1 Một năm trước. . -anh. . sẽ đi sao?? Nó nói trong nước mắt -ukm. Thế Huân trả lời một cách lạnh lùng. . . hic. . hic. . hic. . . . Rồi anh ta đi xa dần để lại một cái bóng nhỏ nhắn đang khóc sướt mướt.
2 Sáng hôm sau, tôi đến địa điểm tuyển chọn. Đang đi giữa đường thì tôi va ngay vao một thân hình to lớn. Ôi thế là tất cả tài liệu của tôi bay tung tóe hết.
3 Sau khi thi xong tôi liền về nhà. Và. . mẹ tôi cầm sẵn một cây roi chờ tôi trước cửa. ''Đi đâu giờ này mới về hả con'' Giọng bà nhẹ nhàng khác thường ''Ơ.
4 2 ngày nữa là tôi sẽ lên thành phố S. Cảm giác bây giờ không có gì để diễn tả ngoài hai từ''SUNG SƯỚNG''. ^0^ Tôi đang say sưa lựa đồ thì bị một bàn tay kéo lại- Nhã Ly.
5 "Chào cô! Tôi là Diệp Tiêu tổng giám đốc về chuyên ngành giải trí'' '' Dạ vâng. Xin chào tổng giám đốc""Mời cô ngồi. Sau đây là bản hợp đồng với kì hạn 5 năm của cô.
6 Kết thúc màn chào hỏi, tôi quay về khách sạn để lấy đồ. Đang lúc quay lại ký túc xá thì một bàn tay to lớn kéo tôi lại. "Đừng mà.
7 Lại bắt đầu 1 ngày mới. Sau khi dùng bữa sáng tôi cùng Vỹ San chạy vội đến công ti. "Tối nay sẽ có một cuộc giao lưu vơi các ca sĩ bên tập đoàn Nhiếp Vương- một tập đoàn hùng mạnh hàng đầu thế giới là đối tác và cũng là đối thủ của chúng ta.
8 Đáp lại lời chào hỏi của tôi chỉ là một khoảng không im lặng. Lúc đo tôi rất thẹn không biết chui vào đâu đanh nói: '' Thôi em xin phép ạ'' ''Ở lại ăn với bọn anh đã'' Deburt kéo tay tôi lại ''Thả tay cô ấy ra'' Đình Phong nói, tuy chỉ là lời nói mà đã khiến người ta lạnh cả sống lưng đung là ác ma mà.
9 Mấy ngày nay nào là đóng chương trình quảng cáo, luyện tập cho bài hát ra mắt,. . . . . . . Ôi chẳng còn hơi để thở nữa. Mà sao lạ vậy nhỉ, mấy ngày nay không thấy ác ma đến làm phiền nữa.
10 ''Mẹ ở nhà có khỏe không ạ'' Tôi nói ''Hừm đến bây giờ mới gọi mẹ à'' ''Hì tại mấy hôm này bận quá đấy mà'' ''Con nhớ cố gắng giữ gìn sức khỏe đó nha, đừng làm việc quá sức đấy'' ''Vâng mẹ cũng vậy nhé.
11 Kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi, tôi lại lên xe công ti quay về kí túc xá. Cứ tưởng được yên bình hết ngày ai ngờ. . . ''Á! Ai vậy'' theo phản xạ tôi hét lên khi thấy ai đó nắm lấy tay tôi.
12 ''Reng. . . . reng. . reng. . . '' Tiếng chuông điện thoại kéo dài khiến tôi giật mình thức giấc. Trời mới có 5h sáng mà điện thế này, cái tên sói già này ''Vâng.
13 Khi nó và Đình Phong chuẩn bị bước lên xe thì bỗng nhiên có một tiếng hét to: ''HẠ BĂNG DI! Cô đứng lại đó cho tôi'' Thế Huân hét to với đôi mắt rực lửa như muốn thiêu đốt mọi thứ.
14 (không có Nhã Ly trong kí ức của nó là vì lúc đó em í đang ở bên Mỹ cùng ông bà đến lúc 10 tuổi mới quay về) -6 năm trước: ''Woa! Ngon quá đi'' Một con nhóc 9 tuổi thốt lên ''Ngon đến vậy sao'' Cậu nhóc 12 tuổi kia cũng cầm miếng tiramisu lên thử ''Sao sao ngon đúng không'' Nó tươi cười hỏi ''Tạm được.
15 Tại nơi trang điểm của DN chị Như Như thông báo với chúng nó:-Các em ở kí túc xá khu D tạm thời di chuyển đến chỗ nào đó ở một thời gian đã nhé.
16 Vì phải đi học nên Nhã Ly đã đi từ rất sớm còn nó thì vẫn tiếp tục ngủ nướng. Nhưng nó đâu có biết có người đứng ngắm nhìn nó say sưa.
17 Nhã Ly mắt thì xem tivi miệng thì ăn snack Khi nghĩ đến kế hoạch 'tác hợp' của mình thì lại cười bí hiểm. ( Chị này nghĩ gì mà nguy hiểm thế).
18 "Cắt! Mọi người làm tốt lắm" Ông đạo diễn hô to. "Cảm ơn mọi người đã giúp em ạ" Nó lễ phép. "Không cần khách sáo. Người cùng 'nhà' cả mà" Mọi người cười vui vẻ đáp lại.
19 Cùng lúc đó, trên chiếc xe lamboghinir Băng Di đã ngủ say lúc nào không biết. Chắc là vì mấy ngày nay ngủ ít đó mà. Nên Đình Phong đành phải chở cô về nhà mình.
20 " Do nhiễm trùng vết thương mà sốt cao dẫn đến ngất xỉu. Nhưng không sao đâu anh đã xử lí ổn định cả rồi. Chỉ cần cho cậu ta uống thuốc đều đặn"Thẩm Minh Phong nhẹ nhàng trấn an Nhã Ly.