21 Chương 21: Tử Địa U Minh Ngồi trên ghế xà ích, cầm dây cương, Cao Thọ nhìn Lưu Tuyết Liên. Ngồi bên cạnh chàng là Trương Á Di và Dương Phụng Tiên. Không để tâm đến hai người đó, Cao Thọ nói với Tuyết Liên: - Muội chắc còn nhớ câu chuyện tối hôm qua chứ? Tuyết Liên ửng má thẹn thùng.
22 Chương 22: Bảo Kiếm Vô Minh Giọng nói đó như thể phát ra từ trong cõi hư vô. Cao Thọ dáo dác nhìn quanh nhưng chẳng thấy bóng dáng người nào. Phụng Tiên nói: - Đừng nhát ma, nhát quỷ Ngọc diện tử sát Dương Phụng Tiên.
23 Chương 23: Bóng Tử Thần Những tảng mây đen khổng lồ trôi trên bầu trời xanh thẳm, che khuất cả vầng nhật quang, tạo nên một thứ không gian âm u, ảm đạm.
24 Chương 24: Vạn Hoa Lâu Đứng một mình trên lầu Vọng nguyệt, Cao Thọ dõi mắt nhìn về tòa biệt lầu của Thập Tứ Lang. Dãy đèn hoa đăng trước cửa tòa biệt lầu lung lay theo những ngọn gió đêm đập vào mắt chàng.
25 Chương 25: Chung Mẫn Mẫn Chung Mẫn Mẫn ngồi trên tràng kỹ. Nàng vận bộ xiêm y trắng toát đủ để giá bạch lạp phát ánh sáng rọi xuyên qua tôn tạo những đường nét của cơ thể.
26 Chương 26: Mỹ Nhân Kế Warning: Cảnh sắc tình cao, yêu cầu suy nghĩ trước khi đọc Tòa biệt lầu của Thập Tứ Lang lưu ngụ tọa lạc trên một ngọn đồi, chung quanh là những thảm cỏ xanh mượt.
27 Chương 27: Đông Phương Vũ Mặc dù đã đưa được Thập Tứ Lang vào bẫy tình do mình sắp xếp nhưng Cao Thọ vẫn không chút lo canh cánh bên lòng. Khi vầng thái dương mọc lên, báo hiệu bình minh đến thì cũng là lúc chàng và Thập Tứ Lang bước vào đấu trường.
28 Chương 28: Đấu Trường Chiếc kiệu hoa do tám gã phu lực lưỡng khiên, đi thẳng một mạch vào đấu trường. Tất cả mọi con mắt của giới võ lâm Bạch đạo đều đổ dồn vào cổ kiệu đó.
29 Chương 29: Trò Chơi Ong Bướm Phương Vũ từ sau bức bình phong bước ra. Nàng không còn vận bộ trang phục truyền thống của người Đông đảo, mà thay vào đó là bộ xiêm y màu hồng nhạt, có những đường hoa văn, trông nàng khác hẳn, không ai còn có thể nhận ra nàng là người Đông đảo.
30 Chương 31: Ve Sầu Thoát Xác Phương Vũ đóng cửa thư phòng, nhìn lại Xảo tà Giang Hào. Nàng đặt tay vào ngực trái khẽ khom người xuống nhỏ nhỏ nói: - Đông Phương Vũ tham kiến tiên sinh.
31 Chương 32: Bóng Tình Uống được một tuần rượu, Phụng Tiên mới nhìn Cao Thọ, từ tốn nói: - Ta muốn ngươi chứng kiến bất ngờ. Cao Thọ còn chưa hiểu ý của Phụng Tiên, thì gã vươn trảo thộp tới lấy hữu thủ của Vạn Kiến Sư Giang Hào.
32 Chương 33: Minh Chủ Đứng chấp tay sau lưng, trong đầu Phụng Tiên là một mớ hỗn độn hư ảo, không thể nào phân biệt được. Cuối cùng còn đọng lại một câu hỏi: "Ai đứng sau những vụ sắp đặt để Cao Thọ có cơ hội lấy mạng y.
33 Chương 34: Hận Tình Ngọc diện tử sát Dương Phụng Tiên. Tiếng ai gọi tục danh và ngoại hiệu của Phụng Tiên cất lên lanh lảnh sau lưng, buột Phụng Tiên phải dừng bước.
34 Chương 35: Bóng Tối Dĩ Vãng Đứng trên mạn thuyền, Cao Thọ chấp tay sau lưng nhìn ra ngoài sông. Phụng Tiên bước đến sau lưng Cao Thọ: - Ngươi đến không đúng lúc chút nào.
35 Chương 36: Vuốt Râu Hùm Cao Thọ cất giọng nhẹ khàn nói với Minh chủ Chung Hảo Kiệt: - Minh chủ không quá nóng vội chờ tiểu sinh chứ? - Bổn nhân không nóng, nhưng lạ một điều là tại sao ngươi có lá gan lớn như vậy.
36 Chương 37: Bóng Tối Phía Sau Vọng Thiên Cát tọa lạc trên một mảnh đất bằng phẳng, với những thảm cỏ chung quanh. Một hàng tùng kết thành một vòng bao bên ngoài tòa lầu với tám tầng, trông như một ngôi tháp cao, to sừng sững, dáng vẻ uy nghiêm bởi những mái vòm cong vút.
37 Chương 38: Đoạn Tuyệt Nghe người bước chân dẫm trên đá sỏi rào rạo, Cao Thọ mới quay người nhìn lại. Phụng Tiên bước đến mái hiên gian phòng xá thì dừng bước nhìn Cao Thọ.
38 Chương 39: Yêu Ngọc diện hồ ly Triệu Thanh Thanh thả chân xuống tràng kỹ. Nàng nhìn lại tấm thân đẫy đà của Trương Tùng Nhẫn. Một thân hình lõa lồ với những nếp nhăn bởi thời gian tàn phá.
39 Chương 40: Tình Đầu Là Tình Cuối. Cốc chủ Dư Đại Nham gằn giọng nói: - Tại sao Ngạc lão đệ lại yếu đuối như vậy. Ta giết ngươi mà lòng ta quặn xé. Nói rồi Dư Đại Nham từ từ hạ chưởng xuống đỉnh đầu Ngạc Thoại.
40 Chương 41: Phụng Tiên thả bước theo hành lang, hai bên có hai hàng cao thủ nai nịt với binh khí giắt sau lưng. Y có thể nhận ra chân diện của những gã cao thủ đó với nét lạnh lùng vô cảm.