuẩn bị nước tắm cho mình.
7 Ngày hôm sau, cô tỉnh dậy rất sớm, thay một bộ xiêm y màu vàng nhạt chạy tới phủ của Tam Ca. Ai ngờ vừa mới bước vào phòng đập vào mặt là hình ảnh kích thích dữ dội, nam tử ôm nữ tử trong chăn trắng mỏng, trên người của hai người không một mảnh áo chỉ sợ không có tấm chăn mỏng kia mọi thứ đều đã được phơi bày.
8 Sáng hôm sau, khi cô vừa mới mở mắt, đập vào mắt cô là một mỹ nam đẹp trai không chê vào đâu được. Ngơ ngác một vài giây cô mới định thần được đó hoá ra là Tứ Ca nham hiểm tới nguy hiểm của cô.
9 Tại Ngự Hoa Viên
Cô đang nhàn dỗi uống trà vẽ tranh, bên cạnh còn có mấy cung nữ đang đàn nhạc rất êm tai nữa. Nhìn khung cảnh động lòng người, cô đột nhiên sai người lấy giấy bút ra phác hoạ lại.
10 Sáng hôm sau thức dậy, hai đứa nhỏ kia cũng như thế mà dậy theo, quấn láy cô như hình với bóng, cô đi đâu là hai đứa nhỏ đều đi theo. Mặc dù cảm thấy hơi phiền nhưng lại cảm thấy vui vui.
11 Cô ngồi xuống đình viên của phủ mình rót một tách trà ra cho hắn lại rót một tách trà cho mình. Nhìn Nhũ Văn mang rượu thịt ra bày trí lên bàn. Cô uống hết cốc trà rồi lại rót rượu cho hắn.
12 Nửa đêm, hắn liền mặc đồ đen nhảy vào trong phòng ngủ của cô tìm bóng dáng kia, thấy cô đang say giấc nồng, bên cạnh là hai tiểu bạch hồ đang ngủ liền mở to mắt nhìn hắn, ánh mắt hai tiểu bách hổ kia trưng trừng với hắn như là đang cảnh giác kẻ xâm nhập này, hắn thở dài đi lại gân giường, thấy nữ chủ nhân của căn phòng này đang ngủ say, hắn lấy tay chọt chọt má cô.
13 Sáng hôm sau tỉnh dậy như thường lệ làm những việc mà người cổ đại làm. Sau khi hoàn thành xong mọi việc cô liền buồn chán ngồi ở hoa viên trong phủ chả biết làm cái gì cả, buồn chán cả ngày thở ngắn thở dài cũng chả kiếm được cái chuyện gì vui vui mà làm.
14 Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô cảm thấy đầu mình nhức nhối khó tả. Nhớ tới hôm qua cô cùng Tứ Ca đi thanh lâu uống rượu ngắm mỹ nhân. Haizzzz thật đúng là làm người ta nhớ nhung mà, mấy vị cô nương mới vào đúng là xinh đẹp tuyệt trần.
15 Sáng sớm hôm sau, cô nhận được lệnh của Mẫu Hậu Nương Nương vào cung có việc gấp. Vừa mới sáng sớm đã bị nha đầu Nhũ Văn làm phiền nếu không phải lệnh của Mẫu Hậu Nương Nương thì sớm cô đã đá Nhũ Văn ra khỏi phòng rồi.
16 Đêm tối đến, trong phủ bây giờ người làm đã ngủ hết rồi, một mình cô ôm Y Y và Giai Giai ở trên mái nhà uống rượu giải sầu. Nhìn ánh trắng sáng mà lòng cô càng thêm lạnh giá.
17 Sáng ngày hôm sau, sau khi Phụ Hoàng cho dán thông báo ở trước cổng thành, chỉ mới ngày hôm qua vậy mà hôm nay, có biết bao nhiêu vương tôn quý tộc con nhà quan lại tới tham gia cuộc thi tuyển chọn phò mã này.
18 Mấy ngày sau đó cuộc thi vẫn được tiếp tục như bình thường. . . . nhưng cô lại cảm thấy uể oải. . . cô muốn từ bỏ lắm rồi. . . Cô không biết tại sao mình lại tự dưng tổ chức ra cái cuộc thi này.
19 Thấm thoát thời gian thấm thoát trôi đi, số ngày của vòng một đã chỉ còn đếm được trên đầu ngón tay, thí sinh qua được cả ba vòng nhỏ của vòng một cũng tăng lên nhiều, nếu đếm sơ qua chắc cũng được hai mươi người.
20 Thấm thoát, thời gian trôi qua càng nhanh chóng, thoáng cái, đã tới vòng hai của cuộc thi tuyển chọn phò mà. Tuy các thí sinh không đông nhưng cũng đủ khiến cô phải đau đầu chóng mặt.