1 Trận tuyết đầu đông ung dung đến muộn, rơi lả tả suốt đêm khuya mãi đến sáng sớm mới ngừng, dù có vẻ như vẫn còn lưu luyến. Thành phố Z trầm lắng hiu quạnh sau khi được trận tuyết này tắm qua, trở nên sáng sủa trong vắt, rực rỡ hẳn lên.
2 Sau khi nghe Thương Cảnh Thiên nói xong, cặp mắt hạnh nhân sắc sảo như vẽ của Hứa Đình Đình trợn lên, suýt nữa thì rơi con ngươi ra ngoài. Cô nàng không thể ngờ, cái tin nóng hổi trên internet được bàn tán cả ngày hôm nay lại là tác phẩm của bạn trai cũ.
3 Lúc đăng ký, Ôn Tửu cũng đã nghĩ đến việc có thể mình sẽ chạm mặt Thương Cảnh Thiên, nhưng cô không ngờ lại nhanh và đột ngột đến vậy. Cô ngạc nhiên giương mắt nhìn, tim cũng đập thình thịch.
4 Lúc Ôn Tửu bước vào thang máy, cô mới nhận ra tay mình đã mướt mồ hôi. Không ngờ người thuê bạn gái đúng là Thương Cảnh Thiên. Nếu Thương Cảnh Thiên vẫn còn kích động chạy đến chỗ cô hỏi tên như vậy thì xem ra anh ta vẫn chưa quên chuyện trước kia.
5 Ôn Tửu vô cùng chăm chú lái xe. Đường tuyết trơn trượt làm cô phải lái chậm như rùa, một giờ sau, cuối cùng xe cũng dừng lại trong viện an dưỡng. Vì sắp đến tết nên viện an dưỡng ngày thường thưa thớt giờ cũng đông người đến thăm hơn, ai nấy đều cầm hoa tươi lẫn quà bánh.
6 Ôn Tửu nhướng mắt lên, mặt không đổi sắc hỏi Hứa Đình Đình: “Xin hỏi bên A là?”Trong hợp đồng đã viết bên B là Ôn Tửu nhưng còn bên A là ai thì vẫn để trống.
7 Mi mắt cô rũ xuống, hàng lông mi không quá cong cũng không quá dài, ẩn dưới hàng lông mi là cặp mắt rực rỡ khiến gương mặt cô mang một sắc thái khác hẳn, giống như điểm mắt cho rồng vậy.
8 Vốn định "rượu ấm chém Hoa Hùng", kết quả thành "sơ suất mất Kinh Châu"*. Dù ảo não, nhưng nghĩ lại nếu Yến Luật đã giao cho Thương Cảnh Thiên việc thuê bạn gái thì xem ra quan hệ giữa hai người này rất tốt, nếu thế, xem ra ở chung bảy ngày với Yến Luật cũng chưa hẳn là không hay.
9 Không hiểu sao Yến tiên sinh lại bấm thang máy lên tầng hai nhỉ, đây là tầng chuyên bán quần áo dành cho nữ mà?Ôn Tửu bắt đầu cảm thấy chuyện này không được thích hợp, không phải anh định mua quần áo cho cô đấy chứ? Hay là chỉ định mua quần áo cho ông bà, nên cần cô tư vấn giúp thôi?Cô vẫn thấy lý do sau nghe khả thi hơn, dù sao Yến Luật cũng đã trả cho cô hai mươi vạn tiền đặt cọc, lại thêm mỗi ngày lương mười vạn, đâu còn lý do gì để trả tiền váy áo cho cô nữa.
10 Thật ra, Yến tiên sinh quả thật đã hiểu lầm ý tốt của Ôn Tửu. Cô nào muốn chọc tức anh, cô chỉ không muốn “chiếm tiện nghi” của anh thôi mà. Giá tiền đống quần áo đó hơi mắc, vả lại trước giờ cô không có thói quen để đàn ông lạ tặng quà ình.
11 Sau khi chiến xong hamburger lẫn sữa đậu nành, Yến Hoan rất không thục nữ nói cho cô biết, cô nhóc no quá nên muốn đi “giải quyết nỗi buồn”. Cô vội dắt cô bé vào nhà vệ sinh.
12 Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, gương mặt bình tĩnh không hề biến sắc. Yến tiên sinh nhìn thẳng phía trước, trên gương mặt đẹp trai rõ ràng viết mấy chữ “tôi bị ép”, “tôi không tình nguyện”.
13 Yến Luật cố nén lửa giận trong lòng, buông hành lí xuống, với tay ra sau khép cửa lại. Anh đút hai tay vào túi, nhìn cô bằng vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng pha lẫn nghiêm túc: “Tôi có chuyện muốn nói với cô.
14 Yến Luật xuống lầu hai, trực tiếp đóng cửa lại, bắt đầu soạn hợp đồng mới. Chọc cho Yến tiên sinh phong độ anh tuấn phải phồng mang trợn má nổi điên quả đúng là thú vị mà, Ôn Tửu cười khanh khách đi xuống lầu một.
15 Anh đưa tay xoa huyệt thái dương, bắt đầu hít sâu. Những từ ngữ vốn đã chuẩn bị cẩn thận trong đầu để nói với cô nháy mắt bị câu nói kia giết sạch không còn manh giáp, đến mẩu vụn cũng chẳng còn.
16 “Anh đi đâu cũng nên nói với tôi một tiếng. ” Ôn Tửu nhìn Yến Luật, dù ngữ điệu mềm mỏng nhưng lại không cho người ta từ chối. Không ngờ Yến Luật lại đáp: “ Thế thì cô đi đâu càng nên nói với tôi một tiếng.