Tình Cảm Độc Nhất Chương 16: Chương 16
Chương trước: Chương 15: Chương 15
Bốn tiếng đồng hồ sau, cuối cùng cậu của Cố Khinh Châu cũng được đẩy ra khỏi phòng giải phẫu, trực tiếp chuyển vào phòng giám sát.
Bác sĩ nói tình hình xem như tạm thời ổn định, nhưng vẫn hy vọng người nhà có thể chuẩn bị tâm lý.
Cố Khinh Châu đi xuống lầu đóng tiền, Lệ Tử Xuyến nhắm mắt theo đuôi anh.
Làm xong thủ tục, anh quay người nói với cô: “Tôi gọi giúp em một chiếc xe, em về ký túc xá nghỉ trước đi.”
Bệnh nhân đã vượt qua nguy hiểm, cô là người ngoài cũng không tiện ở lại nơi này, không chừng còn phiền thêm.
Cô gật gật đầu.
Cố Khinh Châu đẩy hành lý của cô, gọi một chiếc taxi ngoài cổng bệnh viện cho cô, sau khi nói địa chỉ cho tài xế thì tỉ mỉ dùng điện thoại di động chụp lại biển số xe taxi, thậm chí còn hỏi xem giấy chứng nhận nghề nghiệp của tài xế.
Lệ Tử Xuyến cảm thấy anh có chút hơi cẩn thận, cô cũng không phải là chưa từng ra khỏi nhà một mình, anh khiến cho cô giống như một người không thể tự sinh hoạt vậy.
Cuối cùng, Cố Khinh Châu khom người, gõ gõ lên cửa kính chỗ cô ngồi, Lệ Tử Xuyến lập tức hạ cửa kính xuống, nghe anh cẩn thận dặn dò: “Đến ký túc xá thì gửi tin nhắn cho tôi.”
“Vâng.”
Nhận được câu trả lời của cô, Cố Khinh Châu đứng thẳng lưng, đưa mắt nhìn xe taxi đi càng lúc càng xa.
Đi được nửa đường, tài xế nửa đùa nửa thật nói với cô: “Cô gái nhỏ, bạn trai của cô thật cẩn thận, đàn ông như vậy bây giờ không còn nhiều nữa rồi.”
Lệ Tử Xuyến há mồm, muốn giải thích, nhưng cuối cùng vẫn nuốt lại. Nhìn tài xế nở nụ cười cứng ngắc, dựa trên ghế, nhìn những phong cảnh xẹt qua bên ngoài cửa kính xe, một đường trầm mặc.
Cô trở lại ký túc xá mới phát hiện toàn thân giống như mệt lả, một chút sức lực cũng không có.
Mười mấy tiếng trên máy bay, lại lo lắng trong bệnh viện một ngày, không mệt mới là lạ chứ.
Nhớ tới lời dặn dò trước đó của Cố Khinh Châu, Lệ Tử Xuyến bận bịu lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho anh.
Mấy phút sau, Cố Khinh Châu liền trả lời cô: Nghỉ sớm một chút, ngủ ngon.
Chắc hẳn anh cũng không có tâm trạng nói chuyện phiếm, Lệ Tử Xuyến cũng nhắn lại ‘Ngủ ngon’ cho anh. Sau đó gọi điện thoại về nhà nói một câu đã về, nhưng mẹ lại hỏi nọ hỏi kia không chịu buông tha. Đến lúc cúp điện thoại thì cũng đã nói chuyện đến một giờ rồi.
Trong lúc đó có tin nhắn nhắn đến, Lệ Tử Xuyến chưa kịp xem, lúc này mới mở hộp thư ra, nhìn thấy Cố Khinh Châu gửi hai tin nhắn đến.
Cố Khinh Châu: Cảm ơn em hôm nay đã ở cạnh tôi. À, đừng quên ăn tối.
Cố Khinh Châu: Giúp em gọi thức ăn bên ngoài rồi, chuẩn bị 38 đồng lẻ đi.
Hai tin nhắn cách nhau năm phút đồng hồ, mà tin cuối cùng cũng đã là hai mươi phút trước. Cho dù là thức ăn gọi bên ngoài thì cũng đã đến rồi chứ?
Lệ Tử Xuyến không lập tức chạy ra, vội vàng nhảy xuống giường móc túi từ trong vali ra, tìm tiền lẻ. Vừa đếm được 40 đồng thì chuông cửa liền vang lên.
Cố Khinh Châu đã mua gà hầm rau cho cô, còn có một bát cháo thịt bò ấm áp. D.Đ.L.Q.Đ
Lệ Tử Xuyến cảm thấy Cố Khinh Châu cẩn thận đến mức khiến cho người ta hoảng sợ, hôm nay cô thực sự mệt đến mức hoàn toàn không muốn cử động, cũng quyết định đêm nay tạm thời nhịn đói, không muốn động tay nấu cơm, càng không muốn ra ngoài mua đồ ăn.
Không nghĩ tới, điều này cũng bị anh đoán ra được.
Thừa dịp người giao hàng trả tiền thừa, Lệ Tử Xuyến hiếu kỳ hỏi: “Không phải cửa hàng các anh không giao hàng sao?”
Cửa hàng này làm ăn vô cùng tốt, cứ đến giờ cơm là trong nhà hàng các học sinh cùng giáo viên lại xếp hàng giống như một đại quân. Bọn họ không đủ người, bình thường gọi điện thoại tới cho dù có tăng thêm bao nhiêu tiền thì bọn họ cũng không giao hàng.
Cuối cùng người giao hàng lấy ra hai đồng tiền thừa trả

Xem tiếp: Chương 17: Chương 17