161 Vị tiên sinh này là Vương Chí Đạo phải không?"Đặt câu hỏi chính là một gã trung niên vóc người gầy gò nhỏ bé, nhìn hắn vẻ mặt tầm thường thấp kém khúm núm, hiển nhiên là nô tài của một đại nhân vật nào đó.
162 Đến giải vây không ngờ lại là tử địch của Vương Chí Đạo, Sơn Khẩu Dụ Nhân! Từ sau khi Sơn Khẩu Dụ Nhân dùng kế đoạt được quyền lực tổ chức quản lý đại hội võ thuật từ trong tay Trung Hoa võ sĩ hội, cũng đem tên gọi ban đầu do Trung Hoa võ sĩ hội định đặt là "Du nghệ đại hội" sửa thành "Vạn quốc võ thuật đại hội", thì lão cũng đã tự cho mình là người chủ sự của đại hội.
163 Lưu Chấn Đông tâm ý mỹ mãn đã theo Ô Tâm Lan quay trở về, lúc này đây bọn họ lại vừa đoạt được toàn thắng. Trận đấu giữa Thôi Tương Dũng cùng Tô Đại Bằng mặc dù tỷ lệ kèo không cao, nhưng là hai người bọn họ đều quyết tâm tàn nhẫn xuống hết tay, kết quả Ô Tâm Lan lại vừa thay Vương Chí Đạo thắng thêm mười vạn nữa, mà Lưu Chấn Đông lại đem được một vạn của mình vừa mới thua lúc trước thắng được về.
164 Sơn Khẩu Dụ Nhân mắt lộ sát khí, Tôn Lộc Đường nhìn Long Điệp ánh mắt cũng rất phức tạp, Vương Chí Đạo thì trong lòng bất an, một chiêu thức Long Điệp dùng đánh bại Sơn Khẩu Ngọc Tử kia rõ ràng cùng với một chiêu thức ở trận thứ ba A Tàn sử dụng để đánh bại Quý Công Bác là giống nhau như đúc, đều là nắm tay thành bán quyền dùng khớp xương thứ hai của các ngón tay mà đánh nát yết hầu đối thủ.
165 Sau khi Chu Quốc Phú một thân đầy thương tích dưới sự trợ giúp của Vương Chí Đạo, chật vật lết từ trên lôi đài xuống dưới, ngày thi tài đầu tiên của Vạn quốc võ thuật đại hội tuyên bố chấm dứt, tất cả các khán giả ở đây đều cảm thấy mỹ mãn tản mát đi hết.
166 Nếu nói về truyền nhân của Tôn Lộc Đường, nổi danh nhất đương nhiên phải là con trai Tôn Đại Chu của lão. Tôn Đại Chu đã được công nhận là một trong những đấu võ gia xuất sắc nhất sau thời Tôn Lộc Đường, mặc dù hắn tự nhận thực lực của bản thân còn không bằng đến một phần mười của phụ thân hắn, nhưng ở thời đại đó mọi người đều cho rằng hắn chính là truyền nhân chân chính nhận được chân truyền của Tôn Lộc Đường.
167 Tiếp theo lại diễn ra hai trận tỷ thí nữa, nhưng lần này là để cho hai võ sĩ Nhật Bản làm diễn viên chính, đều dùng tốc độ nhanh chóng đánh gục đối thủ, chiến tích hoàn mỹ làm cho Sơn Khẩu Dụ Nhân quên hết sự khuất nhục ở mấy trận đấu lúc trước, cười đến không ngậm miệng lại được, không ngừng quay sang các trọng tài khác đang ngồi hai bên mà khoa trương, nhìn giống như là chính bản thân lão đã lên lôi đài đánh ngã đối thủ vậy.
168 "Không sai, dùng thanh đao này đây!" Vương Chí Đạo đem một thanh cương đao sắc bén mang từ Tinh Võ Môn đến quăng cho Trương Bảo Tử. Cũng may là bọn người Ô Tâm Lan đã bị Vương Chí Đạo đuổi đi, nếu không các nàng nghe được loại sự tình như thế này, nói không chừng sẽ vô cùng lo lắng.
169 Sắc trời mặc dù đã tối sẫm, nhưng quảng trường nơi tổ chức Vạn Quốc võ thuật đại hội vẫn đông nghịt người không còn chỗ trống, số lượng người xem so với hôm qua có lẽ còn đông hơn gấp mấy lần, chỉ thấy một khối đông đặc đen kịt, người khắp mọi nơi ùn ùn đổ về.
170 Dưới sự đề nghị của Vương Chí Đạo, kể cả Long Điệp, Trần Chân cùng Sơn Khẩu Tuyết Tử vết thương chưa lành cũng cùng về Tinh Võ Môn. Có chút tiếc nuối chính là Vương Tử Bình nghĩ muốn bồi tiếp bạn đường xa Lâm Thế Vinh, nên cự tuyệt hảo ý của Vương Chí Đạo muốn mời hắn đi Tinh Võ Môn.
171 Trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc của đám khán giả đang đứng xem, Lỗ Sĩ Đốn cằm đã bị nện vỡ lại một lần nữa giãy dụa bò lên. Hắn giân giữ trừng mắt nhìn Vương Chí Đạo, miệng giật giật tựa hồ như muốn nói cái gì đó, nhưng lại bởi vì xương cằm vừa vỡ, vừa động miệng đã đau đớn vô cùng, kết quả miệng mấp máy hồi lâu, ngoại trừ phát ra thanh âm "ô ô", vẫn không thể nói ra được một câu đầy đủ.
172 Chu Quốc Phú phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Sơn Khẩu Dụ Nhân trên bàn trọng tài, nếu không phải là bởi vì khi cùng Á Sai đánh một trận bắp đùi đã bị đá thành thương cho đến bây giờ vẫn còn đang đau đớn khó chịu, chỉ sợ là hắn đã bất chấp tất cả nhất định xông vào cùng sát thủ A Tàn đánh một trận.
173 Trận thi đấu so tài thứ sáu ở vòng đấu thứ hai là Hồng Thế Uy đánh với Thôi Tương Dũng, Hồng Quyền đối kháng Hoa Lang Đạo. Hồng Quyền chính là Quảng Đông danh quyền, đại biểu cho Nam quyền.
174 Bên dưới lôi đài, Ô Tâm Lan vẫn luôn dính sát vào bên người Vương Chí Đạo, lúc này đã nghe được lời hắn thì thào tự nói, liền tò mò hỏi lại: "Chí Đạo, cái gì gọi là Nhị giai đường bình pháp, là yêu thuật của người Nhật Bản hay sao?"Vương Chí Đạo lắc đầu nói: "Không, đó là một loại thuật chuyên để chấn nhiếp tinh thần, trên thực tế Trung Quốc cũng có rất nhiều loại công phu cùng loại.
175 Trận đấu thứ mười ở vòng đấu thứ hai: Trần Phát Học đánh với Nãi Bồng Đông. Trận này chính là trận tỷ võ của hai nhân vật đại biểu đỉnh cao, nhu đối cương, nội gia đối ngoại gia, Thái Cực đấu với Cổ Thái quyền, đã hấp dẫn được toàn bộ hứng thú của Vương Chí Đạo, làm cho hắn đàng hoàng nghiêm túc cùng Ô Tâm Lan đứng ở hàng đầu đám khán giả tại tràng, quyết tâm không thể bỏ sót bất cứ một chi tiết nào.
176 Thác Bổn Hùng Nhất bởi vì người em sinh đôi của hắn Thác Bổn Hùng Nhị ở trong trận đấu ở vòng đấu thứ nhất đã bị Trần Chân một quyền đánh chết, nên đã phát thệ muốn thay đệ đệ báo thù, đem Trần Chân giết chết ngay trên lôi đài.
177 Nghĩ đến điều đó, Thượng Vân Tường không khỏi thở dài, chỉ có điều hắn thủy chung vẫn một người đại độ, đối với thắng bại cũng không hề cố chấp, tâm tình đã rất nhanh mà bình phục trở lại, mỉm cười nhìn Tôn Đại Chu đứng trên đài, chắp tay nói: "Quả nhiên là hổ phụ không sinh khuyển tử, Tôn huynh đệ, tại hạ chịu thua!"Bởi vì nhờ sự khéo léo mới đem được Thượng Vân Tường đẩy ngã xuống khỏi lôi đài, nếu đổi thành đánh nhau trên đất bằng, chỉ sợ sẽ không có được may mắn như vậy, Tôn Đại Chu biết rõ điểm này, trong lòng có chút xấu hổ, vội vàng đối Thượng Vân Tường chắp tay nói: "Xấu hổ, xấu hổ.
178 Mà Thượng Hải này là căn cứ địa của Đồng Minh hội, bởi vì địa vị chính trị đặc thù của nó, lại là tô giới của các cường quốc phương Tây, cho nên biểu hiện ra thì thoạt nhìn bình an vô sự, nhưng là từ lúc Trương Tác Lâm đi tới đây, đã bắt đầu âm thầm nổi lên mây gió.
179 Trận luận võ được người người chờ mong vậy mà chỉ trong một chiêu đã kết thúc rồi, khán giả trong lúc nhất thời không biết phản ứng như thế nào, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
180 Một cước của Trương Sĩ Kiệt ngay trước khi cái khăn lông trắng kia kịp rơi xuống đất, đã hoàn toán phá hủy đầu óc Hoắc Đình Giác, gây tràn huyết toàn bộ trong hộp sọ Hoắc Đình Giác.