21 Hôm sau lễ Phục hưng, Ngô Tiếu Thiên phải đến gần trưa mới tỉnh lại, anh chỉ có cảm giác là đầu óc anh như muốn nổ tung ra. Anh chợt nhớ hôm nay có một thí nghiệm rất quan trọng phải làm, anh uể oải rời khỏi giường, tắm rửa xong liền vội vàng lái xe đến phòng thí nghiệm.
22 Mấy năm nay, theo đà phát triển nhảy vọt của nền kinh tế Trung Quốc và xu hướng tự do hoá mạnh mẽ của thị trường, các tập đoàn đa quốc gia của Mĩ không ngừng đổ xô vào thị trường Trung Quốc.
23 Thắm thoát đã sang mùa hạ.
Hà Như nhận được một lá thư của người anh họ ở Tây An gởi sang, trong thư nói bố cô đã nằm viện từ tháng trước, kết quả chẩn đoán cho biết ông bị ung thư gan thời kì cuối do thường xuyên uống rượu, hiện nay đang vật vã đau đớn trên giường bệnh.
24 Bạch Quả lái xe đến một bệnh viện lớn trong thành phố, gần chỗ họ ở. Cô là người cẩn thận, đã từng học y khoa hồi trong nước, cô không muốn lái xe đến bệnh viện gần đó vì dáng vẻ đau đớn của Đông Khởi cho thấy vết thương của anh rõ ràng không nhẹ, không khéo còn phải nằm viện mấy ngày để chữa trị.
25 Chiều thứ tư, Đông Khởi xuất viện. Hà Như tan ca sớm để đến đón anh.
Mấy ngày nay, cô đều tự lái xe của mình đi làm, còn xe của Đông Khởi thì để ở nhà cô.
26 Nửa tiếng sau, bỗng nhiên có người đẩy cửa phòng thí nghiệm đi vào. Giang Cốc vừa nhìn thấy người đến, giật thót cả mình.
Đó là Bạch Quả, cô chậm rãi đến bên Giang Cốc, nhẹ nhàng nói: “Giang Cốc, muộn thế này anh còn chưa chịu về, đói rồi phải không? Em đã nấu sẵn cơm rồi, chúng ta đi thôi.
27 Vừa mới rạng sáng Đông Khởi đã thức giấc, đây là ngày đầu tiên anh đi làm sau khi vết thương hồi phục. Anh định tự lái xe đến cơ quan. Tay phải của anh đã có thể xoay chuyển nhè nhẹ, chỉ là không được quá sức.
28 Lúc Hà Như về đến nhà, nghe điện thoại có tin nhắn. Cô ấn phím, nghe thấy giọng của Tiếu Thiên. Tiếu Thiên nói: “ Hà Như, cuối tuần này anh muốn nói chuyện với em, em về nhớ gọi điện đến phòng thí nghiệm cho anh.
29 Thứ bảy, Ngô Tiếu Thiên ngủ dậy, nhớ đến câu “Không chừng cuối tuần em có hẹn khác” Hà Như nói, lòng buồn man mác. Đến phòng thí nghiệm, anh không thể nào tập trung tinh thần làm việc.
30 Ngô Tiếu Thiên đi khỏi, Hà Như và Lưu Đông Khởi nói chuyện càng hào hứng. Mới đầu Hà Như nhìn thấy Ngô Tiếu Thiên đi cùng với Trần Thu Địch, trong lòng cô tự nhiên thấy hơi ấm ức, bực bội nhưng rồi rất nhanh sau đó, cô gạt bỏ hình bóng của Ngô Tiếu Thiên, rồi dần dần nhập tâm vào cuộc nói chuyện với Lưu Đông Khởi.
31 Khi Tiếu Thiên tỉnh giấc, ánh sáng mặt trời bên ngoài đã luồn qua khe cửa chiếu rọi xuống giường. Anh mở mắt, đảo mắt suy nghĩ một hồi mới nhớ ra mình đang ở đâu.
32 Thấm thoát đã đến tháng 8, Tổng giám đốc Jones của công ty Hà Như muốn cô chuẩn bị giữa tháng cùng ông và mười mấy nhân viên khác của văn phòng chính tập đoàn M đến Thượng Hải, đàm phán với công ty bảo hiểm Viễn Đông Trung Quốc các vấn đề có liên quan đến việc tham gia cổ phần của tập đoàn M tại công ty này.
33 QUYỂN 2: TRỞ VỀ
Los Angeles, 2 giờ chiều ngày 15 tháng 8. Hà Như cùng một đoàn mười mấy người của tập đoàn M đi chuyến bay của hãng Hàng không Phương Đông rời sân bay Los Angeles bay sang Thượng Hải.
34 Cuộc đàm phán bắt đầu diễn ra vào lúc 10 giờ sáng.
Hà Như giữ vai trò thư kí kiêm phiên dịch bên tập đoàn M, còn bên công ty bảo hiểm Viễn Đông thì do Cố Thôn đảm nhiệm.
35 Rời khỏi nhà Bạch Quả, Hà Như đón taxi ở một ngã, đường để về lại Phố Đông. Khi đi ngang qua bến sông, cô bảo bác tài xế chạy chậm lại. Nhìn những gợn sóng trong vắt lăn tăn trên mặt sông, cô như trở về chín năm trước.
36 Tối hôm sau, sau khi từ tổng công ty bảo hiểm Viễn Đông trở về, Hà Như đã ăn tối ở nhà ăn và sau đó về phòng tắm.
Lúc 8 giờ, Hà Như nghe thấy có tiếng ai gõ cửa, cô đi ra mở thì thấy ở ngoài cửa có một người mập mạp, mặt tròn trĩnh và đeo một cặp kính.
37 Thứ bảy, Hà Như dậy từ rất sớm, cô muốn đến đường Nam Kinh đi dạo một lát, rồi sau đó ghé qua thăm trường cũ của cô. Cô vừa sắp ra khỏi nhà thì nghe thấy tiếng điện thoại reng.
38 Chuyến máy bay của hãng hàng không Phương Đông mà Lưu Đông Khởi đi hơn 5 giờ, sáng ngày 25 giờ Bắc Kinh, thì đến sân bay Phố Đông ở Thượng Hải. Anh kéo hai va li lớn ra khỏi sân bay và đón một chiếc taxi, bảo người tài xế chở anh đến khách sạn Tân Giang ở phía Đông.
39 Hai người ăn xong thì Lưu Đông Khởi gọi taxi đưa Hà Như về khách sạn Shangri-la.
Ở bên ngoài khách sạn, hai người chẳng nói chẳng rằng, đứng một hồi lâu, Hà Như cười, nói: “Đã trễ rồi, ngày mai anh còn có việc bận, anh nên về nghỉ sớm đi.
40 Lưu Đông Khởi là một luật sư, tài ăn nói là sở trường của anh. Tuy vậy, lúc này anh đang cố gắng kiềm chế để Tôn Ánh nói nhiều hơn. Anh biết, trước một cô gái thích nói chuyện thì việc ngồi chăm chú lắng nghe sẽ để lại ấn tượng tốt cho cô ấy.