1 Trung Hoàn, một ngày nắng đẹp. Từ chiếc Roll Royce bóng lộn, hai người bảo vệ to cao bước xuống. Tổng giám đốc tập đoàn Thiên Ưng Bạch Vĩ Dân có chuyến bay ngang Hong Kong.
2 Hàn Mặc là một sát thủ, công việc và bổn phận phải làm chính là giết chết người. Phương Khắc Vân là con mồi mới. Khẩu súng này sẽ một phát đạn giết chết hắn.
3 Một ngày của sát thủ thường bắt đầu lúc sáng sớm trong bận rộn luyện tập. Cuộc sống trước đây của Hàn Mặc không có những khoảnh khắc nằm trên giường ngắm bình minh.
4 Ngoài cửa sổ là một vườn hoa đang nở rộ. Hoa rất đẹp, khoe sắc rực rỡ. Tất cả là nhờ bàn tay chăm sóc của Đông Phương Phong. Hắn là một đế vương nhu hòa, tâm hồn thuần khiết, chỉ quan tâm đến hoa cỏ, rất phù hợp để làm một vị vua “bù nhìn” mặc cho người thao túng.
5 Thật lòng, Đông Phương Phong cũng không muốn làm hoàng đế. Làm vương gia một nơi hẻo lánh cũng không phải là lựa chọn sai lầm. Nơi đó người dân hiền hòa, chân chất, hắn được thoải mái với thú vui chăm sóc hoa cỏ, buổi chiều tà ngắm ánh hoàng hôn đang phủ xuống núi đồi.
6 Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất. Việc Trương Thái phó trốn thoát khỏi thiên lao đã xôn xao khắp triều đình. May mà trước khi quyết định tố cáo Tần thừa tướng, lão quan đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc “một đi không trở lại”.
7 Vọng Yểm quốc là một tiểu quốc nhỏ bé, nguồn lợi không có gì lớn, dân chúng sống bằng nông nghiệp. Yên địa chỉ có Mạc tri thủ, sau đó là Đông quốc là giàu có.
8 Trong tẩm cung, Hàn Mặc đang đọc sách thì Bạch lão giám vội vã bước vào:-Hồi hoàng thượng…-Nói đi!-Hiện đã có 500 người đăng ký rồi ạ Giọng Bạch lão giám khá hưng phấn- Chiều nay là có thể bắt đầu mở lôi đài.
9 Thượng Quan Vân là trưởng nam của Thượng Quan Minh lão tướng quân, từng theo Tiên đế chinh chiến. Sau đó Thượng Quan lão tướng quân vì bất mãn với Hoàng thái hậu và Tần thừa tướng thao túng triều đình đã xin cáo lão.
10 Khi Hàn Mặc về đến hoàng cung, Bạch lão giám vội ra đón tiếp, cung kính thi lễ:-Hoàng thượng hồi cung. -Được rồi -Hàn Mặc phất tay- Đâu có người ngoài, không cần phải đa lễ.
11 Hôm sau là ngày mười bốn. Đông Phương Phong bỗng ngẩn ra. -Vậy hôm nay là mười ba tháng bảy sao?-Ừ. Có gì sao?-Không…không có gì. Đông Phương Phong đáp khẽ.
12 Từ tổng quản báo về cho Thái hậu, đêm qua hoàng thượng đã lâm hạnh một cô nương dân dã, nghe nói là thầy thuốc của Ninh bảo đường. Nhấp một ngụm trà, thái hậu nhếch môi:-Đi điều tra, xem lai lịch cô nương ta thế nào.
13 Quý nhân là vị trí không nhỏ trong phi tần của hoàng thượng. Đối với một cô nương dân dã, trở thành quý nhân là giấc mơ không dễ thành hiện thực. Vậy mà một quý nhân trong cung Cửu Phụng lại suốt ngày héo hắt, không buồn nở một nụ cười.
14 Đông Phương Phong vội vã sang điện của Thái hậu. Trên mảnh sân rộng, một đám cung nữ đang đứng. Dáng vóc gầy guộc của Ninh Nhi nổi bật lên. Thôi ma ma đang cầm roi, chuẩn bị đánh vào người nàng.
15 Trong đêm, tin tức cả nhà Thượng Quan bị đầu độc, chết hết trong ngục khiến cả kinh thành xôn xao. Thành Lăng – nơi Thượng Quan gia vẫn còn người trung tín thì lại sôi sùng sục.
16 Mấy ngày liên tiếp Đông Phương Phong không đến. Ninh Nhi vẫn không hỏi thăm, tiếp tục chăm sóc hoa cỏ. Đám thị vệ cũng tìm đến cho nàng một ít thảo dược để Ninh Nhi có thể chăm chút làm vui.
17 Vọng Yểm đang thời gian loạn lạc, có kẻ bỏ thêm đá xuống giếng, tố cáo hoàng đế Vọng Yểm háo sắc, nhẫm tâm, cướp nương tử của con dân như một quả bom khiến đất nước đã loạn càng thêm loạn.
18 Khác với Thượng Quan Vân võ công cao cường, Chúc Đường vóc dáng mảnh khảnh, thư sinh, thể chất yếu đuối, nếu dùng đòn roi, thịt nát xương tan, dù giữ được mạng cũng khó mà tránh được di chứng sau này.
19 Quân Đông quốc vượt qua cửa ải do Phượng lão tướng quân và Mạc Danh trấn thủ chỉ trong 3 ngày. Mất thành, Mạc Danh đưa Phượng lão tướng quân về Bì thành, gửi thư xin tiếp viện.
20 Tiên phong Mặc Ba bị giết, đầu treo trên thành khiến Đông quốc vô cùng tức giận. Thượng Quan Vân lui về kể lại càng làm Tôn Bá Bình giận sôi gan. Một Vọng Yểm nhỏ bé lại dám giết tướng quân Đông quốc.