Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tình Cảm Độc Nhất Chương 30: Chương 30

Chương trước: Chương 29: Chương 29



Nghe xong câu hỏi của Cố Khinh Châu, cô trầm mặc.

Nếu như là Lệ Tử Xuyến mấy năm trước, cô sẽ rất sảng khoái để anh tự do, giống như năm đó cô để Đào Nhiên tự mình lựa chọn, bởi vì cô cho rằng, đó là tương lai của anh, mặc dù cô là người tham dự, nhưng cũng không phải là người quyết định. Cô không hy vọng cô sẽ can thiệp vào, rồi lại khiến đối phương có khả năng phải hối hận.

Nhưng hôm nay, sau khi nói chuyện với Tân Nhuế, lại một lần nữa đối mặt ở ngã tư đường với Cố Khinh Châu, tâm trạng của cô thay đổi, ước muốn giữ lại anh càng mãnh liệt hơn.

“Đáp án của em, sẽ không ảnh hưởng đến quyết định của anh chứ?” Cô hỏi rất cẩn thận.

Cố Khinh Châu không hề chần chừ, nghiêm túc nhìn vào mắt cô, gật đầu.

Giờ khắc này, cô cảm giác áp lực vô cùng lớn, nhưng vẫn nói ra ý nghĩ trong lòng mình: “Em biết, ở nước ngoài anh sẽ có khả năng phát triển tốt hơn, khiến anh có thể sử dụng hết kiến thức của mình. Em cũng biết, làm giáo sư không hợp với tính cách của anh, cũng không phải khát vọng của anh...”

Tia sáng trong mắt Cố Khinh Châu hơi tối, anh cho rằng có thể đoán được lời tiếp theo của cô, nhưng bỗng nhiên, lại nghe cô chuyển lời nói.

“Thế nhưng, em thực sự hy vọng anh có thể ở lại. Chúng ta vừa mới ở chung một chỗ, em không muốn phải yêu xa một lần nữa, em hy vọng mỗi ngày đều có thể nhìn thấy anh.”

Đột nhiên anh ngẩng đầu, ánh sáng trong mắt dần hội tụ, cuối cùng từ tối chuyển sang sáng bừng, niềm vui và niềm hạnh phúc tràn đầy cả lông mày và đuôi mắt của anh, dường như còn vui hơn cả so với việc trúng xổ số.

Cố Khinh Châu làm một hành động khiến Lệ Tử Xuyến có chút ngoài ý muốn, anh ôm chặt lấy cô, vùi mặt vào hõm vai cô.

Cô kinh ngạc, không nghĩ tới một câu nói của cô lại có thể khiến cho anh, người đàn ông từ trước tới nay đều có tâm tình khó dò lại dễ dàng để lộ tâm trạng như vậy.

Sức lực của anh rất lớn, tròng mắt cô nhìn thấy bắp tay của anh đều căng cứng, vô cùng rắn chắc.

“Sao vậy? Thực sự cảm động như thế?” Cô vui cười, tuy không đúng lúc, nhưng vẫn rất vui vẻ vì cô lại có sức ảnh hưởng lớn như vậy đối với anh.

“Cảm ơn em.” Cố Khinh Châu không buông cô ra, thật lâu anh mới nói: “Cảm ơn em nguyện ý trở thành sự lo lắng của anh.”

Hẳn là cô không biết, đây là lần thứ hai anh tìm kiếm đáp án trên người cô.

Ba năm trước, cuộc hẹn hò quái lạ càng giống như một trận đặt cược hơn, anh nhận được rất nhiều học bổng của các trường đại học, nhưng anh vẫn chậm chạp không ra quyết định. Lúc nhận được thư tình của cô, anh biết rõ có khả năng lớn đây chỉ là một trò đùa, nhưng anh vẫn muốn đánh cược một lần.

Dù là một phần vạn, chỉ cần có một phần vạn khả năng cô sẽ thích anh, thì anh vẫn chọn ở lại. D.Đ.L.Q.Đ

Chẳng qua là lúc anh đưa cô trở về, mặc dù luôn tự lừa mình dối người, anh vẫn hiểu rõ, cô không quan tâm đến anh, huống chi là yêu thích?

Cũng là đêm hôm đó, anh chấp nhận một trong số những học bổng của một trường đại học.

Trên thế giới này anh không có ai để lo lắng, cũng không có người lo lắng cho anh, đến đâu cũng sẽ không có người quan tâm.

Vậy mà giờ phút này, cuối cùng Cố Khinh Châu cũng có thể cảm giác được, anh không còn một mình nữa.

Cô nói muốn chăm sóc anh, muốn ở bên cạnh anh, đối với anh mà nói, điều này là quá đủ rồi.

Lệ Tử Xuyến lựa chọn ngàn vạn lần, cuối cùng chọn được hai chiếc xe.

Chỉ là tuyệt đối không nghĩ đến, Cố Khinh Châu vẫn luôn miệng nói ‘Cũng không tệ’ lại đánh rớt hai chiếc xe đó.

“Không gian xe quá nhỏ, ngồi xuống sẽ không thoải mái.” Đây là nguyên nhân anh đánh trượt hai chiếc xe đó.

“Thế nhưng so sánh giá cả thì xe này là ổn nhất, rất thực dụng, cũng không quá đắt.” Cô đã xem rất nhiều trang web, cũng nhìn rất nhiều xe rồi mới ra quyết định.

Cố Khinh Châu cũng không quá thông thạo đối với việc mua xe, nhưng nghe cô nói xong, lúc này anh mới chú ý tới giá tiền.

Đúng là so sánh giá cả thì thấp hơn thật...

Anh bất đắc dĩ, không nói gì, mà chỉ đứng dậy đi tới phòng ngủ. Không lâu sau, anh cầm một cái hộp nhỏ đến.

Ngồi cạnh cô, anh bỏ chiếc hộp vào trong lòng cô: “Nhìn xem.”

Nhìn cách anh cất giữ đồ vật liền biết chắc chắn những thứ này là đồ cực kỳ riêng tư, lòng hiếu kỳ của Lệ Tử Xuyến tăng cao, nhanh chóng mở ra, không nghĩ tới bên trong lại là mấy quyển sổ tiết kiệm cùng các loại quỹ ngân sách hợp đồng mua sắm.

Sau khi thấy anh ra hiệu gật đầu, cô lại mở ra tiếp, trong lòng đại khái tính toán một chút tài sản của anh, miệng to đến mức có thể đút vừa một quả trứng gà.

Cố Khinh Châu bị nét mặt của cô chọc cười, đưa tay khép lại miệng giúp cô, giọng nói có chút buồn cười: “Cho nên, không cần tiết kiệm tiền vì anh, em thích xe gì đều có thể mua, chỉ cần không mua xe đua là được rồi. Bởi vì không lâu sau đó anh sẽ làm giáo sư, lái xe thể thao có vẻ quá kiêu căng.”

“Tại sao anh có thể có nhiều tiền như vậy?” Cô lấy lại tinh thần, nghi ngờ hỏi.

“Tiền trước kia bán bản quyền...”

“Nhưng không phải anh nói tiền bán bản quyền không được nhiều sao?”

Anh cười: “Bản quyền cũng phân biệt từng loại, thiết bị có kỹ năng tốt đương nhiên sẽ bán được với giá tốt. Hơn nữa, anh vẫn đang làm đầu tư định kỳ, khi còn đi học, ngày nghỉ, anh ở lại phòng thí nghiệm tư nhân làm gấp đôi, cũng kiếm lời không ít.”

Lệ Tử Xuyến sợ hãi thán phục: “Trời ạ, em không biết thì ra bạn trai em cũng là một cường hào(*)!”

(*) Cường hào: kẻ có quyền thế ở nông thôn thời phong kiến, chuyên áp bức nông dân.

Anh thích cô gọi anh là ‘bạn trai’, cũng thích nhìn biểu cảm khoa trương như vậy của cô.

Không đầy một lát sau, cô thu lại nụ cười, rất nghiêm túc nói: “Chẳng qua coi như anh có rất nhiều tiền, nhưng chúng ta cũng không thể phung phí, đầu tư vẫn phải làm, hơn nữa anh còn phải chi tiền thuốc men cho cậu của anh, sau đó còn phải thu xếp lập gia đình, cũng phải cần đến chỗ tiền này...”

Cô đưa tay tính toán từng hạng mục một, anh chăm chú nhìn cô, cười không nói, chưa từng thấy cô ở phương diện tiền nong lúc ‘tính toán chi li’ lại đáng yêu như thế.

Qua thêm vài phút nữa, nhìn dáng vẻ cô càng tính càng không dừng được, Cố Khinh Châu bất đắc dĩ. Dứt khoát cho hết sổ tiết kiệm vào trong hộp một lần nữa, chỉ là lần này lại trịnh trọng giao cho cô.

“Hả?” Cô không hiểu ý của anh.

Cố Khinh Châu nói: “Nhìn năng lực quản lý tài sản của em tốt như vậy, vậy những thứ này đều giao hết cho em giữ đi.”

“Em?” Cô không dám tin chỉ vào mũi mình.

Cố Khinh Châu gật đầu, không có chút ý đùa giỡn nào: “Tiền trị liệu cho cậu anh đã để trong một sổ tài khoản khác, số tiền này tạm thời cũng chưa có chỗ để dùng, trước hết cứ để ở chỗ em đi, lúc anh cần thì sẽ hỏi em.”

Trời ạ, bọn họ mới quen nhau bao lâu, anh lại có thể giao tiền cho cô giữ?

Lệ Tử Xuyến cực kỳ kinh ngạc, không nghĩ rằng anh lại tin tưởng cô như thế, thực ra cô cũng không tin được cô lại có năng lực tiết kiệm tiền...

“Anh không sợ em tiêu hết số tiền anh tích

Loading...

Xem tiếp: Chương 31: Chương 31

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Quý Nữ Yêu Kiều

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 50


Quý Công Tử Ngang Ngược

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 20