41 Nằm trên giường vừa xem qua sấptài liệu. Càng xem cô càng thấy thích thú. Sẽ có nhiều sự kiện diễn ra,không chỉ có sự tham gia của các học sinh trường Will và trường Kin màcòn có các phụ huynh tham gia với tư cách là khách mời.
42 Một ngày mới bắt đầu với những cơn mưa nhỏ từ hôm qua. Mọi thứ đều đang tắm mình trong cái lạnh của mưa. Bầu trời âm u. Xuân từ từ bước ra về phía cửa sổ.
43 Gió nhẹ thổi, ánh nắng đang từ từ buông mình xuống khắp con đường, tắm mình trên những cành cây và sưởi ấm tất cả sau cơn mưa. Con đường hôm nay thật náo nhiệt vì cuối cùng ngày diễn ra lễ hội mùa xuân của trường Lâm Quang cũng đã diễn ra.
44 Tiếng đàn violin nhẹ nhàng du dương đang từ từ vang lên trong hội trường. Từng tốp người đang chầm chậm bước vào, trong niềm phấn khởi nhất. Đây là giây phút đang chờ đợi nhất của lễ hội.
45 Xuân cảm thấy xấu hổ kinh khủng. Ánhmắt của mọi người cứ đổ dồn về phía cô một cách lộ liễu. Giờ cô chỉ muốn trốn đi mà thôi nếu như không phải là mình đang đi giày cao gót và đang bị giữ lại như thế này.
46 Toàn thân cứng đờ, Xuân đứng im bất động. Tim cô như muốn ngừng đập. Miệng cô cứ mấp máy điều gì đómãi không nên lời. Ánhmắt cô hoang mang nhìn đi đâu đó.
47 Hoàng kéo Xuân đi một mạch rakhỏi hội trường một mạch. Đi dọc hành lang đó trong im lặng. Dường nhưHoàng đang tức giận. Ánh mắt của cậu trở nên đen hơn, lạnh lùng hơn.
48 Ngồi thu lu trên chiếc ghế sofa, Xuân đưa mắt nhìn khắp căn phòng. To lớn, sang trọng và hiện đại. Kiểu kiếntrúc cũng gần giống như Nhà Chính mà cô đang ở.
49 Con đường đã bắt đầu ngập trànánh nắng sớm. Gió nhẹ nhàng mang theo một chút cái hương của cây cỏ, mùi đất, hơi lành lạnh của buổi sớm. Một chiếc xe Porsche bạc đang phóng nhanh trên đường và trên đó là haingười.
50 “A”Xuân va phải ai đó khi đang ở khúc rẽ. Vội đưa mắt lên nhìn, cô chợt giật mình lùi lại khi bắt gặp đôi mắt đen lạnh lùng ấy. - Em…em xin lỗi.
51 Nắng chói chang chiếu xuống sân bay. Gió khẽ thổi làm bay mái tóc của người con gái đang đứng ở đó. Trên vai là một chiếc ba lô nhỏ mà cô chỉ kịp chuẩn bị qua loa và tay trái mang theo một túi nhỏ đựng một vài cuốn sách.
52 Gió. Nắng. Và cái hương vị của đất quen thuộc ấy. Dường như Xuân không thể tin được là mình đang đặt chân lên chính mình đã ở. Cảm xúc lâng lâng khó tả.
53 Sau hai chuyến xe bus liên tiếp, người Xuân như muốn nát ra. Mệt mỏi, nắng, nóng làm con người ta cảm thấy khó chịu. Đi bộ thêm một đoạn nữa cô tới được nơi cần tới.
54 Con đường trưa nắng đến cháy người. Hơi nóng khiến con người cảm thấy khó chịu. Từ đâu đó, hai dáng người chay nhanh vào một con hẻm nhỏ gần đó, trốn đi sự theo đuổi của chiếc xe mô tô màu đen kia.
55 - Em chào anh. – Xuân nói khi Băng bắt dầu mở cánh cửa của chiếc xe BMW ra. - Ừm. – anh nhìn cô lãnh đạm, hơi gật đầu một chút. Cả hai chợt rơi vào một khoảng im lặng nào đó.
56 Hai người con trai bước nhanh ra khỏi chiếc Lexus ES kia, bước lại gần Phong nhưng rồi lại nahnhchóng chuyển sự chú ý sang người con gái đang đứng như trời trồng ởtrước cổng nhà.
57 - Bố đang có một vụ làm ăn nho nhỏ, nếu như thành công, gia đình ta sẽ trả xong hết nợ, như thế conkhông phải khổ sở như trước nữa, cũng không cần phải sống xa nhà, thayta và mẹ trả nợ.
58 Hôm nay là sẽ là một ngày nắng lớn đây. Xuân ngẫm nghĩ như thế khi đang kéo rèm cửa phòng của mình. Đôi mắt cônhư long lanh hơn trong cái nắng đó.
59 Phải diễn tả sao nhỉ? Xuân lưỡng lự khi bắt đầu đặt chân lên hòn đảo Bora Bora đó. Chưa baogiờ cô dám nghĩ mình có thể đặt chân lên một hòn đảo sang trọng và xinhđẹp như thế này.
60 Lịch trình hôm nay sẽ là đi tắmbiển và ngắm san hô. Đó là mong muốn của cả hội nhưng mới sáng ra đã cóchút gì đó, khiến mọi việc không được suôn sẻ lắm.