Tình Yêu Phô Trương Chương 41: Chương 41
Chương trước: Chương 40: Chương 40
Trong phòng bếp đột nhiên im lặng không có tiếng động nấu ăn nữa, Khương Đường nhìn Thẩm Kình với ánh mắt “Sau khi ăn xong rồi nói”, rồi cô đi vào phòng bếp giúp dì bưng đồ ăn. Ánh mắt Thẩm Kình đuổi theo cô, cho đến khi bàn tay nhỏ của Đóa Nhi vỗ vỗ lên mặt anh, Thẩm Kình mới thu hồi tầm mắt, cúi đầu trêu chọc tiểu nha đầu: “Đóa Nhi gọi ba đi.”
Tốt rồi, phải nhanh cưới cô vào cửa, con gái cũng sắp biết bò rồi.
Đóa Nhi ngước đầu, tay mập nhét vào trong miệng ba, Thẩm Kình cắn nhẹ, Đóa Nhi cười khanh khách, tiếp tục chơi với răng ba. Khương Thục Lan bưng thức ăn từ phòng bếp ra ngoài, thấy một lớn một nhỏ đang chơi đùa trên ghế salon tốt như vậy, bà không nhịn được nhìn về phía sau lưng, nháy nháy mắt với cháu gái, khuyên cháu gái phải biết quý trọng Thẩm Kình. Đàn ông tốt như vậy, đốt đèn lồng đi kiếm cũng không ra.
Khương Đường nhìn sang, vừa đúng lúc Thẩm Kình lệch đầu ra nhìn lại, Khương Đường lập tức dời ánh mắt đi chỗ khác, không nhìn anh.
Sau khi ăn xong, Khương Thục Lan quay trở về phòng, Khương Đưởng mở ti vi, cố gắng che giấu tiếng hai người nói chuyện.
“Anh có cách gì?” Khương Đường ngồi xong, thấy con gái đang nằm chơi vui vẻ trong ngực Thẩm Kình, cô không nhận lại con gái, nhỏ giọng hỏi anh.
“Em hôn anh trước.” Thẩm Kình cười đùa cợt nhã tiến đến gần cô.
Khương Đường trừng mắt liếc anh một cái.
Thẩm Kình ngưng cười, một bên giơ Đóa Nhi đứng thẳng giẫm chân lên đầu gối anh, một bên nhìn Khương Đường nói: “Anh là bà con với Thẩm Tố, nếu nói không biết em, sợ rằng không ai tin, hay là thế này, anh công bố một phần sự thật, nói là anh thầm yêu em nhiều năm, ngày đó gặp em uống say, anh nhịn không được, sau đó sợ em tức giận, kéo quần lên bỏ chạy, bây giờ suy nghĩ cẩn thận, lấy dũng khí theo đuổi em một lần nữa.”
Anh nói xong, quay đầu lại trêu chọc Đóa Nhi. Bởi vì ba không nhìn mình nên Đóa Nhi không có hứng thú nhảy lên, ba đột nhiên quay lại, Đóa Nhi lập tức nhảy lên nhiệt tình, tiếp tục đạp đạp bắp đùi ba, khẽ làm theo động tác của ba.
Khương Đường kinh ngạc, anh nghĩ đến cách xử lí đó, chính là tự bôi xấu danh dự bản thân anh sao? Đưa một người phụ nữ uống rượu say đến khách sạn, cái này không phải là phạm pháp chứ?
“Có bị cảnh sát điều tra hay không?” Khương Đường cau mày hỏi.
“Bọn họ điều tra anh làm cái gì?” Thẩm Kình nhìn cô không hiểu, trong nháy mắt đó cũng kịp phản ứng, suy nghĩ một chút, không để ý nói: “Anh sẽ không nói quá mức, người khác nghĩ như thế nào là việc của họ, uống rượu say rồi xảy ra tình một đêm là chuyện bình thường, bọn họ đâu có rãnh rỗi đến mức tới truy cứu chuyện này chứ.”
Khương Đường vẫn không yên tâm, không phạm pháp, nhưng Thẩm Kình cũng là nhân vật của công chúng, còn là một doanh nhân trẻ tuổi xuất chúng, “Nhưng chuyện này cũng không hay ho gì, lỡ như ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của công ty anh thì sao?
“Không đâu, nhiều lắm là giới giải trí náo nhiệt một chút, không ảnh hưởng tới việc làm ăn.... .... Không ảnh hưởng tới công ty của chúng ta.” Thẩm Kình sửa lại, lời nói ý vị sâu xa, “Không tin thì em đi tìm hiểu về tập đoàn Cố thị, hắn ta ngoại tình rồi li dị vợ cũng không sợ, anh và hắn ta cũng ngang ngửa nhau, sẽ không có chuyện gì đâu, dư luận không coi trọng em cũng không sao, anh sẽ dùng sắc đẹp của anh, thuyết phục công chúng rằng chúng ta là một đôi trời sinh có một không hai.”
Càng nói càng không biết xấu hổ.
Khương Đường không chịu nổi sự tự tin của anh, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Thẩm Kình biết cô đang suy nghĩ, nên cười rồi chơi với Đóa Nhi.
Đóa Nhi cười không ngừng, ngây thơ hồn nhiên, Khương Đường nghe tiếng con gái cười, trong lòng từ từ nghiêng về phía Thẩm Kình. Phương pháp xử lí của Thẩm Kình giống nhau sẽ có tác dụng phụ, nhưng xét lại thì ảnh hưởng rất nhỏ, huống chi lời nói của Thẩm Kình không sai, dáng dấp đẹp trai của anh chính xác là một ưu thế. Cố Đông Thần, Lâm Tịch còn được công chúng chúc phúc? Còn không phải là bởi vì khuôn mặt và dáng dấp của Cố Đông Thần sao? Hầu như người chỉ trích cô và Lâm Tịch là đại đa số phụ nữ, nếu dáng dấp Thẩm Kình xấu xí, anh nhân cơ hội chiếm tiện nghi của cô thì sẽ càng bị chỉ trích nữa. Nhưng mà không, dáng dấp anh đẹp trai, người hâm mộ sẽ thay anh bào chữa cho anh, nào là yêu đơn phương lâu quá kiềm lòng không nổi………
Mặc dù phải thừa nhận, xã hội này trọng nam khinh nữ, ví dụ như cô và Cố Đông Thần, đều ngoại tình sau khi cưới. Rõ ràng Cố Đông Thần phạm sai lầm trước, cũng có vài thành phần vào chỉ trích anh, còn lại bao nhiêu nước miếng thì bay tới tấp về phía cô, dĩ nhiên Lâm Tịch cũng không thể may mắn thoát khỏi.
“Thật sự sẽ không ảnh hưởng đến việc kinh doanh của công ty chứ?” Khương Đường xác nhận một lần nữa.
“Yên tâm đi, anh còn muốn kiếm tiền để cung phụng hai mẹ con em, làm sao có thể để chuyện đó xảy ra chứ.” Thẩm Kình giao Đóa Nhi cho Khương Đường, sau đó ôm hai mẹ con vào lòng, rất nhanh hôn trộm một cái, tròng mắt đen mong đợi nhìn Khương Đường: “Như vậy có được tính là có công không?”
“Anh gây họa thì anh phải giải quyết, công cán cái gì.” Khương Đường cúi đầu, không muốn để cho anh tự đắc.
Thẩm Kình không phục, nhỏ giọng giải thích ở bên tai cô: “Cái gì mà anh gây họa chứ? Đêm đó anh chỉ muốn nhảy một điệu với em, là em ám hiệu với anh trước…….” Nhớ lại đêm đó cô áp sát người anh nhảy nhót, yết hầu Thẩm Kình khẽ động, tay trái anh ôm Đóa Nhi, vòng quanh bả vai cô, tay phải không nhịn được cầm cánh tay cô, bóp nhẹ nhàng.
Khương Đường cười lại, hất tay anh ra, nhìn anh hỏi: “Em có nói là muốn anh cho một đứa bé đâu?”
Thẩm Kình nghẹn giọng, sau đó sờ lỗ mũi nói: “Anh cũng có muốn đâu, muốn trách thì trách cái bao cao su hàng dởm……….”
“Cút.” Khương Đường ôm Đóa Nhi đứng lên, không muốn nói chuyện với anh nữa.
“Đường Đường………….” Thẩm Kình đuổi theo sát cô, ôm lấy cô từ đằng sau, cúi đầu cầu xin cô, “Ngồi một lát nữa thôi, anh chắc chắn không nói bậy nữa.”
“Buông ra.” Khương Đường lạnh giọng.
Thẩm Kình ngoan ngoãn buông ra, di chuyển tới trước mặt cô, không cho cô trở về phòng ngủ.
Khương Đường lạnh mặt ngồi xuống lần nữa, nói chuyện chính sự với anh: “Chuyện này bây giờ không phải là chuyện riêng của chúng ta nữa, bây giờ anh nên nói chuyện với bên nhà anh đi, lỡ như hai

Xem tiếp: Chương 42: Chương 42