41 Lưu Đông Khởi về đến khách sạn là ra ngay quầy tiếp tân ở đại sảnh để nhờ đặt vé máy bay chiều mai anh đi Lộ Đảo. Anh định ngày kia mới rời Thượng Hải, nhưng vì hồi nãy Tôn Ánh vội vã bỏ đi đã làm cho anh mất hết thiện cảm ban đầu với cô.
42 Hơn 8 giờ sáng ngày hôm sau, Lưu Đông Khởi vẫn còn đang ngủ say thì bỗng nhiên điện thoại reng. Anh bắt máy lên, vừa nghe thấy giọng của Tôn Ánh gọi tới thì anh ừ ừ với giọng ỉu xìu.
43 Khi Lưu Đông Khởi ra khỏi cổng sân bay Lộ Đảo, từ xa anh đã thấy ba mẹ và Lưu Cầm con gái anh. Họ đang đứng ở ngoài cửa kính nhìn vào trong. Mặc dù Lưu Cầm chỉ nhìn thấy anh qua ảnh, nhưng nó vẫn nhận ra Lưu Đông Khởi, nhảy lên vẫy tay về phía anh.
44 Từ sau đêm ấy ở nhà Trần Thu Địch, Ngô Tiếu Thiên và Trần Thu Địch ngày một thân thiết hơn. Cuối tuần nào, anh cũng đều ở nhà Trần Thu Địch, có khi từ phòng thí nghiệm trở về đã khuya, anh cũng phải đi đến nhà cô, ăn mì do Trần Thu Địch làm cho anh.
45 QUYỂN 3: TRỞ VỀ (2)
Từ dạo ấy, ngày nào Ngô Tiếu Thiên cũng về nhà sớm. Xong thí nghiệm là anh về nhà ngay, trừ khi công việc không thể bỏ dở dang, còn không thì anh ít khi ở lại phòng thí nghiệm quá 10 giờ.
46 Ngày tháng trôi qua, Ngô Tiếu Thiên bắt đầu cảm thấy, cuộc sống đáng lẽ phải như thế này mới đúng.
Nếu lúc trước Hà Như không đi nước ngoài, có thể họ đã có một gia đình êm ấm, mặc dù càng lớn lên, sợi dây tình cảm gia đình dường như lỏng lẻo dần.
47 Tuy nhiên, một lần nọ, vì một cú điện thoại bất ngờ, cô suýt nữa đòi chia tay với Ngô Tiếu Thiên.
Một buổi tối thứ sáu, vì chưa làm xong thí nghiệm, nên khoảng 6 giờ hơn Ngô Tiếu Thiên gọi điện thoại về nhà, anh bảo Trần Thu Địch đừng chờ cơm, có lẽ anh sẽ về trễ.
48 Những công việc ở công ty bảo hiểm Viễn Đông của Hà Như gần như đã hoàn tất, khó khăn lắm cô mới được rảnh rỗi. Trước khi rời Thượng Hải để trở về California, cô muốn họp mặt một số người bạn học cùng lớp trước đây hiện đang ở Thượng Hải.
49 Bất chợt tiếng điện thoại vang lên.
Lúc này còn ai gọi điện cho mình nữa?
Hà Như nghĩ tới Lưu Đông Khởi, anh đã rời Thượng Hải được hơn nửa tháng rồi, trong ngần ấy thời gian, anh đã gọi điện về cho cô khoảng ba lần, cô dường như nhận ra được nỗi đau thương mà người khác không dễ gì cảm nhận được từ sau những lời nói hân hoan vui vẻ ấy của anh.
50 Chiều hôm sau, Hà Như giải quyết xong mọi việc ở công ty bảo hiểm Viễn Đông. Vừa định đi thì Cố Thôn liền vội vàng tới tìm cô, anh ta bảo tổng giám đốc muốn nói chuyện với cô.
51 Lúc Hà Như và Lưu Đông Khởi đến nhà hàng Trí Chân thì Cố Thôn đã ở trong phòng hẹn đợi cô. Đúng như dự đoán của Hà Như, người đi cùng với Cố Thôn chính là Tôn Ánh.
52 Cố Thôn lái xe chở Lưu Đông Khởi và Hà Như về khách sạn Shangri-la. Khi bước xuống xe, Lưu Đông Khởi nói với Tôn Ánh:
- Tôn Ánh này, lần này chúng ta có ít thời gian trò chuyện quá, anh rất lấy làm tiếc.
53 Sáng hôm sau, Châu Nhuận đã gọi điện cho Hà Như, anh nói đã hẹn được với Tiết Tuyền và bốn người bạn khác, tối nay gặp nhau ở nhà hàng Hương Cung.
Hà Như nằm trên giường, ngáp một hơi dài, cô dụi mắt và hỏi:
- Châu Nhuận này, mấy bạn đến tối nay đều có gia đình cả rồi đúng không?
Châu Nhuận cười nói:
- Ừ, chỉ còn mình cậu thôi đấy.
54 Chiều hôm sau, Lưu Đông Khởi cùng Hà Như đi dạo phố ở Nam Kinh.
Hà Như thư thả bước ra từ một cửa tiệm, lại tận hưởng cảm giác thích thú khi đi dạo phố, sắm đồ.
55 Lưu Đông Khởi và Hà Như về đến khách sạn thì đã gần 11 giờ, cả hai uống hơi nhiều rượu nên có vẻ hơi mệt mỏi.
Hà Như nói với Lưu Đông Khởi:
- Những lời mà bạn em nói, anh đừng để bụng nhé.
56 QUYỂN 4: MÀU XÁM ẢM ĐẠM
Đến 10 giờ, Giang Cốc lững thững đi đến phòng thí nghiệm.
Anh gặp Ngô Tiếu Thiên, thấy Tiếu Thiên ỉu xìu, chẳng chút hào hứng liền nói:
- Ông anh, dạo này làm cái gì mà như kẻ mất hồn vậy, có phải là Hà Như vẫn chưa quay về, nên buồn không? Cô ấy có lẽ vẫn chưa biết cậu đã dọn qua nhà mới nên lúc sáng cô ấy có gọi điện cho tôi, nhờ tôi trưa mai khoảng 1 giờ đi đón cô ấy.
57 Khi Tiếu Thiên đến phi trường thì vẫn chưa tới một giờ, anh tìm khắp khu vực nhập cảnh mà vẫn không thấy bóng dáng của Hà Như, nên anh cho xe chạy ra bãi đậu.
58 Lúc Hà Như về phòng, sắp xếp sơ sơ lại đồ đạc, cô cũng dần dần nguôi ngoai. Lâu lắm rồi cô mới xúc động mạnh như hồi nãy, cô cũng không biết tại sao mình đột nhiên không thể kìm chế được tình cảm của mình như vậy.
59 Ít lâu sau, Trần Thu Địch đã bắt đầu có biểu hiện rõ rệt của việc thai ghén, buồn nôn, ăn ít hơn, mặt mũi hốc hác. Ngô Tiếu Thiên thấy thế nói:
- Hay là em đi làm thủ tục nạo hút thai sớm đi, nghe nói là thai nhi đến lúc ba tháng là biết được trai hay gái rồi.
60 Tối đó, Ngô Tiếu Thiên làm xong việc nhà, đang muốn tĩnh tâm lại để xem lại hai bài luận văn, thì Hà Như gọi điện tới nhà anh. Trần Thu Địch bắt máy, sau đó miệng lầm bầm đưa điện thoại cho anh, nói:
- Là cái cô gọi là bạn học của anh đấy.