1
Lúc Tần Việt xong buổi họp trở lại nhà trọ, Triệu Tuấn đang ngồi ở sô pha xem tivi.
Hắn nghe tiếng mở cửa, quay đầu lại nhìn thoáng cái, liền thấy ánh mắt Tần Việt.
2
Tần Việt tắm rửa xong, do dự mãi vẫn gõ cửa phòng Triệu Tuấn.
Lúc này, Triệu Tuấn đang nằm trên giường dùng IPAD lướt web, nhìn thấy Tần Việt đi vào, hắn tức giận liếc mắt nhìn y, “Có gì sao?”
Tần Việt bị ánh mắt hắn đâm vào rụt lui, vẫn là mở miệng nói: “Ta, ta muốn giải thích với ngươi một chút chuyện vừa rồi…”
Triệu Tuấn cũng không ngẩng đầu lên, “Ta không có hứng thú nghe phương pháp tự an ủi của ngươi.
3 Lúc Triệu Tuấn tan tầm về nhà ngày thứ sáu, ngoài ý muốn phát hiện Tần Việt không nhốt mình trong phòng nữa, mà là đang ngoan ngoãn ngồi trên sôpha ngẩn người.
4
Mua quần áo xong, Triệu Tuấn dẫn y đến một nơi tùy tiện ăn cơm, liền nhanh chóng hướng đến quán bar mà đi.
Từ thời còn trẻ Triệu Tuấn còn hăng hái, cũng hết sức lông bông, nhưng là tuổi càng tăng, tính cách hắn chậm rãi trầm xuống, cũng sẽ không đi loại địa phương phong nguyệt như thế này nữa.
5
Triệu Tuấn thực may mắn, mình hôm nay cũng không phải tới săn người, cho nên một ngụm rượu cũng chưa uống, không đến nỗi vì rượu mà bị hóa đơn phạt.
Nhưng vì sao Tần Việt lại say thành như vậy hắn thật không rõ, y không phải chỉ uống có một ly bia thấp độ cồn sao? Triệu Tuấn nhìn Tần Việt giống một bãi nước ngồi bẹp ở ghế sau, thở dài thật sâu.
6
Triệu Tuấn miễn cưỡng cầm nước cho Tần Việt súc một chút.
Phòng tắm quá nhỏ, hai đại nam nhân đụng chạm một cái liền ôm ôm ấp ấp vào, căn bản không tách ra được.
7
Tần Việt mơ thấy ác mộng.
Y mơ thấy mình đang thích ý nằm trên sườn núi ở phía sau phòng của lão gia, trên núi nở đầy cúc dại, đại hoàng (đại hoàng miêu) và A Hoa (cẩu Tiểu Hoa) đi theo bên người, đại hoàng thân thiết liếm hai má y, A Hoa cũng vui vẻ ngoạn y vài cái.
8
Tần Việt đang suy nghĩ mông lung thì bên tai truyền đến tiếng cửa phòng đóng lại, thân mình chấn động.
Thật khó chịu a…
Thắt lưng vừa đau xót lại nhuyễn, mông ẩn ẩn đau, môi đau muốn nứt ra, năng lượng đều mất sạch thật khó chịu.
9
May mắn Triệu Tuấn đưa y đi coi như đúng lúc, Tần Việt không bị nhiễm viêm phổi hay biến chứng nghiêm trọng nào.
Chính là hành vi dùng áo lông bao bệnh nhân bị bác sĩ quở trách cho thông suốt, hiện tại không phải mùa đông lạnh giá, bao như vậy không bệnh cũng muốn thành bệnh.
10
Hai người cùng nhau đi xuống lầu, đứng trong hoa viên. Giữa trưa mặt trời nắng gắt, bên ngoài không có người nào, rất tiện nói chuyện.
“Tiểu Băng…”
“Gọi ta Băng Nặc đại nhân!” Băng Nặc thái độ hoàn toàn thay đổi.
11
Tần Việt còn chưa kịp phản ứng lại, Triệu Tuấn đã nhanh lẹ tiến tới giải khai dây nịt y.
“Ngươi làm gì thế! Đừng làm bậy. ” Tần Việt hổn hển ngăn cản hắn.
12
Lúc gặp lại Tần Việt, Băng Nặc hoảng sợ “Mới đi Châu Phi về?”
“Có ý gì?”
“Ngươi trước khi ra khỏi cửa có soi gương chưa, gầy yếu như vậy, giống y như dân chạy nạn.
13
Băng Nặc cùng Tần Việt uống rượu xong đang đứng ven đường, lòng kêu khổ không ngừng.
Đều nói phải ba chén mới say, không nghĩ tới tiểu tử này tửu lượng kém như thế, mới uống một ly liền say thành dạng ngốc này, lại còn bắt mình phải chiếu cố.
14 Hai người đem trận địa chuyển lên trên giường Tần Việt. Triệu Tuấn tay chân dang ra nằm thành chữ đại (大), nhíu mày ý bảo Tần Việt muốn thì tự mình đến.
15
Sáng sớm hôm sau, Triệu Tuấn bị Chu Đức Gia điện thoại đánh thức.
“A Tuấn, chuyện ngày hôm qua giải quyết tốt chưa?” Ngữ khí hắn vẫn như trước, nghe không ra đang vui hay giận.
16
Hôm nay ăn xong cơm trưa, Tần Việt liền ngồi vào bàn bắt đầu thống kê tư liệu, nghe thấy tiếng Khưu tổ trưởng bàn bên vang lên vui sướng.
“Vợ mới sinh?”
“Sinh ngày hôm qua, là con trai.
17
Thực tế Triệu Tuấn cũng không nói dối, thứ Bảy vẫn phải ở văn phòng chiến đấu hăng hái, điện thoại hết pin tự tắt nguồn cũng không biết.
Lúc ăn cơm chiều mới rảnh rang tí, quản lí sai người đi đính ngoại bán, Triệu Tuấn miết liếc mắt một cái trên tường nháo chung ── 6 giờ rưỡi, hắn bỗng nhiên có chút ngồi không yên.
18
Trong phòng Triệu Tuấn, ánh đèn mờ mịt.
Triệu Tuấn dang hai chân ngồi trên giường, Tần Việt đã cởi sạch quần áo quỳ gối giữa hai chân, giúp hắn đem quần cởi bỏ.
19
Lúc Chu Đức Gia đến GAY bar nhìn thấy Triệu Tuấn, cả kinh há to miệng. ”A Tuấn, ngươi sao lại đến đây?”
Triệu Tuấn phiền muộn hút thuốc, “Ta tại sao lại không thể tới.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 112