Tình Yêu Phô Trương Chương 42: Chương 42
Chương trước: Chương 41: Chương 41
Editor: Trà Đá.
Blog của Thẩm Kình:
Mấy năm qua bận rộn việc làm ăn của công ty, hôm nay muốn nói rõ một chút về tình cảm của tôi, mục tiêu là những bạn đọc nữ rãnh rỗi thích xem chuyện xào xáo của người nổi tiếng (thật ra thì tôi biết mọi người sẽ bị sắc đẹp của tôi dẫn dụ đến đây), về phần những người làm ăn buôn bán chung với công ty tôi, thật ra thì đọc đến đây thì quý vị có thể tắt đi rồi, đừng để chuyện tình cảm của tôi làm lãng phí thời gian làm ra tiền của quý vị, nếu không lần sau gặp mặt sẽ phản ứng như thế nào đây?
Được rồi, quay trở lại chuyện chính.
Tối hôm qua tôi đặt vé máy bay, sáng nay bay về nhà thăm cha mẹ, mới vừa xuống máy bay đã xem được đoạn video thân mật.
Xem xong rồi, tôi rất tức giận, hết cách rồi, ai bảo tôi ngứa mắt chứ, ai bảo người ta còn dám nhắc đến nữ thần của tôi chứ. Thích thân mật như thế nào là việc của anh, anh nhắc đến nữ thần của tôi với mục đích gì? Cưới cô ấy rồi lại phản bội cô ấy, bây giờ đá cô ấy rồi, anh ôm niềm vui công khai người tình mới sao, ý anh muốn nhấn mạnh sự cô đơn của nữ thần tôi sao? Theo như những lời anh nói, anh thật sự thấy có lỗi với cô ấy, nhưng anh không cần bồi thường đâu, bởi vì nữ thần của tôi không cần.
Bây giờ chính thức giới thiệu cho mọi người biết nữ thần của tôi, Khương Đường.
Khương Đường, một siêu mẫu, một người rất nổi tiếng, nhưng tôi vẫn cho rằng cô ấy là Khương Đường sắt đá, Khương Đường mù lòa.
Trước tiên nói một chút về lai lịch của Khương Đường sắt đá.
Đây là Khương Đường lúc mười chín tuổi. (Hình minh họa, Khương Đường đang ăn ở quán cơm, mặt mộc không trang điểm.)
Bức này là tôi chụp được, năm đó cô ấy mới tham gia vào công ty người mẫu vì thắng giải trong cuộc thi so tài, lúc đó tôi là một ông chủ nhà hàng hải sản không có tiếng tăm gì. Ngày đó cô ấy cùng bạn đến dùng cơm, đẩy cửa đi vào, cả người sáng bừng, tôi liếc thấy đã muốn chiếm hữu cô, mọi người có nói tôi thích mặt cô ấy hay ngực cô ấy hay chân dài cũng không sao, dù sao tôi bị trúng tiếng sét ái tình với cô ấy. Cô ấy tới tính tiền, tôi nói là tôi mời bữa cơm đó, cô ấy lạnh lùng liếc tôi một cái, rồi đặt lên bàn tôi mấy tờ tiền không cần lấy lại tiền thừa.
Đúng vậy, tôi nhìn trúng cô ấy, nhưng cô ấy không coi trọng tôi.
Tôi chạy đến những buổi biểu diễn của người mẫu chỉ để nhìn thấy Khương Đường, Thẩm Tố (Khi đó quỷ mới biết cô ta là bà con xa của tôi) hỏi tôi có hứng thú làm người mẫu hay không, tôi không có hứng thú, nhưng sợ Thẩm Tố đuổi tôi đi, nên cũng làm bộ nói chuyện qua loa với cô ta, trò chuyện một chút mới phát hiện ra là bà con (Để theo đuổi nữ thần, cái gì tôi cũng phải nắm rõ, Thẩm Tố nên cảm ơn Khương Đường, không nhờ cô ấy, tôi đẹp trai như vậy sao làm em họ của cô được chứ.)
Trong lúc Khương Đường ở Hàng Châu, tôi rãnh rỗi đi quấy rối cô ấy. À…. Không, rãnh rỗi đi theo đuổi cô ấy. Năm đó tôi mới 24, cũng coi là thịt tươi, hàng chất lượng cao, nhan sắc hấp dẫn biết bao người mẫu, nhưng chỉ có Khương Đường là không để tôi vào trong mắt, quả thật là sắt đá, coi tôi là cặn bã, mềm cũng không được mà cứng cũng không xong.
Trước ngày cô ấy đi Bắc Kinh để phát triển nghề người mẫu, tôi chặn cô ấy lại, hỏi cô ấy có phải chê tôi không có tiền.
Cô ấy nói là không thật sự nghĩ như vậy, chỉ là từ đầu đã không thích tôi.
Cô ấy đi, tôi liều mạng kiếm tiền, cũng rất thuận lợi, một bước lên được như bây giờ cũng coi như là may mắn.
Khương Đường sắt đá đến đây kết thúc, tiếp theo là Khương Đường mù lòa.
Lúc tôi kiếm được một tỷ thì Khương Đường cũng đã là một người mẫu rất thành công, nếu không thì sao có thể nói là nữ thần được, chính là nhờ thực lực của cô ấy. Tôi mới mua được chiếc xe thể thao thì lập tức đi tìm cô ấy, cô từ đằng xa đi tới, tôi lại chụp được một bức (Hình minh họa), rất đẹp phải không? Vậy mà kỹ thuật chụp hình của tôi có khá hơn thì cô ấy cũng không để ý, cô ấy lại lạnh lùng cự tuyệt tôi, lý do đại khái như sau:
“Thẩm Kình anh có biết anh là nhà giàu mới nổi không?
Thẩm Kình anh cho rằng anh có tiền thì tôi sẽ thích anh sao?
Lầm rồi, anh có tiền hay không thì tôi đều không thích anh, ai bảo anh vừa vô lại vừa không có phong cách.”
Lúc ấy tâm tình của tôi là như vậy (Hình minh họa: Ngũ Lôi Oanh Đỉnh*)
*Ngũ Lôi Oanh Đỉnh: sét đánh ngang tai, chịu sự đả kích lớn.
Không phải người đẹp sẽ yêu tiền sao? Tại sao cô lại không bị thu phục? Mặc dù tôi vô lại nhưng được cái đẹp trai mà, ngay cả tôi mà cô ấy còn coi thường, rốt cuộc cô ấy thích cái gì chứ?
Tôi rất tức giận, tôi nguyền rủa cô ấy cả đời không ai thèm lấy cuối cùng chỉ có thể gả cho tôi mà thôi, sau đó cô ấy cho tôi một bạt tai. Rồi sau đó cô ấy yêu, cô ấy lập gia đình, chú rể là ai thì mọi người cũng biết, mặc dù trong lòng không phục, nhưng lại không thể thừa nhận, người ta có dáng dấp trí thức phong độ, tôi có học theo cả trăm năm cũng không được, mấu chốt là tôi cũng không muốn học, tôi là tôi, một nhà giàu mới nổi vừa không trí thức lại không phong độ.
Nữ thần kết hôn, chú rể không phải là tôi, tôi lại tiếp tục lao đầu kiếm tiền, buổi tối dẫn đồng nghiệp đi uống rượu, nhưng tôi vẫn giữ mình trong sạch, trong lòng tôi có nữ thần, mặc dù cô ấy không quan tâm đến tôi, nhưng tôi cũng không quên được cô ấy. Sau đó có một ngày, chuyện tình cẩu huyết đã xảy ra, ở một vũ hội hóa trang (Tất cả chúng tôi đều mang mặt nạ, nhưng nữ thần có hoa thành tro thì tôi vẫn nhận ra được), tôi thấy cô

Xem tiếp: Chương 43: Chương 43