41 -Dạo này bên SRS có hành động gì không ?Trong văn phòng Tổng giám đốc, Lâm Phong cùng giám đốc kinh doanh Tuấn đang bàn bạc-Bên đó dạo này tung ra một lượng cổ phiếu khá lớn, nhưng hiên giờ vẫn chưa tra ra là số cổ phiếu đó dùng làm gì.
42 - Alo ? – Đang ngồi trong phòng làm việc của Phong, điện thoại của Nhi vang lên- Xin hỏi đây có phải là số của cô Lâm Mẫn Nhi không ? – Một giọng nam trầm nhưng lại không hề ấm áp, giọng nói này có toát ra chút lạnh lẽo- Đúng vậy, xin hỏi anh là ai ? – Nhi vừa hỏi vừa liếc nhìn PhongPhong nghe thấy câu hỏi này thì trừng mắt nhìn cô.
43 - Hôm nay em ở nhà, buổi chiều anh có việc. Nhớ phải cẩn thận đấy – Trước khi đi làm, Phong dặn lại Nhi- Anh nói câu này đến hơn chục lần rồi, yên tâm đi, em sẽ cẩn thận mà – Anh lúc nào cũng quan tâm đến cô, cô tự lo cho bản thân được mà- Được rồi, anh không nói nữa.
44 - Phong, mẹ cậu đến tìm Nhi – Trong phòng làm việc, Thiên nói với Phong- Mình biết, mình chỉ không biết mẹ mình đã nói những gì – Phong cũng không ngạc nhiên với điều này, anh biết mẹ mình sẽ dùng mọi cách để đối phó với Nhi- Bác gái nói Nhi là vật cản trên con đường thành danh của cậu, và khuyên cô ấy nên rời xa cậu – Thiên nói tóm gọn nhưng bao hàm hết chủ đề chính của cuộc nói chuyện giữa Nhi và bà Mai.
45 Ngồi trên xe của Phong, điện thoại của cô rung lên- Alo ?- Cái đồ nhìn thấy trai là quên bạn bè kia, cậu có còn nhớ tới người bạn là mình hay không ? – Bên kia một giọng nữ đang gào lên- An ? - Cậu còn nhớ tới mình hay sao ? Mắt đã hồi phục mà cũng không nói năng gì với mình- Mình hôm nay mới xuất viện mà- Nhưng cậu cũng quên mất mình đúng không ? Nếu mình không gọi điện thì chắc cậu cũng chả nhớ mà gọi ình đâuPhong nghe thấy tiếng gào từ bên kia thì nhíu mày lại.
46 Khi Nhi vừa mở cửa bước vào nhà thì đã thấy Phong ngồi trong phòng khách, đèn bật sáng trưng. Điều này làm cô giật mình- Anh sao lại chưa ngủ?- Em vừa đi với ai? – Phong lạnh nhạt hỏi- Em đi với Chi- Ai đưa em về? - À, bọn em ở quán bar gặp người quen của em, rồi sau đó Chi say quá, nên anh ta mới có ý đưa bọn em về.
47 Nhi đứng trong thang máy, nước mắt chảy xuống. Cô khóc không phải vì hành động vừa rồi của Phong mà là vì anh lần nữa nói dối cô. Khi cô hỏi anh bận gì, anh chỉ nói là bận việc.
48 - Em định đi đâu vậy? – Thấy Nhi thay quần áo, tính ra ngoài, Phong vội hỏi- Em muốn đi dạo, được chứ? – Nhi nhẹ giọng nói- Em muốn đi đâu? Anh có thể đưa em đi- Không cần phiền phức như vậy, em có thể tự đi, anh cũng còn công việc của mình- Vậy khi nào về thì gọi điện, anh sẽ đến đón em.
49 - Thế nào rồi? Có tin tức gì không? – Minh thấy Thiên gọi điện về thì lập tức vội vàng hỏi- Mau gọi điện cho các bệnh viện cậu biết, hỏi xem có ai tên Nhi không, và gửi cả ảnh của cô ấy cho bệnh viện để bọn họ kiểm tra.
50 Nhi lặng yên trong vòng ôm ấm áp của Phong. Mấy tháng vừa rồi, cô đều nghe thấy mọi người nói những gì, chỉ là cô tự giấu kín mình trong cái vỏ ốc dày của chính mình, cô tự đẩy mình ra xa mọi người.
51 Ăn xong bữa tối, Phong dìu cô lên giường, cẩn thận chăm sóc cho cô, điều này khiến cô cảm thấy thật hạnh phúc. Đường đường là một Tổng giám đốc tập đoàn lớn mạnh Nguyễn Lâm lại chịu vì cô mà làm mọi việc, có lẽ cô mới là người hạnh phúc nhất chứ không phải là người đau khổ nhất.
52 “Reng…Reng”Đang ngồi trong phòng làm việc thì điện thoại của Phong reo lên. Nhìn dòng chữ hiện lên trên điện thoại, anh lại cảm thấy đau đầu- Alo?- Tối hôm nay con có bận gì không? – Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm thấp- Không.