Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tình Cảm Độc Nhất Chương 29: Chương 29

Chương trước: Chương 28: Chương 28



Lệ Tử Xuyến rót một cốc nước trái cây cho Tân Nhuế, còn cô thì cầm một chai nước khoáng.

Đặt cái cốc lên bàn, Tân Nhuế nhìn cái cốc như có điều suy nghĩ, một lát sau mới nói: “Cậu vẫn nhớ rõ tớ không thích uống nước lọc.”

Động tác của Lệ Tử Xuyến dừng lại một chút, giọng nói nhẹ nhàng, “Nước trái cây là Thiên Thiên mua, cậu không uống thì cũng không ai uống.”

Tân Nhuế cười, nói: “Còn nhớ rõ lúc lên đại học, tất cả bạn học đều cho rằng hai người các cậu nhất định sẽ xuất ngoại, không nghĩ rằng vậy mà các cậu lại kiên trì thi nghiên cứu sinh, ngược lại lại là những người khác xuất ngoại, hoặc đi làm, cuối cùng vẫn chỉ còn mỗi cậu và Thiên Thiên.”

Thực ra việc xuất ngoại đối với bọn họ cũng không có gì tốt, trừ phi trong nhà quá thừa tiền, có lưu lạc ra nước ngoài thì cũng không sao cả.

“Xuất ngoại cũng không hề tốt giống như trong tưởng tượng, hiện tại tài nguyên giáo dục trong nước cũng không hề yếu kém, hơn nữa chúng tớ cũng không có mục tiêu to lớn gì, đến trường cũng không có lý tưởng, ra nước ngoài đến người bạn còn không có, còn không bằng ở lại trong nước.” Lệ Tử Xuyến chuyển đề tài, hỏi: “Cậu thì sao? Lần này trở về dự định là ở lại lâu, hay là gì?”

“Tớ vẫn chưa nghĩ tới.”

Bỗng nhiên Tân Nhuế không nói gì, nhưng Lệ Tử Xuyến biết nhất định cô ấy có điều muốn nói với cô, chỉ là không dám mở miệng.

Cô vẫn luôn im lặng, Tân Nhuế đã chủ động tìm tới cửa, cho dù có không thể mở miệng trước thì cô cũng không thể hỏi cô ấy trước.

Lại lúng túng trầm mặc một phút nữa, Tân Nhuế dùng giọng nói khác xưa hỏi, “Ngoan Ngoãn, cậu có trách chúng tớ không?”

Nghe được tiếng gọi ngoan ngoãn này, Lệ Tử Xuyến có chút bừng tỉnh, phảng phất như trở lại thời đại học, ba người các cô vẫn ở cùng một ký túc xá, chơi đùa với nhau. Hình ảnh kia còn gần ngay trước mắt, rõ ràng như vậy, dường như cũng chỉ là mới xảy ra mà thôi.

Cô nâng mắt lên hỏi: “Trách các cậu điều gì?”

Trên mặt Tân Nhuế hiện lên vẻ áy náy, hẳn là không ngờ rằng Lệ Tử Xuyến sẽ hỏi trực tiếp đến như vậy.

“Hẳn là cậu phải biết anh ấy đã trở về? Từ ngày đầu tiên bắt đầu lên đại học, anh ấy đã chuẩn bị xong cho việc xuất ngoại, ở nước ngoài mấy năm, anh ấy rất nỗ lực, tớ có thể nhìn thấy được anh ấy muốn ổn định ở bên đó, tạo nên một chút thành tích. Thế nhưng cuối cùng... Anh ấy vẫn trở về nước.” Tân Nhuế cười khổ: “Anh ấy mà về thì toàn bộ mấy năm nỗ lực đều uổng phí, vậy mà anh ấy vẫn quyết định về nước, trở thành một giáo sư đại học bình thường.”

Lệ Tử Xuyến chậm rãi nói, “Đây là lựa chọn của anh ấy.”

“Không, đây không phải lựa chọn của anh ấy, chỉ bởi vì cậu ở trong nước, anh ấy mới không thể không trở về.”

Lý do này giống như rất quen thuộc, chỉ là rơi trên người cô, Lệ Tử Xuyến lại chỉ cảm thấy áp lực vô hình ép cô khiến cô rất mệt mỏi.

“Cho dù là xuất ngoại, hay là về nước, tớ đều không hề can thiệp, xin đừng đẩy hết trách nhiệm lên người tớ. Tân Nhuế, nếu như cậu yêu anh ấy, thì nên tìm đến anh ấy, chứ không phải tìm đến tớ, tớ và các cậu không hề liên quan đến nhau, ok?”

Cô đã bắt đầu không kiên nhẫn được nữa, cho dù Đào Nhiên lựa chọn điều gì, thì đều là quyết định của anh ta, dựa vào cái gì cả hai người đều liên tiếp xuất hiện trong cuộc sống của cô?

Nhìn thấy nét mặt của cô, Tân Nhuế cười khổ: “Cậu vẫn còn trách tớ.”

“Đúng vậy.” Lệ Tử Xuyến dứt khoát hào phóng thừa nhận: “Cậu yêu anh ấy, đây là quyền lợi của cậu, cậu đi theo anh ấy ra nước ngoài, đây là quyền tự do của cậu, nhưng cậu không nên có liên quan đến việc tớ và Đào Nhiên chia tay. Tân Nhuế, nếu như sau khi tớ và Đào Nhiên chia tay, cậu và anh ấy mới ở chung một chỗ, làm bạn tớ thật lòng chúc phúc cho cậu. Thế nhưng lúc đó chính cậu lại lựa chọn khiến cho cả ba người chúng ta cùng khó chịu, thì vì sao mà tớ lại không thể trách các cậu cơ chứ?”

“Chúng tớ chia tay rồi.” Đột nhiên Tân Nhuế nói.

Lệ Tử Xuyên yên lặng trở lại, trong lòng có chút ngoài ý muốn, nhưng nghĩ đến những hành động trước đó của Đào Nhiên, cô mới hơi bừng tỉnh.

“Lúc nào?” Cô hỏi.

Tân Nhuế cười chua chát: “Thực ra chúng tớ hoàn toàn không thực sự ở chung một chỗ, lúc chúng tớ yêu nhau, anh ấy thường xuyên nói chuyện về cậu, cậu biết không? Anh ấy thích nghe tớ kể những chuyện lý thú xảy ra trong ký túc xá của chúng ta, thích nghe tớ kể về những thói quen nhỏ đầy khôn khéo của cậu. Khi đó tớ liền biết, anh ấy ở cùng với tớ, chẳng qua là bởi vì tớ rất thân với cậu, bởi vì tớ hiểu rõ cậu. Ngay từ đầu tớ còn có thể khuyên chính mình không nên quá tham lam, nhưng ai bảo tớ yêu anh ấy? Chỉ cần anh ấy chịu ở với tớ là tốt rồi... Thế nhưng thời gian dần trôi, tớ càng muốn nhiều hơn, tớ không thích nói về cậu trước mặt anh ấy, không thích nhìn thấy đôi mắt anh ấy sáng lên mỗi khi nghe tin về cậu. Thế nhưng, tớ không để ý đến, nếu lý do để anh ấy ở cùng tớ đã không còn, thì sao anh ấy còn ở lại bên cạnh tớ nữa?”

Những việc này là lần đầu tiên Lệ Tử Xuyến nghe được, khó tránh khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Nhớ năm đó lúc Đào Nhiên quyết định xuất ngoại, cô còn đồng ý cả hai tay, bởi vì cô không cho rằng yêu xa lại là dây dẫn nổ khiến hai người chia tay. Nửa năm sau, Tân Nhuế làm thủ tục du học, đến cùng một đất nước với Đào Nhiên, lúc ấy cô còn ngây ngốc nhắc nhở Tân Nhuế, bảo cô ấy giúp cô chăm sóc Đào Nhiên thật tốt.

Mùi vị khi bị bạn trai cùng bạn tốt phản bội thật không tốt đẹp gì, thậm chí người ngoài là Đàm Thiên Thiên còn phát hiện sớm hơn so với cô, Đàm Thiên Thiên đã ám chỉ qua lời nói với cô mấy lần, nhưng cô quá tin tưởng hai người kia. Cho đến khi cô nhìn ra manh mối, khi đó, Đào Nhiên đã ở chung với Tân Nhuế được ba tháng rồi.

Bây giờ hồi tưởng lại, cô đều rất bội phục sự lạnh lùng của mình ngay lúc đó, không có cuồng loạn, không có cãi lộn, cực kỳ bình tĩnh nói lời chia tay với Đào Nhiên, thậm chí còn không vạch trần chuyện của anh ta cùng Tân Nhuế.

Có lẽ anh ta cũng cảm thấy thẹn với cô, hoặc là Tân Nhuế đã thực sự làm anh ta thần hồn điên đảo, bọn họ chia tay rất thuận lợi, cũng rất bình tĩnh hòa nhã.

Trước khi đi, cuối cùng Tân Nhuế mới nói rõ ý đồ đến

Loading...

Xem tiếp: Chương 30: Chương 30

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Khải Hoàn Ca

Thể loại: Xuyên Không

Số chương: 81


Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Cặp Đôi Xui Xẻo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Buông tay để yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19


Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 76